Đây là toàn bộ thông tin cô cho người đến đưa Lâm Phi Đào và Sảnh Thế Trịnh đến khách sạn sao? Tại sao Huyết Từ Ca lại điều tra ra chuyện này.

Vả lại tờ giấy cuối cùng là tờ giấy khám thân thể của Lâm Phi Đào, kết quả cho thấy cô vẫn còn trong trắng chưa hề bị mất đi màng trinh. Chẳng ra ngày đó vô tình cô ấy đến kì kinh nguyệt nên mới để Tân Tiểu Khả hiểu lầm.

Từng tập tài liệu trong tay Tân Tiểu Khả rơi lả tả xuống đất, mặt mũi của cô ta tím tái lại.

“Tân tiểu thư không ngờ là ngày đó vợ tôi đến tháng ư? Đến cả bản thân tôi cũng không ngờ rằng lúc đó mình rơi vào bẫy của cô.”

“Nhưng có điều, dù cô có dở trò đồi bại với vợ tôi thế nào đi chăng nữa thì hôn ước liên minh giữa hai nhà sớm bị huỷ bỏ!”

“Cô không có cửa để bước chân vào vị trí thiếu phu nhân của Huyết gia đâu!”

“Cô càng cố gắng nhục mạ vợ tôi bao nhiêu thì càng khiến tôi cảm thấy ghên tởm con người cô bấy nhiêu!”

“Tốt nhất lên suy nghĩ kĩ mọi chuyện trước khi đưa ra hành động!”

“Ha ha ha ha!”

Tân Tiểu Khả lúc này điên thật sự rồi! Cô ta vò đầu dứt tóc cười lớn trước mặt anh, sau đó lại nở một nụ cười đắc ý trên gương mặt đầy son phấn.

“Huyết Từ Ca, có phải anh cảm thấy trong người mình rất nóng, cổ họng khát khô đúng không?”

Nếu như Tân Tiểu Khả không nhắc đến thì anh cũng thấy bản thân mình có cảm giác lạ. Mặc dù trong phòng anh bật điều hoà, nhưng trong lúc anh cảnh cáo Tân Tiểu Khả thì anh cảm thấy trong người nóng nực, mồ hôi chảy ướt đẫm áo sơ mi của anh.

Lúc này anh mới chợt nhận ra bản thân mình bị hại. Huyết Từ Ca đưa tay lên nới nỏng cà vạt trên cổ, cổ họng khô khốc, ánh mắt đỏ ngàu nhìn về phía Tân Tiểu Khả.

“Tân Tiểu Khả, cô đã làm gì với tôi?”

Tân Tiểu Khả chống hai tay trước bàn làm việc, toàn thân ả ta ngả về phía trước, miệng không ngừng cười lớn.

“Anh đoán xem!”

Chỉ có trời mới biết cô đã giở trò gì với ly cà phê ban nãy. Không ngờ con cá lớn này lại dễ dàng mắc phải vào câu!

Tân Tiểu Khả cởi bỏ bộ váy bó sát người, toàn thân cô ta lúc này được bao phủ bởi lớp nội y chất liệu bằng ren khiến rũ.

“Đêm nay có lẽ anh không thoát khỏi được em đâu!”

“Yên tâm đi, ly cà phê ban nãy em chỉ bỏ năm liều thuốc kích dục cực mạnh vào thôi! Đừng nhẫn nhịn nữa, cấm dục hơn hai sáu năm nay là đủ rồi, đến lúc nên giải phóng toàn bộ mọi thứ ra thôi!”

Vừa nói Tân Tiểu Khả lại gần, định ngồi vào đùi Huyết Từ Ca. May thay anh vẫn còn ý thức trong đầu, kịp thời đẩy cô ta ra. Nhưng toàn thân anh không còn chút sức lực nào để mà đứng vững được nữa, anh đành phải vịn chặt vào bàn làm việc.

Tân Tiểu Khả cũng không cần vôi vàng, cô ta vẫn muốn chơi trò “chuột vờn mèo hơn”. Bình thường là đàn ông thích chơi đùa với phụ nữ hơn thì xem ra Tân Tiểu Khả lại là trường hợp đặc biệt, cô lại thích chơi đùa với đàn ông.

Đôi bàn tay mảnh khảnh của Tân Tiểu Khả với lấy chiếc thắt lưng trên người của Huyết Từ Ca định tháo ra nhưng cả một bàn tay to lớn của anh nắm chặt lấy cổ tay ả ta, Huyết Từ Ca nhíu mày dùng lực hất tay cô ta ra. Do ả ta đi giày cao gót nên chẳng may mất đà ngã xuống sàn nhà, nhân cơ hội đó Huyết Từ Ca cầm bộ vest ở trên ghế ngồi chạy thẳng về cửa phòng.

Ra đến cửa, anh bắt gặp thư kí Hạo đang đứng chờ anh ở ngoài. Huyết Từ Ca vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị lạnh lùng như thường ngày, ra lệnh cho thư kí.

“Dọn thứ ghê tởm trong phòng tôi đi!”

Nói xong Huyết Từ Ca nhấc gót nhanh chóng đi đến thang máy để lại phía sau lưng mình là ánh mắt khó hiểu của thư kí Hạo.

Huyết Từ Ca lái xe chạy băng băng trên tuyến đường thẳng, anh lạng lách qua hết xe này đến xe khác, dục vọng trong người anh mỗi lúc càng trỗi dậy mãnh nhiệt khiến cho trên vừng trán của anh mồ hôi không ngừng tuôn rơi, thẫm đẫm hai bên huyệt thái dương.

Chẳng mấy chốc Huyết Từ Ca đã lái xe đến biệt thự riêng của mình, không chần chừ thêm giây phút nào nữa, Huyết Từ Ca trực tiếp xông đến phòng ngủ của mình.

Rầm!

Cửa phòng đột nhiên mở mạnh ra khiến cho Lâm Phi Đào đang lim dim ngủ chợt giật mình tỉnh giấc

Cô ngồi dậy ngáp ngủ, chưa kịp hỏi đối phương thì cô đã thấy Huyết Từ Ca vứt bộ vest vào người cô, còn anh thì vội vã xông ngay vào trong phòng tắm khoá trái cửa lại.

Lâm Phi Đào thấy vẻ mặt hôm nay của anh khác lạ so với mọi hôm, cô rời khỏi giường lại gần phía phòng tắm.

Cách nhau một cánh cửa, Lâm Phi Đào nghe rõ tiếng nước xối xả cộng thêm tiếng gầm gừ của Huyết Từ Ca, càng nghe rõ hơn tiếng đấm liên hồi của Huyết Từ Ca trút giận lên vách tường thô cứng kia.

Hôm nay Huyết Từ Ca bị làm sao vậy? Lâm Phi Đào tự hỏi lòng mình.

Không do dự gì thêm, Lâm Phi Đào gõ cửa phòng tắm.

“Huyết Từ Ca, anh làm sao vậy? Có chỗ nào không khoẻ sao?”

Ở bên trong, hai bên tai của Huyết Từ Ca ù ù như cối xay lúa, toàn thân của anh giờ đây không còn sức để kìn nén dục vọng nguyên thuỷ do liều thuốc kích thích.

Cho dù anh có ngâm mình trong làn nước lạnh bao nhiêu cũng không thể khiến anh dập tắt cơn dục vọng như bao ngày khác. Có lẽ lần này anh phải đánh cược bản thân mình rồi!

Không còn cách nào khác, Huyết Từ Ca mở cửa phòng tắm ra.

Cửa vừa mở ra thì Huyết Từ Ca dùng lực kéo cô vào bên trong vòng tay nóng bỏng của mình, tay kia khoá trái cửa lại.

“A… anh…”

Lâm Phi Đào chưa kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra với mình thì đã bị anh dồn đến vách tường mát lạnh của phòng tắm, cằm cô đã bị anh nâng lên, đôi môi cô mềm mại cuốn lấy đôi môi lạnh lẽo của anh.

Khi Huyết Từ Ca chiếm trọn đôi môi, hôn cô một cách cuồng nhiệt như một con thú dữ đang gặm mồi, Lâm Phi Đào rõ ràng có thể nghe thấy tiếng nhịp tim đập đồn dập của anh.

Nghe theo tiếng nhịp tim đó, trái tim của Lâm Phi Đào cũng đập mạnh theo từng hồi. Cô bị anh hôn đến ngại thở không có đường thối lui. Hai tay Lâm Phi Đào để trước ngực của anh, ra sức đẩy anh ra nhưng không sao đẩy được.

Bàn tay to khoẻ nổi lên cơ bắp cuồn cuộn giữ chặt hai tay cô lên đỉnh đầu, tay còn lại ôm lấy vòng eo thon thả của cô, một chân của anh kẹp vào giữa hai khe thịt ở bắp chân khiến cho cô rùng mình.

Trong căn phòng tràn ngập hơi nước lạnh lẽo chỉ còn lại bốn cánh môi cuốn lấy nhau, đầu lưỡi giao nhau tạo ra âm thanh khoái mị khích thích thêm một phần trỗi dậy nơi nào đó của Huyết Từ Ca.

“Ưm… khó… khó… thở…”

Lâm Phi Đào né tránh nụ hôn của anh, khi rời khỏi môi anh, hô hấp cô không ngừng thở dốc. Chưa kịp hít thở không khí đầy ba giây đã bị Huyết Từ Ca bóp lấy miệng ép cô phải phối hợp cùng anh, cô đau quá không chịu được mà hé miệng nhỏ của mình ra, nhân cơ hội đó Huyết Từ Ca đưa đầu lưỡi sâu vào bên trong khoang miệng, thúc đẩy mật ngọt tuôn trào để ngậm hút không thôi.

Đôi môi lạnh lẽo của anh chà sát vào cánh hoa non mềm tựa như hoa anh đào chớm nở của cô, dần dần làm tan đi tất thảy ý chí phản kháng của cô.

Lâm Phi Đào cảm thấy thân thể mình giờ đây mềm nhũn không còn sức lực, cô trượt tấm thân mình trên vách tường xuống ngồi lên đùi rắn chắc của Huyết Từ Ca đang kẹp ở giữa hai chân cô. Sự tiếp xúc mờ ám này khiến tâm tư của Huyết Từ Ca dội lên một cảm thúc khát vọng mãnh liệt.

Huyết Từ Ca không chịu nổi được nữa, anh buông tay Lâm Phi Đào xuống vòng qua vòng eo của cô, xốc người cô đứng thẳng dậy.

“Huyết Từ Ca, khoan đã nào! Anh mau tắm rửa đi, người anh ướt hết rồi, kẻo lại bị nhiễm lạnh!”

Cuối cùng Lâm Phi Đào cũng đẩy được Huyết Từ Ca ra khỏi người cô, tiếng thở của cô gấp gáp bội bề.

Lâm Phi Đào cảm nhận bàn tay ấm nóng của Huyết Từ Ca nắm lấy, một giây sau cô thấy tay mình được đặt vào chỗ gập ghềnh nhấp nhô nào đó. Lâm Phi Đào đỏ mặt né tránh đi ánh mắt khát tình của anh.

Huyết Từ Ca gặm lấy vành tai đỏ ửng của cô, thì thầm giọng nói tà mị bên tai cô khiến cho cô rùng mình.

“Thằng nhỏ này đói rồi, không nhẫn nhịn như thường ngày nữa, em nên bồi đắp tinh thần cho nó đi!”

A, đáy lòng Lâm Phi Đào khẽ kêu lên một tiếng, hôm nay anh lại ép cô làm chuyện này sao? Chỉ còn ba tháng nữa là tới sinh nhật tuổi hai mươi của cô rồi, sao anh không nhẫn nhịn thêm chứ?

“Tôi bị bỏ thuốc, em giúp tôi giải hoả trong người, có được không?”

Mặt cô nóng ran lên vì xấu hổ, nhìn anh chằm chằm.

“Em… em…”

Huyết Từ Ca không nói một lời nào, anh quay người cô tiếp xúc với vách tường, cằm anh tì vào một bên vai cô, bàn tay anh đặt ở thắt lưng Lâm Phi Đào tìm kiếm nút cởi.

Chiếc váy ngủ trên người Lâm Phi Đào rơi xuống không một tiếng động nào, giờ đây toàn thân cô không một mảnh vai che thân tiếp xúc gần cơ thể anh.

Lâm Phi Đào cảm thấy Huyết Từ Ca vuốt dọc cánh tay cô để lên vách tường lạnh lẽo, sau đó hai tay anh để vào thắt lưng cô.

Huyết Từ Ca cúi người hôn lên vai cô, từ từ tịnh tiến ra phía sau lưng cô, hôn lên những vết sẹo trắng hồng, rồi hôn lên đường cong trên người cô.

“Huyết Từ Ca!”

Lâm Phi Đào mở miệng gọi tên anh nhưng cô không biết bản thân mình nên nói gì. Cô chỉ cảm thấy Huyết Từ Ca ôm lấy eo mình nhấc bổng lên, theo quán tính, Lâm Phi Đào ôm lấy cổ anh, bên tai nghe thấy giọng nói gấp gáp của anh.

“Ở đây không tiện cho em, để anh đưa em lên giường!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play