Hoắc Phi nắm rất mạnh khiến Tô Đường cảm thấy đau đớn, cô cau mày, còn chưa kịp nói gì liền thấy hắn cầm ly sữa của cô ra chỗ khác.
Sữa này vốn đã bị hạ độc sẵn, Tô Đường sợ ai uống phải mới giữ chặt trong tay chờ thời cơ xử lý, kết quả còn chưa kịp làm gì đã bị tên nam chính này đến cướp.
Tô Đường cảm thấy mình đúng là vì nam chính mà suy nghĩ hết lòng, cô sợ hắn uống phải, lập tức nói: "Kính xin Hoắc tiên sinh trả sữa lại cho tôi."
Cô không nói thì thôi, vừa nói liền khiến Hoắc Phi nổi cơn tức giận.
Một ly sữa mà thôi, đáng giá khiến cô ấy khẩn trương như thế sao, còn không phải bởi vì người lấy chính là Hoắc Phi hắn.
"Khương Ngư, cô có phải nghĩ rằng bám được vào kim chủ là có thể tiêu dao tự tại." Hắn hung ác nham hiểm nhìn Tô Đường, sâu thẳm trong đồng tử tối đen kia hiện lên một tia bạo ngược "Cũng đúng thôi, người ta dù gì cũng là ảnh đế, là ngôi sao đứng đầu, danh tiếng, tiền tài, địa vị đều có cả. Tô Đường a Tô Đường, rốt cuộc cô dùng thủ đoạn gì mà lại khiến người ta thông đồng với cô nhanh như vậy."
Quả thật ghen ghét khiến con người ta mù quáng, theo ngay từ lúc đầu bắt gặp cô dưới tình cảnh như này, Hoắc Phi sớm đã không còn quan tâm đến lý trí.
Tô Đường nhìn con người cố tình gây sự, coi như bình tĩnh "Hoắc tiên sinh chán ghét tôi như vậy, lại cầm ly sữa của tôi, tôi sợ ngài bị bẩn tay."
Đến nỗi ảnh đế, Tô Đường hoàn toàn không nhắc đến hắn, cô rất rõ ràng nếu lúc này hé ra một câu liên quan đến tên ảnh đế kia, Hoắc Phi phỏng chừng sẽ lập tức nổi điên.
Nói xong lời nói kia, cô còn đối với hệ thống phát ra một tiếng cảm thán "Ai, chỉ trách ta quá xinh đẹp, nhìn xem tiểu Hoắc nhà chúng ta đi, đều bị sắc đẹp của ta bức thành dạng nào. Haizzz!"
Hệ thống: ".... Không biết xấu hổ."
Tô Đường thật đúng là không biết xấu hổ, đầu năm nay nếu như muốn liêm sỉ khả năng không hoàn thành nổi nhiệm vụ. Ý định của cô ban đầu vốn rất tốt, đó là đắc tội triệt để Hoắc Phi, sau đó cô lại chậm rãi rẩy trắng bản thân, đến lúc đó, hắn đảm bảo một đường cuồng Tô Đường cô, giá trị hắc hóa sẽ theo đó xuống dốc không phanh.
Chỉ là Tô Đường không nghĩ tới, cô luôn xem nhẹ vấn đề yêu quá hóa hận của Hoắc Phi đối với mình, vừa nghe cô nói xong, lập tức đem sữa trong ly uống hết sạch.
Tô Đường: ...
Tô Đường: ???
Tô Đường: ! ! ! !
CMN, sữa này có độc a!
Hoắc Phi cũng không biết tại sao lại như thế này, Khương Ngư càng lạnh lùng, càng xa cách hắn, hắn càng điên cuồng muốn đến gần cô, càng muốn làm cô tức giận. Đến cuối cùng, ngay cả chính hắn cùng không biết tại sao, liền đem sữa một hơi uống sạch.
Gương mặt bình tĩnh của Tô Đường rốt cuộc không giữ nổi nữa, cô lôi kéo Hoắc Phi, một đường đi ra ngoài, thanh âm cũng mang theo vài phần nôn nóng "Trợ lý của ngươi đâu, bảo tiêu của ngươi đâu?"
Thế giới này, hai người quen biết đã mười năm, lúc trước Khương Ngư rất là yêu chiều hắn, mặc dù chỉ lớn hơn hắn nửa tuổi, nhưng cô vẫn xem hắn giống như là em trai của mình mà nuông chiều. Hoắc Phi lúc trước rất chán ghét điểm ấy, rất rõ ràng mối quan hệ hắn muốn không phải chỉ đơn thuần là mối quan hệ chị em như vậy. Đến lúc hai người chia cách, cô lấy thái độ xa lạ thờ ơ đối đãi hắn, hắn lại phát hiện, thì ra hắn vẫn luôn lưu luyến quãng thời gian cô yêu chiều hắn.
Đó chắc chắn không phải là hắn a, hắn hẳn là phải hận cô mới đúng.
Đầu bắt đầu choáng váng, bước nặng bước nhẹ, ngay cả trong cơ thể dục vọng giấu kín ẩn sâu trong ngời hắn cũng thức giấc. Hoắc Phi một năm nay ở Hoắc gia cũng không phải ngăn nắp quy củ như vậy, đám rác rưởi Hoắc gia, thủ đoạn ghê tởm ùn ùn không dứt, hắn gặp trường hợp này tự nhiên là hiểu.
"Cô hạ dược tôi." Hắn thanh âm lạnh lùng, ánh mắt sắc bén mang theo khí lạnh thấu xương.
Tô Đường bực đến buồn cười"Tôi hạ dược anh? Hoắc tiên sinh sợ là đã quên, cốc sữa kia là anh lấy từ chỗ tôi."
Hoắc Phi đầu óc mê mê trầm trầm nhớ lại một đoạn ngắn, nhất thời nheo lại đôi mắt, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cho nên mục tiêu của cô là tên ảnh đế Bạc Tranh kia."
Tô Đường căn bản không để ý đến hắn, nếu cô muốn giá trị hắc hóa giảm xuống đã sớm ra tay, nhưng Tô Đường lại chậm chạp không động thủ, đó là bởi cô đang chờ tới cơ hội, một cơ hội có thể khiến hắn ngã xuống vực sâu, chỉ còn tự trách cùng hối hận.
Tô Đường chưa bao giờ là người tốt, vì hoàn thành nhiệm vụ, cô thậm chí có thể bồi người đóng kịch cả đời, tỷ như một đời trước.
"Hoắc Phi, nếu tôi là anh, hiện tại sẽ không lãng phí thời gian vào mấy vấn đề như thế này."
Lần đầu gặp nhiều truyền thông như vậy, tùy tiện gây lên vài tai tiếng, Hoắc Phi tuy không phải là người giới showbiz nhưng một vài ảnh hưởng không cần thiết là vẫn phải có.
Đáng tiếc Hoắc Phi hiện tại đang trong cơn mất lý trí. Hắn Đột nhiên dừng bước lại, mạnh mẽ đem Tô Đường ấn vào góc tường, sau đó cúi đầu, hung hăng cắn lên môi cô. Liếm láp vị máu tươi thơm ngọt, hắn phát ra tiếng cười "Khương Ngư, cô cảm thấy cô có thể thoát được ta."
Hắn xé bỏ hoàn toàn lớp ngụy trang trên người, đem toàn bộ ác ý bạo ngược giải phóng hết ra bên ngoài.
Nở một nụ cười ghê rợn, ấy vậy lại khiến Tô Đường trở nên hưng phấn. Cô đợi lâu như vậy, vị đại thiếu gia này rốt cuộc nhịn không được rồi a.
"Hoắc tiên sinh, anh nếu không còn vấn đề gì, vậy tôi xin cáo lui."
Nhưng nói thì nói thế, nhưng cô căn bản đi không được.
Hoắc Phi lôi kéo cổ tay Tô Đường, dọc theo đường đi không thèm nhìn mấy người tiến lên chào hỏi, quang minh chính đại đem cô đi ra ngoài.
Trợ lý đứng ngoài cửa chờ, thấy hắn đi đến, lập tức mở cửa xe.
"Đi Cuộn phim."
Cuộn phim là khách sạn năm sao, Hoắc Phi ở đó chính là khách hàng vip, có thẻ phòng tổng thống, lúc bình thường hắn không muốn về Hoắc gia, đều là đi đến nơi này. Đến mức hắn vì sao lại không mua nguyên căn phòng đó, bởi vì đối với hắn mà nói, mấy địa phương như thế này đều là nơi cần gia nhân, nếu là ngay cả gia nhân còn không có, còn không bằng ngủ ở bên ngoài.
Vừa lên xe, cảm giác khô nóng trong cơ thể liền bộc phát ra rõ ràng, hắn đưa tay, đang định đem cà vạt trên cổ nới lỏng ra, chợt nghe tiểu cô nương bên cạnh lạnh lùng mở miệng.
"Hoắc tiên sinh, hoa quốc là xã hội trị pháp, anh như vậy tôi có thể báo cảnh sát."
Tay nới lỏng cà vạt dừng lại ngay tức khắc, Hoắc Phi cười nhạo mở miệng, miễn cưỡng nói "Tốt, cho cô báo nguy a."
Tô Đường bị hắn cưỡng chế mang đi, túi mang bên người còn chẳng có, làm sao mà có điện thoại di động báo nguy.
Cô lạnh mặt, căm tức nhìn đối phương.
Không khí lâm vào im lặng, trước mắt trợ lý thở mạnh cũng không dám, cũng may, khách sạn rất nhanh sẽ đến.
"Hoắc tiên sinh, đến nơi rồi."
Xe vừa dừng lại, Hoắc Phi liền trực tiếp ôm chặt Tô Đường, căn bản không cho cô cơ hội kêu cứu.
Bước đi của hắn trầm ổn lại nhanh, hoàn toàn không có nửa điểm bị kê thuốc, bất quá bởi vì hắn hành động khác người khiến cho không ít người tò mò nhìn sang. Hắn ở Cuộn phim nửa năm, nhân viên công tác đã sớm quen thuộc đến không thể nào quen thuộc hơn, đột nhiên lại nhìn thấy tình cảnh này, làm một đám đềunhìn trừng mắt cứng lưỡi.
"Hoắc Phi, mau buông tôi ra." Tô Đường tức đến hận không thể đá chết hắn, nhưng mà chỉ dựa vào cái thể lực yếu đuối đó của cô, căn bản giãy giụa không ra. Hoắc Phi không phải lợn rừng, đối phó lợn rừng cô có thể sử dụng mưu kế, thắng vì đánh bất ngờ, nhưng đối mặt Hoắc Phi, thường thường cô còn chưa kịp làm gì, hắn đã lao lên trấn áp cô.
Hoắc Phi một cước đá căng cửa phòng tổng thống, chợt cười lạnh "Trừ khi tôi chết."
Đúng vậy, nếu đã muốn đẩy hắn vào địa ngục thì hắn có chết cũng phải kéo cô theo.
Dược hiệu càng càng ngày càng mạnh, Hoắc Phi cũng không nghĩ đi áp chế, hắn đem Tô Đường quăng đến bồn tắm, mở ra vòi phun, dòng nước lạnh băng nháy mắt đánh vào hai người, Tô Đường rùng mình một cái, cô vốn là mặc lễ phục xanh ngọc, vốn nhìn thật giống mỹ nhân ngư, lúc này toàn thân ướt sũng, càng giống.
Điềm đạm, đáng yêu, làm người ta điên cuồng.
"Hoắc Phi, ngươi sẽ hối hận."
Tô Đường duy trì vẻ mặt đáng thương lại cao ngạo kia, chỉ tiếc cô càng như thế càng chọc giận Hoắc Phi. Hắn thô bạo đem quần áo trên người cô xé bỏ, cũng không quan tâm phía sau Tô Đường là gạch men lạnh băng, cứ như vậy liền đứng ở trong phòng tắm, hung hăng cường X cô.
"Đinh, giá trị hắc hóa giảm xuống 5%, trước mắt hắc hóa giá trị còn lại: 95%."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT