Bản quyền của "Tỳ bà hành" cuối cùng cũng bán xong, đối phương là một vị đạo diễn, gần nhất mới nhận thầu một bộ phim cổ trang, tên là [ Quân Vương ], nhưng nề hà hắn lại không tìm được ca khúc nào làm hắn động tâm cảm hứng. Cuối cùng trong một lần vô tình nghe được Tô Đường hát bài hát này, liền vui mừng khôn xiết, vỗ đùi chỉ định bài hát này ngay lập tức.
Cách lúc công chiếu phim còn một khoảng thời gian, Tô Đường bán bản quyền ca khúc, lại ở lại thu âm mất ít ngày, xong việc liền về cớ tiểu thôn trang mà mình đang sinh sống.
Tiểu sơn thôn cách xa thành thị huyên náo ồn ào, lại ở chỗ hẻo lánh, bất quá hoàn cảnh sinh thái môi trường chưa bị đô thị hóa tàn phá, cảnh sắc khá là tuyệt đẹp.
Nhưng mà đi xa tận mười mấy ngày mới trở về, Tô Đường hít sâu một hơi "A, nơi này quả thật là một nơi thật tốt để dưỡng lão."
Lúc này, hệ thống âm trắc trắc lên tiếng "Nếu không tính toán đến nhiệm vụ, cô ở thế giới này chỉ còn sống được bốn năm, cô xem nhiệm vụ lúc trước, cô chỉ cần chưa đến một năm là hoàn thành, thế nào khi qua đây, nửa điểm tiến triển đều không có?"
Hệ thống thật gấp, Tô Đường cùng nam chính vốn là có giao tình, kết quả cô ta cái gì cũng không làm, chỉ chăm chăm chọc giận nam chính, nhiều lần nói đến mức khiến cả nó còn run sợ.
Tô Đường mỉm cười "Sợ cái gì, yêu sâu hận mới nhiều, hắn hận ta như vậy, nào có dễ dàng thả ta đi."
Trở lại sơn thôn, Tô Đường lại trải qua ba tháng nhàn nhã, mỗi ngày làm trực tiếp, nấu mỹ thực, thi thoảng lại gọi tên vài người hâm mộ đáng yêu khi họ tặng quà. Tóm lại là muốn bao nhiêu nhàn nhã thì có bấy nhiêu. Nhưng tại thành phố A, Hoắc gia, không khí lại tràn ngập mùi thuốc súng.
Biết tin Khương Ngư lại xuất hiện, Hoắc gia lão thái thái sắc mặt lập tức liền không tốt. Mặc dù có một số ít người cảm kích cô, nhưng Hoắc gia lão thái thái tuyệt nhiên đối với cô không có nửa điểm cảm tình. Vì thế, bà còn gọi Hoắc Kì vào nhà lớn.
Hoắc Kì mặc dù cũng mang họ Hoắc, nhưng lại thuộc về chi thứ, từ trước tới nay vốn không có tư cách bước vào nhà lớn, lần này đột nhiên bị triệu đến đây, trên mặt hắn cũng không khỏi lộ ra vài phần thụ sủng nhược kinh.
Hoắc lão thái thái cũng không vòng vo, trực tiếp nói thẳng: "Khương Ngư có phải hay không đang làm việc tại chỗ của ngươi?"
Hoắc Kì nội tâm sửng sốt, trên mặt lại không hề biểu lộ bất kì cảm xúc gì, vẫn như cũ cười híp mắt nói: "Chỉ là một nhân viên quèn, như thế nào lại lọt vào mắt xanh của ngài rồi."
Hoắc lão thái thái tốt xấu gì cũng sống mấy chục năm, nhãn lực sao có thể yếu kém, nghe vậy, cũng chỉ lạnh lùng nói: "Đừng dùng bộ dáng đó nói chuyện với ta, đem hợp đồng của Khương Ngư đưa cho ta, chuyện còn lại cùng ngươi không có quan hệ gì."
Hoắc lão thái thái à, ngài nghĩ chuyện này không liên quan đến ta sau, chân trước ta vừa mới đưa, chân sau đã bị Hoắc Phi xử lí rồi, ngài đừng tưởng ta không biết. Hoắc Phi dạo gần đây giống như bị nhập ma vậy, mỗi ngày giống hệt đám fan biến thái nhìm chằm chằm vào livestream của idol vậy.
"Lão thái thái, không phải là ta không muốn đưa, mà người giữ hợp đồng của Khương Ngư không phải ta, là Hoắc Phi."
Sắc mặt Hoắc lão thái thái lập tức liền trở nên khó coi.
Hoắc Kì thật đau đầu, bất quá vẫn là đem quả bóng rắc rối này đá cho Hoắc Phi đi, dù sao hắn cũng chỉ là một người ngoài, hắn không muốn tham dự vào chuyện này.
Bên kia, Tô Đường nhận được tin báo, phim [ Quân Vương ] công chiếu, bài hát của cô được chọn làm bài hát chủ đề, đạo diễn mời Tô Đường đến tham gia buổi lễ ra mắt. Ngay từ đầu, cô vốn không định đi nhưng vừa nghe đến có tiền, không nói hai lời, lập tức đi tới thành phố A.
Dù sao cô hiện giờ rất nghèo a.
Đời này, Tô Đường đã làm kiểm tra toàn thể, phát hiện nơi hệ thống trừng phạt là trái tim cô, cho nên không những cô có thể chất yếu đuối mà còn thêm bị bệnh tim nữa. Khổ quá a.
Lễ ra mắt thật long trọng, mời không ít nghệ sĩ danh tiếng cùng truyền thông báo đài. Đóng vai trò là người vô hình, Tô Đường cũng không khiến cho ai chú ý đến mình, bất quá, lúc đi lên sân khấu, cô cố ý đi tìm đạo diễn yêu cầu mình được mang theo mặt nạ.
Đạo diễn vốn rất thích Tô Đường, giọng nói dễ nghe, lại cũng không giống mấy ngôi sao kia, gặp ai cũng mắt cao hơn đầu, liền cùng cô hàn huyên mấy câu.
"Khương tiểu thư sao vậy? Là lo lắng sẽ dính líu đến vòng lẩn quẩn của giới giải trí hay sao?"
Giới giải trí người đẹp luôn được ưu ái, bất quá khí chất vẫn là một yếu tố vô cùng quan trọng, kỹ thuật diễn không tốt cũng có thể luyện tập bù đắp, nhưng khí chất, không phải muốn có là được cũng có cách nào thay đổi.
Tô Đường mỉm cười "Xin lỗi, tôi không thích hợp."
Đạo diễn có chút tiếc hận, bất quá cũng không làm cho hắn tiếc hận lâu, liền có người đến tìm hắn.
Tô Đường đang rảnh rỗi, dứt khoát lấy điện thoại ra nghịch, kết quả vừa mở vào Weibo, các loại tin tức ùn ùn không dứt xém chút đem cô đẩy ra ngoài, chờ sau một lúc lâu, mói phát hiện nguyên lại là [ Quân Vương ] công chiếu cũng có gắn tên Khương Ngư. Dù gì cũng cầm tiền của người ta, Tô Đường dút khoát đeo mặt nạ, tự mình chụp hình đăng lên, cũng coi như đáp lại.
Cô vừa đăng hình, tập thể fan liền hét lên.
"Ôi trời ơi, tam quan của ta đã vỡ nát."
"Vì chị gái nhỏ đánh call!! Ta chỉ biết chị gái xinh đẹp tài hoa như thế này không có khả năng không có người hỏi thăm."
"Đây là huyết thư! Cầu xin nữ hiệp cởi mặt nạ ra a!"
Phần lớn đều là bình luận chế nhạo, bất quá ngẫu nhiên Tô Đường còn nhìn thấy một số bình luận tiêu cực.
"Thủ đoạn không tồi, không cạnh tranh được trong làng livestream mỹ thực, liền đổi qua biểu diễn kỹ nghệ, có bản lĩnh tiếp tục hồi hương quay trực tiếp tiếp đi."
"Đầu năm nay, phàm là có chút nhan sắc, đều là bị tâng bốc đến lên trời, ta dám khẳng định Tiểu Ngư Nhi bộ dáng chắc chắn cực kì xấu, nếu không vì sao lại phải đeo mặt nạ."
"Người dèm pha quá nhiều, cùng không biết là vị kim chủ nào khẩu vị nặng như vậy, ngày nào cũng chi tiền để cô ta thành hot search."
Antifan tới tới lui lui liền chỉ có một vài người như vậy, Tô Đường cảm thấy có chút ý tứ, phải biết rằng từ trước cho dù có người không thích cũng không bám dai như đỉa như thế này.
Hệ thống "Cô bao giờ mới có thể từ cái cuộc sống an nhàn này tỉnh lại ? Có phải cô đã quên sự việc hai tên ký hợp đồng hạng A đến tìm cô hợp tác, kết quả bị cô cự tuyệt rồi đó sao?"
Tô Đường "Cho nên bọn chúng tìm thủy quân tới bôi xấu ta?"
Tô Đường không có đem mấy đám antifan này để ở trong lòng, đang định rời khỏi Weibo rồi chơi trò chơi một lúc, một dãy số điện thoại xa lạ xuất hiện.
Chần chờ một chút, vẫn là tiếp máy.
Thật ngoài ý muốn, cư nhiên là người nhà Hoắc gia.
"Khương Ngư, tiền cô vi phạm hợp đồng ta có thể thay cô trả, thậm chí ta có thể bồi thường cho cô, nhưng ta có một yêu cầu, từ nay về sau, cô cách Hoắc Phi xa một chút."
Đầu dây bên kia là một giọng nữ già nua nhưng vô cùng đanh thép khắc nghiệt, Tô Đường nhíu mày, rất là hòa khí hỏi: "Xin hỏi ngài đây là?"
"Bà của Hoắc Phi."
Người này Tô Đường vẫn là có ấn tượng, Hoắc gia lão thái thái có dục vọng khống chế rất mạnh, lúc trước cha mẹ của Hoắc Phi kết hôn, nàng liền chướng mắt mẹ của Hoắc Phi, nếu không phải thái độ cha Hoắc Phi lúc đó rất ương ngạnh, bà ta sẽ không đồng ý hôn sự này một cách dễ dàng đến như vậy. Cũng bởi vì sự khinh thường của bà ta, đã kéo theo những sự khinh thường khác của đám người Hoắc gia, liền ngay cả lúc trước Hoắc Phi mất tích cũng một phần do sự xem thường của bọn họ, dù sao cũng chỉ là một đứa bé không được yêu mến, có chậm trễ một chút cũng không có việc gì.
Hoắc Phi mất tích đã đả kích nghiêm trọng cha mẹ hắn, vào lúc xác nhận Hoắc Phi xảy ra chuyện, bởi vì chịu không nổi đả kích mà hai vợ chồng cũng lần lượt qua đời. Hoắc lão thái thái mất đi người con trai, chịu đả kích không nhỏ, chờ một lần nữa tìm về Hoắc Phi, đã đem kì vọng của bản thân mình vào con trai chuyển lên thân cháu trai mình, cũng bởi vậy, bà ta tuyệt đối không cho phép một kẻ có xuất thân như Khương Ngư đi theo bên người Hoắc Phi.
Đây chính là một nhân vật quan trọng để thôi phát kịch tính của truyện, ở cốt truyện cũ, Hoắc lão thái thái đã an bài vô vàn các thiên kim tiểu thư, hào môn thế gia cho cháu trai của mình, đáng tiếc, Hoắc Phi chẳng những không cảm kích, ngược lại còn tra tấn bọn họ, khiến cho giới hào môn thiên kim nghe tiếng hắn mà sợ mất mật.
Lấy hiểu biết của Tô Đường đối với Hoắc lão thái thía, bà già này vừa ra tay, chỉ sợ còn có hậu chiêu, dù sao lúc trước vì để đem con dâu mình đuổi ra khỏi nhà, bà ta đã làm không ít chuyện dơ bẩn.
"Tốt, cũng không biết Hoắc lão thái thái định bồi thường tôi như thế nào?"
Hoắc lão thái thái vừa nghe thế trong lòng khinh thường càng tăng, lạnh giọng nói: "Năm trăm vạn."
Tô Đường cười nhạo một tiếng "Tôi nhớ rõ ràng lúc trước Hoắc tiên sinh nói tiền bồi thường vi phạm hợp đồng của tôi là một ngàn vạn, sao bây giờ bồi thường tôi lại chỉ có năm trăm vạn?
Hoắc lão thái thái sắc mặt nhất thời âm trầm "Khương Ngư, khẩu vị của ngươi cũng không nhỏ."
Tô Đường mỉm cười "Không dám nhận, nói như thế nào tôi hiện tại cũng là người có chút danh tiếng, năm trăm vạn đưa cho tôi, không khỏi cũng quá xem thường người đi."
"Được rồi, cho cô một ngàn vạn." Hoắc lão thái thái trên mặt là đáp ứng, trong lòng âm thầm cười lạnh.
Một ngàn vạn cho ả ta, ả cũng không chắc có mệnh để tiêu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT