Nhâm Tiểu Túc ngồi xổm trong đất tuyết. Lúc này gió tuyết lớn tới dọa người. Có điều hắn chẳng chút để ý, vì sự chú ý của hắn đều tập trung vào hạt giống vừa gieo.

Sau khi gieo hạt giống màu đỏ thẫm xong, Nhâm Tiểu Túc lại đổi thêm năm hạt giống khác.

Trong ô vuông của máy bán hàng tự động có chừng 10 loại hạt giống. Nhâm Tiểu Túc bỏ cảm tạ tệ vào xong, máy bán hàng tự động lại cho ra 4 hạt giống màu đỏ và 1 hạt giống màu vàng.

Xem ra thứ đồ chơi này cũng giống như bài tú lơ khơ. Càng là hạt giống bình thường càng dễ rút được. Lúc trước Nhâm Tiểu Túc đổi bài tú lơ khơ, máy bán hàng tự động cho ra cùng lá bài 3 hoặc 4 mà thôi, hiếm lắm mới cho ra một hai lá bài 5 nút. Về các lá bài cao hơn thì Nhâm Tiểu Túc chưa từng thấy.

Tính công kích của hạt giống đỏ thẫm này rất mạnh. Nhâm Tiểu Túc cảm thấy, dù là siêu phàm giả đi vào phạm vi tấn công của hạt giống này cũng ít người có thể sống sót. Cho nên Nhâm Tiểu Túc rất hài lòng với thứ đồ chơi mới này.

Có điều hạt giống màu vàng này có công dụng gì?

Sau khi chôn hạt giống xuống, tốc độ nảy mầm chậm hơn hạt sống đỏ rất nhiều, phải 10 phút sau mới có một mầm xanh nhỏ chui ra.

Mầm xanh nhỏ chui ra khỏi đất liền dùng tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy mà phát triển khỏe mạnh. Thẳng tới lúc này, thứ thực vật này vẫn chưa lộ ra điều gì khác người.

Sau một khắc, Nhâm Tiểu Túc ngây ngẩn cả người. Vì hắn thấy được thực vật kết xuất ra một thứ có kết cấu như cái túi. Sau đó tinh thần Nhâm Tiểu Túc được liên kết với nó.

*Có lẽ khúc này, main điều khiển cây bắn ra 2 củ khoai rồi nên khúc dưới mới có số liệu là 29 củ.

Nội tâm Nhâm Tiểu Túc khẽ động. Bên trong túi thực vật kia là một khoai tây lớn như nắm đấm, phóng ra như đạn pháo.

Đây là…. khoai tây xạ thủ!

Cái quỷ gì thế này. Nhâm Tiểu Túc bó tay rồi.

Lúc này hắn thông qua liên kết tinh thần đã hiểu tác dụng của loài thực vật này. Đây là một cây thực vật giống như súng trường vậy, mỗi ngày có thể bắn ra 30 củ khoai tây…

Nhâm Tiểu Túc cảm thấy việc này không có ý nghĩa, súng trường của người khác đều lợi hại hơn thứ này nhiều. Tốc độ bắn không chỉ nhanh hơn mà lực sát thương còn lớn hơn.

Ngoại trừ nó có thể tự động cảnh giới ra thì chẳng còn ưu điểm gì khác.

Hơn nữa, dùng khoai tây bắn người chẳng phải lãng phí lắm à? Đây là lương thực đó!

Bỗng nhiên Nhâm Tiểu Túc nhìn khoai tây xạ thủ:

- Bắn ra đi.

Cây khoai phốc phốc phun ra 29 củ khoai còn thừa lại trong túi. Nhâm Tiểu Túc chậc chậc miệng:



- Tốc độ sản xuất lượng thực rất cao, cũng xem như có ích. Buổi tối ăn khoai tây vậy.

Đoán chừng cung điện không ngờ, thứ thực vật vốn có công năng công kích lại bị Nhâm Tiểu Túc xem như cây lương thực…

Vào lúc này, phía đối diện Nhâm Tiểu Túc vang lên tiếng cọt kẹt. Nhâm Tiểu Túc nhất thời cảnh giác, có người đang tới!

Lúc này, núi Phượng Nghi đã được bố trí quân chính quy của Lý thị. Thế nhưng không ai rảnh đi vào núi cả. Mọi người đều đi đại lộ, chỉ có binh chủng hiếm thấy như Thần Cơ Doanh mới chọn con đường này.

Tới là người của Thần Cơ Doanh ư? Không đúng, căn bản hai bên đi không cùng hướng.

Vậy chỉ có thể là… địch nhân!

Nhâm Tiểu Túc lặng lẽ lùi về sau. Chân hắn dẫm trên đất tuyết, hắn dùng mũi chân di chuyển nên không phát ra tiếng vang nào.

Nhâm Tiểu Túc lùi về sau một cây đại thụ. Hẳn địch nhân tới không quá nhiều, rất có thể đối phương chỉ là một chi binh nhỏ. Có điều không biết là người của Khánh thị hay Dương thị?

Ba mươi người nọ cẩn thận đi từng li từng tí trong đất tuyết. Họ đi thành một hàng dài, mọi người luân phiên mở đường như cách đàn sói di chuyển vậy.

Nhâm Tiểu Túc chờ họ tới phạm vi tấn công của nhánh dây leo. Hắn cũng tiện thể quan sát tác dụng của chúng.

Thế nhưng đối phương rất nhạy bén. Nhâm Tiểu Túc vừa rời đi không bao lâu, tuyết chưa đủ lớn để xóa đi dấu chân của hắn, vì thể tổ đội tác chiến vừa thấy dấu chân Nhâm Tiểu Túc lập tức dừng lại.

Tất cả đội ngũ chia thành hình cách quạt, họ khống chế thế cục toàn diện.

- Vừa rồi có người ở đây, chú ý!

- Nhìn vết tích để lại hẳn là rời đi khi nghe thấy tiếng bước chân của chúng ta.

- Liệu kế hoạch có bị bại lộ?

- Không chắc, tìm kiếm tung tích mục tiêu rồi tính tiếp. Hẳn đối phương chỉ có một người.

Nhâm Tiểu Túc có phần tiếc nuối, họ chỉ cần đi lên trước một chút là bước vào phạm vi tấn công của hạt giống màu đỏ thẫm rồi. Phải biến bán kính công kích của dây leo xa hơn 10m đó.

Bất quá hai mắt Nhâm Tiểu Túc bỗng sáng lên. Tuy dây leo bất động nhưng khoai tây xạ thủ có thể chủ động công kích dưới sự điều khiển của hắn mà.

Tâm niệm Nhâm Tiểu Túc vừa động liền muốn thử uy lực của cây khoai tây thế nào. Kết quả hắn phát hiện khoai tây xạ thủ chẳng động đậy gì cả.



Đây là hàng giả đúng không? Sau không bắn ra khoai tây?

À, không đúng, khoai tây bị hắn cất vào ba lô rồi… Không trách được, người ta hết đạn rồi…

Nhâm Tiểu Túc đứng từ xa quan sát, hắn xác nhận đối phương là quân đội Khánh thị. Tuy hắn là La Lam có quen biết, thế nhưng gặp nhau trên chiến trường sẽ không lưu tình, chiến tranh là chiến tranh.

Huống chi hiện tại Khánh Chẩn và La Lam đang bị giam lỏng, chắc những người này không phải thủ hạ La Lam.

Đột nhiên, binh sĩ Khánh thị mở đèn chiếu sáng trên súng trường ra. Chùm sáng chiếu trên tuyết, một đường theo dấu chân Nhâm Tiểu Túc tới cây đại thụ hắn đang đứng.

Trong tuyết rơi, dấu chân không cách nào che dấu được, trừ phi Nhâm Tiểu Túc biết bay.

Nói thật, Nhâm Tiểu Túc không ngờ binh sĩ Khánh thị lại cảnh giác nghiêm cẩn như thế. Đội Chiến Bộ của Khánh thị nhìn nhau:

- Xác nhận chỉ có một người.

- Đừng để đối phương chạy, bằng không hắn trở về báo cáo sẽ bại lộ hành tung của chúng ta.

Tổ trưởng lạnh lùng nói, chỉ cần xác định đối phương có một mình thì dễ rồi.

- Trước không cần nổ súng, khả năng gần đây có binh sĩ đóng quân, lưu dân không thể phát hiện chỗ này, nếu có chỉ là chiến binh nano của Thần Cơ Doanh thôi.

Binh sĩ Khánh thị cẩn thận thăm dò, phân tích thân phận và hành vi, mục đích của Nhâm Tiểu Túc rồi mới xác định bước hành động tiếp theo của họ.

Họ vừa nhận được tin nên đã tới đây, trong tình báo biểu hiện Thần Cơ Doanh đi tới chỗ này thì biến mất. Cho nên việc đối phương xuất hiện trong núi cũng nằm trong dự liệu.

Trong lúc nói chuyện, có người mở khóa súng. Họ không thể đánh rắn động cỏ, vì thế chiến đấu phải nhanh mới giữ được bí mật!

- Tiến lên!

Tổ trưởng nói:

- Đội hình chiến đấu.

Dưới tình huống bình thường, đội hình binh sĩ tác chiến được phân ra ba loại. Một là đội hình tiến lên cơ bản, toàn bộ đoàn người xếp thành một hàng thẳng tắp tiến về phía trước. Người đi đầu tiên sẽ cầm súng ngắm đường, đội viên phía sau cảnh giác hai bên trái phải. Một loại là đội hình phòng vệ tiến lên, chủ yếu phân ra một người để canh giữ hậu phương.

Mà đội hình chiến đấu thì đội viên sẽ di chuyển với đội hình như sau. Ba nhân viên hàng đầu thăm dò, hai nhân viên hàng hai ngắm trái và phải so le để yểm hộ.

*Đoạn này mình không biết rõ lắm nên nếu sai các bạn thông cảm nha.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play