Edit: Ngọc

Diệp Thiều Hoa đã cắt kết nối điện thoại.

Chỉ mỉm cười.

Diệp Vân ngồi liệt trêи mặt đất, sợ quá không nói nên lời.

Cô ta nhanh chóng bị cảnh sát bắt giữ vì là một phần tử nguy hiểm, bị cách ly khỏi những người bình thường.

Đồng thời, họ tìm thấy nhiều vũ khí hóa học gây hại cho người khác tại nơi Diệp Vân sinh sống.

Điều gây sốc là không ai tìm ra cách Diệp Vấn làm ra những thứ này, thậm chí là hoàn hảo không tỳ vết.

Chính vì vậy, Diệp Vân bị coi chừng nghiêm khắc hơn.

Một kẻ khủng bố với tỷ lệ sai lầm bằng không, nếu dễ dàng trốn thoát, sẽ là mối đe dọa lớn nhất đối với xã hội.

Mà Dương Cầm đến bây giờ phảng phất giống như nằm mơ.

Lúc đầu bà nội Diệp đối với việc Dương Cầm sinh con trai rất ưa thích, nhưng với cách làm của Diệp Vân cũng không rét mà run.

Thậm chí đối với con trai Dương Cầm cũng không thích nữa.

Có thể xuống tay với một người đang mang thai, rốt cuộc hung ác đến cỡ nào?

Để tránh gây ra bất ổn xã hội, cảnh sát đã làm rất tốt việc che giấu sự việc này, rốt cuộc có rất nhiều điều mà khoa học chưa thể giải thích được.

Mà Diệp Quốc Phú và Vân Dặc bảo hộ Diệp Thiều Hoa càng thêm nghiêm mật.

Diệp Thiều Hoa liền đi gặp học sinh của giáo sư, cũng chính là hạng mục của vị đàn anh kia, Vân Dặc đều sẽ đi theo cô.

Vừa vặn họp lớp cấp 3 cũng đến.

Vân Dặc tạm thời để Diệp Thiều Hoa đi một mình vì vụ hợp tác kinh doanh với đối tác nước ngoài, nhưng anh vẫn gọi điện cho Diệp Quốc Phú, Diệp Quốc Phú lập tức cử tài xế tới.

"Hứa Mộng Khiết, Diệp Thiều Hoa thực sự sẽ tới sao?" Trong phòng, một nữ sinh thò đầu hỏi, không trông thấy người mình muốn gặp, không khỏi bĩu môi, "Cô xác định cô ta đồng ý rồi?"

Hứa Mộng Khiết nhìn thời gian, đã là hai giờ hai mươi lăm, thời điểm cô ả nói với Diệp Thiếu Hoa là hai giờ ba mươi, tại sao người bên kia vẫn chưa tới đây?

"Đương nhiên, " Hứa Mộng Khiết nói, "Không tin cô hỏi nam thần Nghiêm Sênh đi, hắn ngày đó cũng nghe được."



Người trong phòng rất nhiều, một nửa là đến vì mỹ nam Nghiêm Sênh, còn một nửa là muốn nhìn trò chơi Diệp Thiều Hoa.

Bên cạnh Nghiêm Sênh là một nữ sinh tóc thẳng, nếu có những người khác ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra được.

Nữ sinh này chính là hoa khôi khoa diễn xuất, cũng là một tiểu hoa đán đang hot trêи mạng, Nhϊế͙p͙ Hi.

Cô ta đã sớm nghe người trong phòng nói Nghiêm Sênh năm cấp 3 từng theo đuổi một cô gái.

Nhưng Nhϊế͙p͙ Hi cũng không thèm để ý, cũng không hề cảm thấy đối phương sẽ vượt qua cô ta, cô ta cười nhẹ ôm cánh tay Nghiêm Sênh, "Cô ấy là nữ thần năm cấp 3 của mọi người sao, tôi cũng muốn gặp 1 lần."

Cô ta luôn luôn cao ngạo quen rồi, bị tâng bốc quen, thật đúng là không cảm thấy cô hoa khôi cấp 3 này có thể so sánh được với mình.

Mặc dù đã qua nhiều năm, Nghiêm Sênh nghe được tên Diệp Thiều Hoa vẫn còn ngơ ngác.

Nhung cũng chỉ thoáng qua mà thôi, làm cho người ta không thể phát hiện được.

Chính là lúc này, những người đang đứng chờ cửa phòng lập tức trở nên náo nhiệti: "Đến rồi, đến rồi."

Nghiêm Sênh vô ý thức ngẩng đầu.

Bỗng nhiên đã cảm thấy ánh đèn trong phòng có chút chói mắt.

Ba năm, gương mặt ngây thơ biến mất, tựa Phong Hoa, vẫn giống như trước, chỉ cần nơi mà cô xuất hiện, những người khác sẽ biến thành vật làm nền.

Không, so với ba năm trước đây cô càng thêm chói mắt.

Lông mày rũ xuống phi thường lạnh lùng, nhìn thấy trong phòng đông người như vậy, đôi lông mày xinh đẹp kia cũng không có thay đổi nhiều lắm, chỉ là giơ tay lên liếc mắt nhìn thời gian, xem ra cũng chưa muộn.

"Mẹ nó ——" Một lúc lâu sau mới vang lên tiếng của đám nam sinh, "Tại sao khác với miêu tả, không phải hiện tại nữ thần đang khổ sở sao?"

"Thiều Hoa, cậu rốt cuộc đã đến rồi, " Hứa Mộng Khiết nhìn thấy Diệp Thiều Hoa lại dễ như trở bàn tay hấp dẫn phần lớn ánh mắt của người trong phòng, không khỏi mở miệng, "Thực sự, ba năm cậu đều không tham gia họp lớp, đây là Nghiêm Sênh, cậu còn nhớ rõ không? Trước kia ngồi ở sau bàn của cậu, đúng rồi, đây là bạn gái đương nhiệm của nam thần, mỹ nữ đại học B."

Nhϊế͙p͙ Hi nhìn Diệp Thiều Hoa, rất nhanh liền thu hồi ánh mắt, "Xin chào."

Nghiêm Sênh nhìn Diệp Thiều Hoa, muốn nói cái gì, cuối cùng không có nói.

Chỉ là thở dài, cuối cùng vẫn là chuyện khác.

Diệp Thiều Hoa ngày đó tại hắn đồng học ghi chép trêи viết, thi đại học nguyện vọng là B đại, hắn thi được B đại.

Diệp Thiều Hoa lúc trước ngay tại trước mặt bạn bè viết nguyện vọng thi đại học của mình, là đại học B, hắn cũng thi được vào đại học B

Đáng tiếc, chung quy lại vẫn là người lạ.



Nói thật, nhìn thấy Diệp Thiều Hoa thật sự biến thành bộ dáng trong miệng người khác, Nghiêm Sênh cực kỳ thất vọng.

Diệp Thiều Hoa chỉ nhìn Nghiêm Sênh và Nhϊế͙p͙ Hi khẽ gật đầu, không có biểu lộ dư thừa.

Như thể họ chỉ là một kẻ thừa thãi và tầm thường.

Hứa Mộng Khiết từ trêи người Diệp Thiều Hoa không nhìn thấy được sự thất lạc, không khỏi mở miệng lần nữa, "Lần này sao Mạnh Trạch không đi cùng cậu, mình nghe nói hắn chia tay với cậu rồi, có đúng không? Thực sự, cậu là nữ thần trường học năm đó, hắn lại không biết cố mà trân quý."

"Không thích hợp thì bỏ." Diệp Thiều Hoa nhàn nhạt mở miệng, trêи mặt không có bao nhiêu chấn động.

Những người khác mặt ngoài không nói, nhưng nguyên một đám đã dùng ánh mắt chế nhạo truyền cho nhau.

Diệp Thiều Hoa sở trường kém, bị trường học buộc thôi học đã sớm truyền ra ngoài.

Còn thích đi tìm đường chết nữa, hai ba ngày lại đến cục Cảnh sát, trong nhóm lúc trước còn có ảnh chụp ở sở cảnh sát của cô.

Diệp Thiều Hoa năm đó có bao nhiêu tốt đẹp

Danh tiếng của nhiều nữ sinh bị cô đè xuống, gây náo động tất cả phụ huynh và học sinh, trong mắt họ chỉ có Diệp Thiều Hoa.

Khi đó cô nói gì nhỉ, về sau cô chọn đại học.

Trước khi Diệp Thiều Hoa đến, Hứa Mộng Khiết đã nói cho mọi người, cô ả không tìm thấy được tên của Diệp Thiều Hoa trêи bảng vàng.

Bây giờ nhìn một chút, trong mắt mọi người nữ thần cũng liền thành bộ dạng này.

Có người ở yến hội vô tình nghe được tin tức của Diệp Thiều Hoa, sau khi biết rõ Dương Cầm sinh một đứa con trai, những bạn học này vô cùng đồng tình với Diệp Thiều Hoa.

Còn có một loại cảm giác thành tựu.

Người ngồi ở đây thành tích lúc trước không tốt gì, nhưng nguyên một đám cũng đều đỗ tốt nghiệp.

So ra kém đại học B, nhưng ít nhất cũng thi được lên đại học.

So với bên trêи thì không đủ, nhưng so với Diệp Thiều Hoa có thừa.

Họp lớp cấp 3, chính là nói những cái này sao?

Diệp Thiều Hoa đưa tay gõ mặt bàn, "Mọi người còn ăn không? Không ăn tôi còn có việc, rời đi trước."

"Đừng đi gấp như vậy, nữ thần trường học, " Từ "nữ thần" có chút ý trào phúng, nói, nữ sinh đi tới phía trước, "Chúng mình còn tính đi hát K đây, đúng rồi, Mộng Khiết nói cậu còn tham gia thi tốt nghiệp trung học, không biết chúng mình có may mắn biết học thần thi được trường học nào không?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play