Chương 62: Đệ nhất canh.
Editor Milley
Không thể tiếp tục trò chuyện với hai tên thủ vệ này nữa, Thời Nguyên sâu kín nhìn bọn họ một cái, ngược lại không có tức giận, dù sao bọn họ cũng không biết hắn là người của thế giới khác.
Đang định trở về rửa mặt trước, Thời Nguyên liền nhìn thấy một bóng người cao lớn đi tới, là Dị.
Trong mắt mang theo ý cười, Thời Nguyên rất nhanh thu liễm lại. Phát hiện hôm nay quần áo trên người Dị đổi thành trường bào màu đen ám văn, kết cấu kỳ lạ, màu đen sấn đến càng thêm ổn trọng.
Thời Nguyên bỗng nhiên phát hiện, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng như băng của Dị thoạt nhìn rất giống như có hương vị đàn ông, càng khiến trưởng thành hơn. Y lớn lên cao lớn, trường bào mặc trên người vô cùng thích hợp, có loại cảm giác quý khí thiên thành*.
*贵气天成: Trời sinh đã mang phú quý. Chỉ những người có phúc khí, có mệnh phú quý.
Trong lúc Thời Nguyên còn đang thất thần nhìn Dị đi tới một lát sau, Dị đứng trước mặt hắn, Thời Nguyên lúc này mới phát hiện, phía sau Dị đi theo một hàng người, hẳn là giống cái, bởi vì thân hình cao lớn của bọn họ rõ ràng muốn gầy nhỏ hơn một chút, khí chất ôn hòa, tướng mạo cũng tinh xảo xinh đẹp hơn nhiều.
Bất quá muốn nói hắn từng gặp người nào xinh đẹp nhất, cũng chỉ có thể là Dị. Y cùng những giống cái này đứng chung một chỗ, tuyệt đối là tướng mạo vóc người xuất sắc nhất. Thời Nguyên cong khóe môi nở nụ cười, liền đem những ý nghĩ kỳ quái này bỏ lại sau đầu.
"Hôm nay Long cung sẽ có yến hội, trước tiên hãy thay quần áo." Dị cúi đầu nhìn Thời Nguyên, bắt được ý cười trên khóe miệng giống cái, tâm tình rất tốt, vì thế lôi kéo tay Thời Nguyên đi vào tẩm cung, phía sau là một hàng giống cái, trong tay cầm quần áo, trang sức các loại đều đi theo vào.
"Ta nhất định phải đi sao?" Trên mặt Thời Nguyên mang theo khổ não, hắn chưa từng tham gia qua yến hội gì, huống chi còn là yến hội Long tộc, trong lòng áp lực rất lớn, sợ mình đi làm không tốt.
"Chỉ hôm nay thôi, không cần phải nói gì, nhìn một cái là đủ rồi." Dị kiên nhẫn dỗ dành Thời Nguyên. Hôm nay cử hành yến hội là để cho tất cả Long tộc thừa nhận thân phận của giống cái. Y biết giống cái sẽ bất an liền, đem những nghi thức giao xã phức tạp kia đều loại bỏ, giống cái chỉ cần lộ mặt ra là được rồi.
Long tộc nơi này tạm thời còn không thể thoát thân, y lại nóng lòng muốn tuyên bố với bên ngoài giống cái thuộc về y, chờ yến hội qua đi, liền dẫn giống cái đi huyệt động chuẩn bị sẵn, sau khi đi ra liền có thể rời khỏi Long tộc tinh vực.
Chuẩn bị sẵn sàng hết thảy Dị ở trong lòng chờ mong đồng thời có chút thấp thỏm, y không biết lựa chọn cuối cùng của giống cái là gì.
Thời Nguyên rất khó xử, trong lòng còn đang đè nén chuyện mình muốn rời đi, vẫn không biết mở miệng nói chuyện với Dị như thế nào. Dị kiên nhẫn chờ hắn trả lời, Thời Nguyên thật sự không cự tuyệt được sự chờ mong trong đôi mắt xinh đẹp kia, khẽ gật đầu.
Một hàng giống cái kia đi về phía trước vài bước, Dị cũng không có để cho bọn họ động thủ, dẫn Thời Nguyên đi rửa mặt trước, sau khi đi ra lấy quần áo, mở miệng: "Ta giúp ngươi mặc đồ."
Thời Nguyên mở to hai mắt, vội vàng xua tay, nói: "Không cần không cần, ta tự mình mặc được!”
Nói xong liền tiếp nhận quần áo trong tay Dị. Đến gần nội thất, mở quần áo ra nhìn. Quần áo trên người Dị ngoại trừ một số chi tiết bất đồng thì, đều giống như nhau. Thời Nguyên nhìn trường bào này nửa ngày cũng không nhúc nhích. Nghĩ thầm. Cái này phải mặc như thế nào?
"Không biết mặc?" Âm thanh từ tính trầm thấp nổi lên, cửa nội thất xuất hiện bóng dáng của y, bất quá cũng không có bước vào.
Do dự một chút, Thời Nguyên vẫn là mở miệng hỏi: "Không có quần áo nào khác sao? "
Dị cũng không nói gì, bầu không khí cứng đờ lên, trong đầu Thời Nguyên đã xuất hiện biểu tình của Dị, mím môi mỏng vẻ mặt mất hứng.
Quên đi quên đi, mặc thì mặc đi, một bộ quần áo mà thôi, chờ yến hội kết thúc rồi chút nữa rời đi, Thời Nguyên ở đáy lòng im lặng thở dài, nói: "Ngươi đi ra ngoài trước, ta thay xong liền đi ra."
Giống như một cô nương thẹn thùng, còn phải trốn đi thay quần áo, Thời Nguyên suy nghĩ lung tung, nếu như là trước kia, ở trước mặt Dị thay quần áo thì hắn không sao cả, nhưng hiện tại thì không được, cho nên cũng chỉ là tùy tiện ngẫm lại mà thôi.
Trường bào mặc rất phiền phức, bất quá chất liệu rất tốt, mặc lên trên người tự nhiên liền thuận lợi xuống, Thời Nguyên vừa đi vừa sửa sang lại góc cạnh.
Dị ở ngay cửa chờ hắn, thấy hắn đi ra, đưa tay giúp hắn sửa sang lại quần áo. Nhìn giống cái mặc bộ quần áo này rất thích hợp, trong mắt mang lên vẻ hài lòng.
Thời Nguyên rất không được tự nhiên, cũng không đưa mắt quá nhiều với Dị. Tránh được tầm mắt Dị, tình cảm bên trong đó khiến hắn cơ hồ không chịu nổi. Hắn đã tính toán kỹ, chờ yến hội chấm dứt lập tức thẳng thắn với Dị, không thể tiếp tục chậm trễ nữa!
Đầu tiên là đi dạo một vòng trong Long cung, Long cung có vòng chắn thiên nhiên, ngăn cách nước biển, giống như trên đất liền, Thời Nguyên không phát hiện ra thân thể có gì bất thường.
Mãi cho đến buổi chiều, yến hội mới bắt đầu, Thời Nguyên ở thiên điện chờ, bên cạnh thỉnh thoảng có nam nhân diện mạo tinh xảo đi ngang qua, còn hướng hắn hành lễ, gọi hắn là chủ quân đại nhân, Thời Nguyên vốn còn rất khẩn trương, bị bọn họ xưng hô như vậy, biểu tình đều thay đổi, vẻ mặt vô ngữ.
Dị không có ở chỗ này, đã đi đến chủ điện. Không phải chờ bao lâu, Thời Nguyên liền nhìn thấy Dị đi tới. Muốn tránh tay Dị đi, nhưng không thành, Thời Nguyên rầu rĩ bị kéo đi ra ngoài.
Thời Nguyên cơ hồ là cứng còng cơ thể đi tới chủ điện, người trong chủ điện vốn còn đang nói chuyện, vừa nhìn thấy Long Hoàng mang theo chủ quân đi ra, cũng không có lên tiếng gì, nhớ kỹ lời Long hoàng phân phó, không có đồng loạt gọi chủ quân.
Nắm tay giống cái tuyên bố với mọi người giống cái này là của y, cảm giác thoả mãn tràn đầy trong lòng chưa từng có. Tầm mắt đảo qua tòa cung điện này cùng thú nhân phía dưới, bỗng nhiên nhớ tới cuộc sống trước kia ở Long cung. Mỗ phụ cùng Long Hoàng của y chỉ là tình cờ gặp được, sau khi hạ sinh trứng rồng xong liền rời khỏi Long cung, chưa từng trở về.
Sau khi y phá trứng xong chính là hình người, bò một lúc rồi đứng lên, không có nhận được bất kỳ thức ăn nào, vì thế y đi ra khỏi Long Cung, bắt đầu ở trên biển kiếm ăn.
Lúc đầu chỉ có thể ăn một ít tôm cua nhỏ, về sau, cơ thể dần dần lớn lên, cực kỳ thèm khát năng lượng. Thèm khát đến nỗi bản thân bắt đầu tìm kiếm chung quanh, một khi tiếp xúc với những thứ có chứa năng lượng, bất kể là thú nhân hay là thứ khác, chỉ cần tiếp xúc liền bắt đầu hấp thu.
Cái năng lực cắn nuốt kinh khủng kia dần dần thức tỉnh, mà y căn bản không thể khống chế được, tất cả mọi người đều xem y là kẻ không rõ ràng. Từ lúc bắt đầu nhục mạ bắt nạt cho đến về sau không dám tiếp cận. Trong ký ức khi đó của y, tất cả đều là âm u lạnh lẽo, cô độc sinh hoạt...
Hiện tại, y có giống cái của riêng mình, những người trước kia y hoàn toàn không thèm để ý, chỉ cần có giống cái là được rồi. Dị quay đầu nhìn Thời Nguyên, trong mắt đâu đâu cũng toàn là giống cái của y.
Giống như lời Dị nói, chỉ nán lại chỗ này một lúc. Tiết lộ mặt Thời Nguyên xong Dị liền dẫn đi, từ thiên điện đi ra ngoài.
Vừa đến nơi không có người, Thời Nguyên liền thở phào nhẹ nhõm, hắn vẫn là không thích ứng với loại hoạt động lộ diện trước mặt người khác, quá khó xử rồi.
Hai người đi đến đình viện Long cung, Thời Nguyên còn chưa mở miệng nói cái gì, Dị đã hóa thành Kim long, mở miệng: "Ta dẫn ngươi đi chỗ này."
Thân hình Kim Long thu nhỏ lại, cúi đầu cọ cọ trên người Thời Nguyên, ý bảo hắn đi lên, thái độ Dị rất kiên định, Thời Nguyên không có biện pháp, chỉ đành nuốt lời xuống bên miệng.
Vừa tiến vào trong nước biển, đuôi Kim long bày ra, nhanh chóng bơi về phía trước. Thời Nguyên ban đầu còn chưa phát hiện ra cái gì, thẳng đến khi Kim Long bay vào bên trong một vết nứt thật lớn dưới đáy biển.
Sau khi dừng lại trước vách đá, Thời Nguyên mới phản ứng lại. Hắn vừa rồi ở dưới đáy biển hình như là trực tiếp tiếp xúc với nước biển, chung quanh cũng không có rào chắn ngăn cản nước biển.
Mà khe nứt dưới đáy biển này vốn cũng nên rót đầy nước biển, nhưng nơi này lại không có. Thời Nguyên sửng sốt một chút, hắn cúi đầu nhìn quần áo của mình. Trường bào cách nước, vài giọt nước biển từ trên trường bào trơn trượt trượt xuống, chứng minh hắn vừa rồi đúng là tiếp xúc với nước biển.
Dị hóa thành hình người, nhìn huyệt động trên vách đá, bên trong đã bố trí xong, chỉ cần giống cái đồng ý là có thể đi vào phong bế huyệt động.
Vành tai đỏ lên, Dị hiếm khi có chút bất an, cũng không dám nhìn ánh mắt giống cái. Nắm chặt quyền rũ tại bên người, tận lực làm cho mình trấn định lại. Giọng nói lạnh lùng vang lên: "Ta, ta muốn sinh một quả trứng rồng với ngươi."
“Đây là có chuyện gì?” Thời Nguyên cúi đầu nhìn quần áo của mình lẩm bẩm hỏi.
Hai người cơ hồ là đồng thời mở miệng, Thời Nguyên còn chưa kịp phản ứng lại chuyện mình có thể hít thở trong nước, liền nghe thấy những lời này. Mở to hai mắt khó có thể tin nhìn Dị, đầu óc hoàn toàn không xoay chuyển được.
Sinh, sinh trứng rồng!?
Thời Nguyên cả kinh đến cái gì cũng quên mất, đầu óc đều ngáo ngáo, lắp bắp mở miệng: "Sao, sinh như thế nào?"
Nói xong, Thời Nguyên liền hối hận muốn đâm vào tường, gương mặt thanh tú trắng nõn liền đỏ ửng, hắn cũng là bị Dị nói đến làm kinh hãi, sảng dé liền nói câu như vậy, quả thực giống như một tên ngốc xít, Thời Nguyên ở đáy lòng không tiếng động kêu rên, cơ hồ không dám nhìn Dị.
Dị cúi đầu nhìn Thời Nguyên, nghe thấy hắn hỏi làm thế nào sinh, lỗ tai càng nóng lên, âm từ lạnh lẽo nghe có chút bất ổn, nói: "Giao phối là tốt rồi."
Quá lộ liễu rồi! Thời Nguyên lần thứ hai bị lời nói của Dị bạo lộ ra ngoài làm kinh hãi, hơn nữa y nói cái gì vậy, nói cũng quá thẳng thắn đi!
"Huyệt động đã chuẩn bị xong." Dị bổ sung, kéo Thời Nguyên đi vào bên trong.
Trong huyệt động khổng lồ, khắp nơi đều bày đầy trân bảo, minh châu to bằng nắm tay rải rác khắp nơi, phát ra bạch quang nhu hòa. Đây là hải châu hiếm có dưới đáy biển chủ tinh, Dị tìm ở đáy biển thật lâu mới tìm được nhiều như vậy.
Dễ thấy nhất, là một cái ổ thật lớn, dùng cành lá hương bồ màu vàng như nhung mịn dựng lên, mềm mại vô cùng, sẽ không gây bất kỳ thương tổn nào đối với thân thể giống cái, một chút vết trầy xước cũng sẽ không có.
Thời Nguyên chỉ nhìn thoáng qua liền dời tầm mắt, không biết nơi này tất cả đồ đạc đều là Dị ở dưới đáy biển tìm thật lâu mới thu thập được, từ sau khi tế tự hoàn thành cũng chưa từng nghỉ ngơi.
"Dị." Thời Nguyên ở đáy lòng không biết lần thứ bao nhiêu thở dài, mặt mày có chút thương cảm, rút nắm tay Dị ra, lui về phía sau một bước.
"Ta là giống đực, không sinh được." Thời Nguyên bình tĩnh lại, nhìn Dị nói rất nghiêm túc, "Ngươi muốn trứng rồng, muốn con nối dõi, liền đi tìm một giống cái thích sinh, ta là giống đực, thật sự không sinh được."
Dị có chút bi thương, sau khi trầm mặc một hồi cúi đầu mở miệng: "Ngươi là giống cái."
Thời Nguyên đau đầu, vẫn nhẫn nại một lần nữa nhấn mạnh: "Ta là giống đực, trước kia không phải cũng đã nói với ngươi rồi sao, ta là giống đực không có thú hình!"
"Là giống cái." Dị cố chấp nhìn Thời Nguyên, thanh âm nghe có chút ủy khuất, Thời Nguyên càng đau đầu, Dị như thế nào cũng không tin, hắn thật sự là giống đực!
"Giống đực không có thú hình cũng sẽ có huyết mạch thú tộc, ngươi không có, là giống cái." Dị lần nữa mở miệng, rõ ràng chính là giống cái, chẳng lẽ giống cái không muốn tiếp nhận y? Nghĩ tới đây, ánh mắt Dị càng thêm ảm đạm.
"Ngươi là giống cái, vẫn luôn là, chúng ta sinh trứng rồng đi." Dị lại nói, ý đồ muốn Thời Nguyên đồng ý.
Nghe xong, Thời Nguyên cảm thấy có chút không đúng, mở miệng: "Cho tới bây giờ, ngươi vẫn xem ta là giống cái à?"
Dị chần chờ gật đầu, giống cái giống như là vẫn luôn hiểu lầm giới tính của hắn.
Thời Nguyên: ... Đột nhiên có chút tức giận, thì ra Dị vẫn coi hắn như là giống cái.
Hít một hơi thật sâu, Thời Nguyên tiếp tục hỏi: "Ngươi muốn sinh trứng rồng với ta cũng vì ta là giống cái?"
Dị khốn khổ không thôi, ánh mắt đều có chút ủy khuất, rõ ràng là vóc dáng cao cao to lớn, trên mặt cũng không có biểu tình gì, lại sinh ra loại đáng thương, y lại gật đầu, giống cái vốn là giống cái, hắn làm sao có thể phủ nhận, cũng chỉ có giống cái mới có thể sinh trứng rồng.
"Từ khi nào ngươi nghĩ ta là giống cái?" Thời Nguyên nhìn y ủy khuất như vậy, giống như cũng cảm nhận được loại khổ sở thương tâm này, ảo giác giống nhau, Thời Nguyên nhẫn tâm không để cho mình mềm lòng.
"Quặng tinh bỏ hoang, lần đầu tiên gặp phải." Dừng một chút, Dị rũ đầu có chút hối hận, "Ta cắn ngươi."
"Đồng ý cùng ta hợp tác cũng là bởi vì ta là giống cái?" Thời Nguyên cũng nhớ tới khi đó hắn bị đứa nhỏ này cắn ra máu.
Hắn biết nguyên nhân mình không có huyết mạch thú tộc, hắn không phải là người của thế giới này, làm sao có thể có huyết mạch thú nhân, bất quá Thời Nguyên vẫn là hỏi như vậy.
Vai lưng thẳng tắp của Dị đều rũ xuống, nhìn Thời Nguyên lo sợ bất an, vẫn là thành thành thật thật gật đầu. Lúc đầu y gặp giống cái, giống cái đối với y rất tốt còn cho y thức ăn, ôm cũng rất ấm áp.
Giống cái là bị bỏ lại, thú nhân trong thú tính trời sinh đã có ý thức sinh sản, cho nên từ khi phân biệt được đối phương là giống cái, y liền muốn đem giống cái này nhét vào lãnh địa của mình, dính vào hơi thở của mình. Như vậy, y cũng là thú nhân có giống cái, mà y cũng chỉ muốn một giống cái.
Nhìn thấy Dị gật đầu, Thời Nguyên không biết vì sao, hốc mắt tức giận đều đỏ lên, cho nên nói, hắn chính là bị Dị xem như là giống cái mà đối đãi. Đều đã lâu như vậy.
Cho rằng hắn là giống cái, liền cứ đi theo bên cạnh hắn, đối xử với hắn tốt bảo vệ hắn, thậm chí muốn cùng hắn sinh trứng rồng, và tiền đề của tất cả những điều này là vì hắn là một "giống cái", mà không phải là hắn! Thời Nguyên mặt không chút biểu tình nhìn Dị.
Một lúc lâu sau trầm mặc qua đi, Thời Nguyên không tiếng động thở dài, vừa rồi tâm tình của mình có chút không thích hợp, như thế nào vẫn luôn so đo về vấn đề này?
Suy nghĩ một chút, Thời Nguyên cảm thấy, hẳn là bởi vì hắn đặc biệt thất vọng đi. Hắn thích thằng nhóc này như vậy, giống như đệ đệ, kết quả đối phương xem hắn là giống cái, hắn quá khổ sở, thì ra đứa nhóc này một mực đi theo hắn là vì hắn là "giống cái" a.
Thời Nguyên tâm tình sa sút, trong đầu chọc vào hệ thống một chút, đối phương thế nhưng không có phản ứng, Thời Nguyên hô mấy tiếng hệ thống cũng không có lên tiếng, hắn đành phải chờ, ngẩng đầu nhìn Dị, Thời Nguyên nghĩ, cũng đã đến lúc nói cho y biết mình muốn đi, vừa lúc nói rõ ràng với Dị, tránh làm chậm trễ y.
"Dị, ta là giống đực." Dừng một chút, Thời Nguyên làm cho mình thoạt nhìn không có khổ sở như vậy, "Quê hương của ta cách nơi này rất xa, giống đực cũng không có thú hình, cho nên không cần hoài nghi, ta thật sự là giống đực."
Thời Nguyên cười, mắt có chút chua xót, nói: "Bây giờ điểm năng lượng cũng đã đủ rồi, ta cũng phải trở về."
Hoãn lại một hồi, Thời Nguyên làm bộ như ngữ khí nhẹ nhàng, "Sau khi ta đi, ngươi nhớ rõ đừng lúc nào cũng đánh nhau với người khác, bị thương thì làm sao bây giờ? Nếu như, nếu như muốn trứng rồng, liền tìm một giống cái thích, đáng tiếc ta không thể trở về đưa tiền cho ngươi..."
Lảm nhảm xong, nhìn Dị sững sờ ở nơi đó, tâm Thời Nguyên run lên, không nhìn nữa, trong đầu lại chọc chọc hệ thống, lần này hệ thống mới lên tiếng.
【Nhận thức hệ thống bị che chắn, đã được giải quyết】
【Ký chủ, có yêu cầu gì không?】
"Có thể trở về, một trăm vạn điểm năng lượng đã đủ rồi." Thời Nguyên lại nhìn Dị, nhẫn tâm bảo hệ thống dẫn hắn trở về. Hắn vốn không phải người ở đây, tâm tâm niệm niệm lâu như vậy, nỗ lực hết thảy chính là mục đích về nhà này, hiện tại hắn sẽ trở về.
"Dị, ta đi rồi, sau này ngươi phải tự mình học cách chiếu cố bản thân." Thời Nguyên có chút nói không nổi, có chút cảm thương trước khi chia tay, vì thế hắn cúi đầu che giấu biểu tình của mình.
【Mở thông đạo thời gian và không gian】
【 Cảnh báo! Người sở hữu đệ nhị quyền hạn ý định cướp lấy quyền lợi ký chủ 】
【 Cảnh báo 】
Thời Nguyên đột nhiên ngẩng đầu nhìn Dị, đôi mắt Dị đều đỏ như máu, biểu tình âm trầm hắn chưa từng thấy qua.
“Ngươi phải đi.” Thanh âm nghẹn ngào, Dị một tay bắt lấy Thời Nguyên, mạnh mẽ kéo hắn vào trong lòng ngực. Không gian nơi này đang bị xé mở, y lập tức nhận ra, hệ thống kia đã phá tan che chắn của y.
【 Ký chủ, có xoá bỏ hay không?】
Thời Nguyên căn bản không để ý nói cái gì, khí lực Dị ôm lấy eo của hắn rất lớn, biểu tình âm trầm đáng sợ, Thời Nguyên miễn cưỡng mới có thể thở được.
【 Đang tự động xoá bỏ……】
Hệ thống dựa trên nguyên tắc đầu tiên của ký chủ, bắt đầu xóa bỏ chủ sở hữu quyền đệ nhị.
Kêu lên một tiếng đau đớn, cơ thể Dị run rẩy, máu không kịp nuốt xuống theo khóe miệng tràn ra, Thời Nguyên thừa dịp cánh tay y buông lỏng một chút lực đạo, lập tức giãy ra.
"Hệ thống, thu hồi quyền hạn đệ nhị, lập tức rời đi." Thời Nguyên nhìn Dị giơ tay lên, chậm rãi lau đi vết máu trên khóe miệng, gắt gao nhìn chằm chằm hắn, lui dần về phía sau.
【Xóa bỏ thất bại】
【Xoá bỏ quyền thất bại】
"Xoá bỏ?" Giọng nói trầm thấp đột ngột xuất hiện trong đầu, sắc mặt Thời Nguyên tái nhợt, điều này không giống với truyền âm trước đây, là lợi dụng hệ thống phát ra, đồng thời cũng là nói với hệ thống.
Sau một trận âm thanh "tư tư" qua đi, thanh âm của hệ thống lại xuất hiện.
【 Thông đạo mở ra 】
Thời Nguyên hoa mắt, liền từ tại chỗ biến mất, mơ hồ, giống như là nghe được một tiếng long ngâm thê lương, quanh quẩn bên tai, thật lâu không thể biến mất.
Kim Long phát cuồng, đem huyệt động đã chuẩn bị sẵn hủy thành cái gì cũng không còn, long ngâm thê thảm vang lên, huyết sắc thú đồng ở chung quanh tuần tra, ý đồ muốn tìm ra giống cái của nó.
Nhưng nơi nào cũng đều không có, Kim Long càng thêm nóng nảy, đuôi rồng quất lên vách đá, vách đá lập tức lõm xuống, trên mặt đất cũng bị móng vuốt sắc bén của Kim Long cào ra từng vết sâu.
Nơi này không có, giống cái có phải chạy đến nơi khác rồi hay không? Kim Long vội vàng lao ra khỏi huyệt động, lật tung cả hải vực, sinh vật trong biển kêu khổ không ngừng, lại không thể trêu vào được Kim long cường đại.
Vài giờ sau, Kim Long lại trở lại nơi này, chiếm cứ nơi Thời Nguyên biến mất, thủ hộ nơi này, chờ giống cái của y xuất hiện.
Nằm sấp trên mặt đất, Kim Long cảm thụ được hơi thở còn sót lại của giống cái, phát ra một trận ngâm âm, sau khi không được đáp lại, liền không phát ra thanh âm nữa.
Hết ngày này qua ngày khác, hơi thở của giống cái hoàn toàn biến mất, Kim Long không ngửi được loại hơi thở dễ nghe này nữa, có chút nóng nảy, nhưng vẫn cố chấp canh giữ ở chỗ này, không nhúc nhích.
Bản dịch phèn lòi này chỉ xuất hiện duy nhất tại Wattpad.
-Hết chương 62-