Câu này của anh nghe có lý có tình, lại còn có cả bằng chứng nữa.

Bạch Hoài An ở một bên nghe được thì trợn mắt há mồm, Hoắc Tùng Quân nói dối mà mặt không biến sắc, khó trách có thể điều hành và phát triển Hoắc Kỳ trở nên thịnh vượng như vậy.

Đúng là mặt mũi của tư bản có khác.

Trong lòng cô lẩm bẩm hai tiếng nhưng rất biết điều mà không nói gì trước mặt cảnh sát.

Bây giờ An Vu Khang không nói chuyện được, ngay cả chuyển động một chút cũng không thể, chỉ đành trơ mắt nhìn Hoắc Tùng Quân tùy ý nói xấu ông ta, cảm nhận được cảm giác bị người ta hắt nước bẩn. Nhưng cho dù ông ta tỉnh táo thì cũng không dám nói, trong tay Hoắc Tùng Quân nắm giữ quá nhiều thứ về ông ta, người khác không thể đưa ông ta vào tù nhưng Hoắc Tùng Quân thì chưa chắc.

Thế nên ông ta chỉ có thể nhận tội mà thôi.

Cảnh sát nhìn Hoắc Tùng Quân và Bạch Hoài An, tuy trong lòng biết rõ nhưng cũng không nói thêm gì, chuyện này cứ trôi qua như vậy.

Hai người đi ra từ đồn cảnh sát, ngón tay mảnh khảnh của Bạch Hoài An chạm vào lưng Hoắc Tùng Quân.

Hoắc Tùng Quân còn tưởng cô đòi ôm, đang chuẩn bị dang tay thì thấy ngón tay của cô nhéo một cái trên lưng mình. Anh kêu lên một tiếng, nghi ngờ nhìn về phía Bạch Hoài An: “Sao thế? Sao em lại tức giận?”

Bạch Hoài An liếc nhìn anh: “Hoắc Tùng Quân, em không ngờ anh lại nói dối thành thạo như vậy.”

Hoắc Tùng Quân nghe xong lời này, vẻ mặt run sợ nhưng vẫn cười rồi bao bọc tay cô vào lòng bàn tay mình, vân vê mà nói: “Hoài An, anh thề, anh không dùng mấy chiêu trò đó trước mặt em mà, chắc chắn là không mà.”

“Sau này nếu anh dám gạt em như vậy, nhất định anh sẽ chết chắc.” Bạch Hoài An liếc anh một cái, thấy bộ dạng khẩn trương của anh thì lại buồn cười.

“Rốt cuộc đã báo được thù của bố em, An Vu Khang ngồi tù, hôm nay em phát tán đoạn ghi âm giao dịch của bọn họ và di thư của pháp y Lý Hiên Nam lên mạng, hoàn toàn rửa sạch oan ức cho bố em.”

Chỉ còn lại An Bích Hà thôi.

Nhưng cô ta cũng không chạy nhảy ngoài vòng pháp luật được bao lâu đâu, trong đoạn ghi âm kia, An Vu Khang đã xác định rõ chuyện An Bích Hà lái xe sau khi uống rượu, chỉ cần làm lớn việc này thì chắc chắn Khinh Hà của cô ta sẽ bị ảnh hưởng.

Vẻ mặt Hoắc Tùng Quân cũng nghiêm túc lại, anh nói với cô: “Hôm nay anh cũng sẽ truyền ra ghi âm nhận tội của An Vu Khang, rất nhanh sẽ truyền khắp nơi trong vòng của các xí nghiệp Thành phố Vạn Xuân.”

Gần như họ đã có thể đoán được kết cục của An Bích Hà.

Bạch Hoài An gật đầu, tâm trạng vô cùng vui vẻ, cho dù tối hôm qua không được ngủ ngon nhưng cô cũng không cảm thấy mệt mỏi mà ngược lại, tinh thần còn rất thoải mái.

Hai người đều có chuyện cần phải giải quyết.

Hoắc Tùng Quân đưa cô về nhà thì rời đi ngay.

Bên Bạch Hoài An đã sớm thương lượng xong với Quý Tiêu Châu, ghi âm và di thư, hai người đều giữ lại đến cuối cùng. Còn bên kia sẽ chờ An Vu Khang sa lưới, sau đó thẳng tay phát tán những chứng cứ này ra ngoài.

Cho nên khi cảnh sát thông báo tin tức rằng An Vu Khang đã được “một người tốt bụng” đưa đến đồn cảnh sát thì Quý Tiêu Châu cho người phát tán đoạn ghi âm ra ngoài ngay lập tức.

Vốn dĩ chuyện An thị phá sản đã tạo không ít chấn động trên mạng.

An Vu Khang và An Bích Hà cũng thường xuyên xuất hiện trên kênh tin tức, tuy rằng kém hơn một số ngôi sao nổi tiếng nhưng cũng được nhiều người biết đến.

An thị to như vậy bị phá sản trong thời gian ngắn ngủi, chủ tịch An Vu Khang còn trở thành tội phạm bỏ trốn, hôm qua khi tin tức này bị phát tán ra thì cộng đồng mạng đều như nổ tung.

Không ngờ chưa tới một ngày đã bị bắt lại.

Cư dân mạng đều khen “người tốt bụng” mà cảnh sát nói, cũng bàn luận về An Vu Khang, cho rằng số ông ta không được may lắm.

Tin tức bị bắt vừa phát ra không lâu thì di thư của Lý Hiên Nam và đoạn ghi âm cũng được phát tán trên mạng.

Quý Tiêu Châu dùng thủ đoạn trong giới giải trí, khiến tin tức trở thành tin nóng rất nhanh. Lượng chia sẻ bài viết trên Weibo tăng vọt, độ thảo luận cũng cực kỳ cao, thậm chí vượt qua chuyện lưu diễn của ca sĩ nào đó, trở thành top một lượt tìm kiếm.

Lý Hiên Nam làm bác sĩ pháp y, tuy rằng chỉ là người làm công việc phía sau nhưng anh ta đã làm bác sĩ pháp y nhiều năm rồi, thường xuyên đi theo cảnh sát ra nước ngoài nếu cần, còn từng được đài truyền hình phỏng vấn nên không ít người đều biết chuyện của anh ta.

Nhìn thấy di thư và đoạn ghi âm kia, biết được chân tướng sự việc, cư dân mạng đều vô cùng thổn thức.

Nhưng người chết cũng đã chết rồi, phần lớn cư dân mạng đều không bình luận quá nhiều về Lý Hiên Nam. Lý Hiên Nam hiền lành, là một người tốt bụng, giúp cảnh sát phá được nhiều vụ án, cũng lập công rất nhiều nhưng trong chuyện này thì đúng là anh ta đã làm sai, điều này không thể chối cãi.

Bọn họ chỉ cảm thấy đáng tiếc.

Nhưng dù sao trên mạng cũng có một vài anh hùng bàn phím, trốn phía sau màn hình rồi nói những lời độc ác mà không chút kiêng nể. Lý Hiên Nam đã qua đời nhưng anh ta vẫn còn một đứa con còn sống.

Những anh hùng bàn phím thích tranh cãi này bắt đầu vin vào chuyện này, kêu con của Lý Hiên Nam xuất hiện, buộc cậu ta nhận trừng phạt thay cho bố.

Thậm chí có người công khai nói sẽ bắt đầu tìm con của Lý Hiên Nam, nhất định phải moi ra địa chỉ của cậu ta rồi chạy đến đó, ép cậu ta nhận tội.

Chuyện này đang xôn xao trên mạng không ngừng, cũng khiến cho cảnh sát Thành phố Vạn Xuân chú ý tới.

Không ít cảnh sát ở đồn từng là đồng sự, là bạn tốt của Lý Hiên Nam, ban đầu biết chuyện thì họ cũng rất ngạc nhiên và khó chịu nhưng Lý Hiên Nam có lý do để làm chuyện này bởi anh ta cũng bị buộc đến đường cùng rồi.

Nhìn thấy cư dân mạng bình luận quyết liệt như thế, từng câu từng chữ đều sỉ nhục anh ta và con của anh ta thì một số cảnh sát đều đỏ mắt.

Đang chuẩn bị thông báo tin tức để ngăn chặn chuyện này thì đột nhiên một cậu con trai nhỏ gầy đeo khẩu trang, xách theo một cái túi to đi tới.

Cậu ta mặc bộ đồ màu đen, che kín, lộ ra làn da vô cùng tái nhợt khiến người ta nhìn mà thấy yếu đuối.

“Xin chào, có chuyện gì không anh bạn nhỏ?” Mấy người cảnh sát vội vàng thu lại cảm xúc rồi hỏi.

Cậu con trai kia sững sờ một lúc, từ từ cởi khẩu trang ra, để lộ khuôn mặt thanh tú tái nhợt: “Chú Trương, là con.”

Cảnh sát Trương nhìn thấy khuôn mặt của cậu ta thì vô cùng kích động mà đứng thẳng người dậy, nói bằng giọng vô cùng ngạc nhiên: “Gia… Gia Minh! Con quay về rồi à!”

Đó chính là Lý Gia Minh.

Cảnh sát Trương và Lý Hiên Nam là đồng sự và bạn tốt nhiều năm, hai người thường xuyên đi uống rượu cùng nhau, ông ta cũng là người chứng kiến Lý Gia Minh lớn lên, biết Lý Hiên Nam vô cùng đau lòng vì bệnh tình của cậu ta.

Nhưng sau khi Lý Hiên Nam mất thì không thấy bóng dáng Lý Gia Minh đâu cả. Mấy năm qua ông ta cũng đi tìm Lý Gia Minh, muốn giúp đỡ đứa nhỏ này, sợ thân thể yếu ớt của cậu ta sẽ xảy ra chuyện gì.

Nhưng tìm rất lâu mà vẫn không tìm được, thời gian trôi qua, ông ta cũng đã quên mất cậu bé này.

Không ngờ An Vu Khang sa lưới, liên lụy đến Lý Hiên Nam nên ông ta mới nhớ tới Lý Gia Minh.

Nhưng hiện giờ, Lý Gia Minh chủ động xuất hiện trước mặt ông ta, tuy sắc mặt tái nhợt, dáng người gầy yếu nhưng xem ra so với lúc ốm yếu chỉ có thể nằm trên giường thì tốt hơn rồi.

“Không… Không phải con nhìn thấy tin tức trên mạng…” Cảnh sát Trương nói đến đây thì hơi ngừng lại, vẻ mặt có phần phức tạp: “Di thư của bố con và ghi âm là do con lấy ra, giao cho cô bé kia ư?”

Di thư của Lý Hiên Nam chỉ có thể ở trong tay của Lý Gia Minh.

Lý Gia Minh nghe vậy thì gật đầu: “Vâng, bọn họ tìm con nhưng không phải con bị ép buộc, là con chủ động lấy ra.”

Cậu ta vội vàng giải thích, sợ cảnh sát hiểu lầm hai người Bạch Hoài An.

“Bố con vẫn luôn canh cánh chuyện này trong lòng, chú biết ông ấy mà, nếu không phải vì con, ông ấy sẽ không làm ra loại chuyện này. Bố con là người tốt, là con liên lụy đến ông ấy, ông ấy không quá quắt như những người trên mạng nói…”

Lý Gia Minh nói xong, hốc mắt ửng đỏ, giọng nói khàn khàn nghẹn ngào.

Tâm trạng của cảnh sát Trương cũng bị sự khổ sở của cậu ta kéo theo, nói bằng giọng an ủi: “Phải, chú biết, bố con là người tốt.”

Đời này, e là Lý Hiên Nam cũng chỉ làm sai chuyện này mà thôi.

“Trước khi di thư và ghi âm được phát tán trên mạng, họ cũng đã liên hệ với con, con biết con cũng có thể làm điều gì đó cho bố.”

Lý Gia Minh điều chỉnh tâm trạng của mình tốt hơn, đặt cái túi to trong tay lên bàn: “Đây là tiền mấy năm nay con gom góp được, còn có tiền để dành của bố cho con, đều ở trong này, tổng cộng có gần một tỷ, con muốn quyên góp, thay bố con chuộc tội.”

Năm đó bố vì bảy trăm triệu tiền thuốc men mới làm chuyện sai lầm, bây giờ cậu ta đã trả lại toàn bộ, sau này cũng sẽ thường xuyên làm việc thiện, vì bố chuộc tội.

Lý Gia Minh ngẩng mặt, hai má tái nhợt gầy yếu, nói với cảnh sát Trương: “Nếu để con vào tù thay bố cũng được, bố con làm chuyện sai đều là vì con, tất cả hậu quả đều nên do con gánh vác.”

Cậu ta cũng chú ý bình luận trên mạng, cũng nhìn thấy các cư dân mạng nói, trong lòng cậu ta rất khó chịu. Chỉ cần có thể khiến bố không bị người khác chửi nữa, cậu ta thay bố chịu phạt cũng được, làm cái gì cũng được.

Cảnh sát Trương nhìn cậu thanh niên gầy yếu này, hốc mắt nóng lên.

Bây giờ cậu ta mới hai mươi tuổi đầu, mấy năm nay gánh chịu nhiều áp lực như vậy, cực nhọc gom góp tiền, nhất định chịu không ít vất vả.

Cảnh sát Trương biết vì có thể để Lý Gia Mình làm phẫu thuật, Lý Hiên Nam đã sớm dùng hết tiền trong nhà. Sau khi anh ta qua đời, Lý Gia Nam dùng số tiền còn lại trả hết nợ cho từng nhà rồi mới rời đi.

Chẳng khác nào nói khi cậu ta rời đi, trên người không còn chút tiền tiết kiệm nào, vài năm ngắn ngủi đã tích góp được nhiều như vậy, có thể thấy được Lý Gia Minh đã trải qua cuộc sống thế nào.

“Đứa nhỏ này, bây giờ là xã hội đổi mới rồi, căn bản không có luật ngồi tù thay bố.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play