Chương 156: Bố muốn giết con sao?
Mẹ Hoắc đối diện với ánh mắt của ông nội, rồi mới dần dần tỉnh lại tinh thần từ trong nhận thức, giải thích: “Bố, con không nghe lén bố nói chuyện điện thoại, chỉ là con vừa đúng lúc đi xuống, vô tình nghe được thôi ạ”.
Ông nội chỉ hừ lạnh đáp lại, không nói gì, chống gậy chuẩn bị rời đi.
Mẹ Hoắc vểnh môi, sắc mặt vô cùng lúng túng, cuối cùng bà ấy vẫn không yên lặng được thêm, lên tiếng hỏi ông nội: “Bố, sao bổ lại đồng ý cho Hoắc Tùng Quân với Bạch Hoài An đến với nhau chứ. Con thừa nhận là bản thân cô ta cũng có những ưu điểm riêng, vẻ ngoài nhìn cũng không tệ. Nhưng so với cô ta thì vẫn còn nhiều cô gái thông minh xinh đẹp và có năng lực hơn mà. Lựa chọn cho Tùng Quân của chúng ta có thể nhiều hơn nữa, sao bố lại chọn cô ta cơ chứ?”
Ông nội nghe được lời này của bà ấy, cuối cùng cũng quay đầu lại nhìn bà ấy.
Thấy sắc mặt bà ấy đang cố kiềm cơn tức giận, dáng vẻ rất không phục, đột nhiên mở miệng: “Còn có thể là vì sao nữa. Có nhiều lựa chọn ngoài kia như vậy nhưng con trai cô lại hết lần này đến lần khác theo đuổi cô gái kia. Có vô vàn lựa chọn tốt nhưng thằng nhóc chỉ chọn một người đó là đã thấy đủ rồi. Hà Lan, tôi biết cô không thích Hoài An nhưng tôi có thể bảo đảm nếu như cô chia rẽ tình cảm giữa hai chúng nó, đời này cô sẽ không có con dâu đâu. Cả đời này cô sẽ không thể ôm cháu, không tin thì cô có thể thử một lần”.
Những lời này khiến cho mẹ Hoắc không biết nói lại như nào.
Ông nội lắc lư vui vẻ chống gậy đi ra cửa, vừa đi vừa than thở: “Tôi phải nói là mắt nhìn của Tùng Quần so với cô còn tốt hơn nhiều. Cô nhìn cái cô gái An Bích Hà mà cô chọn đi, miệng chỉ toàn lời nói dối, lừa nhà họ Hoắc chúng ta nhiều năm như vậy, căn bản có thể thấy nhân phẩm của cô không được”
Những lời này chạm trúng tim đen của mẹ Hoắc, bà ấy giận tới mức hơi thở ngưng trệ, giận tới mức tim gan đều thấy nhói đau.
Sau khi Hoắc thị đăng tải thông tin đính chính đó, bà ấy cũng biết An Bích Hà đang lừa gạt tình cảm của bọn họ. Hoắc Tùng Quân có thể cho người đăng tải thông tin truyền đi như vậy thì đã xác nhận chắc chắn chuyện này là sự thật nên anh mới làm như vậy.
Bà ấy thực sự đã nhìn nhầm. An Bích Hà thực sự không phải là một cô gái tốt, không chỉ có nhân phẩm không được mà ra tay cũng ác độc. Vẻ ngoài cũng không xinh bằng Bạch Hoài An. Bây giờ lợi thế duy nhất của cô ta là gia thế.
Trước kia nhà họ Hoắc còn có thể dựa vào ân tình giữa An Bích Hà và Hoắc Tùng Quân, buộc anh chấp nhận An Bích Hà. Bây giờ giao tình duy nhất kia cũng không còn, căn bản cũng không một cô gái nào khác có thể lọt vào mắt của Hoắc Tùng Quân.
Chẳng lễ bà ấy chỉ có thể chấp nhận Bạch Hoài An là con dâu của mình sao?
Vừa nghĩ tới dáng vẻ của Bạch Hoài An trước đó, trong lòng bà ấy bỗng thấy lo lắng. Nếu như có ngày cô trở thành con dâu của bà ấy, với tình cảm của Hoắc Tùng Quân với con dâu, có cả ông nội cũng thích cô, chồng bà ấy thì nghe theo ông nội mọi chuyện, thì ở trong nhà này, bà ấy sẽ là người vô hình.
Không thể có chuyện như thế được, tuyệt đối không thể để Bạch Hoài An trở thành con dâu của mình được, nếu không sau này tuyệt đối sẽ không có ngày bình yên, tiêu hao cả mười năm tuổi thọ mất.
Bạch Hoài An không biết mẹ Hoắc suy nghĩ nhiều như vậy. Cô vẫn chăm chú theo dõi các động tĩnh trên Internet. Lúc này sau khi video Stone Hammer được đăng tải, sự bàn tán về cô trước ấy ở trên mạng đã dồn dập thay đổi hướng gió, bắt đầu bao vây các blogger đã đăng tải trước đó.
Đều mắng anh ta ngập đầu, cuối cùng anh ta cũng phải gỡ video xuống.
Sau khi Ngô Thành Nam nhận được điện thoại, sắc mặt âm trầm, mắng: “Có chút chuyện nhỏ này mà làm cũng không xong, nhà họ Ngô nuôi mấy kẻ vô dụng các người còn có lợi ích gì hả?”
Người làm của nhà họ Ngô ở đối diện cảm thấy hơi tủi thân: “Cậu chủ, tôi cũng không nghĩ tới còn có thể tiếp diễn như này. Cậu nhóc kia gửi cho tôi cái video đó để đăng tải lên, bây giờ không thể liên lạc được với cậu ta, bọn họ cầm tiền bỏ chạy rồi. Tôi cũng không có cách nào cả”
“Sau chuyện này sao cậu không đi điều tra xem sao. Bây giờ xảy ra chuyện như vậy lại còn ở đây là tủi thân sao?” Tất cả sự dịu dàng của Ngô Thành Nam đều mất hết, sắc mặt hung dữ.
Bây giờ không chỉ không gây ảnh hưởng gì cho Bạch Hoài An, ngược lại vì có chuyện này, nếu sau này muốn ra tay với Bạch Hoài An, muốn gây tiếng xấu cho cô sẽ rất khó.
Không chỉ có như vậy, facebook cũng đã bị khóa, thậm chí Ngô Thành Nam không thể lên đó.
Anh ta đã dùng số tiền lớn để nuôi tài khoản này. Bây giờ chỉ vì một video nhỏ nhoi mà bị vô hiệu hóa vĩnh viễn.
Tuy nhiên cũng may là tài khoản này không để lại dấu vết nào của nhà họ Ngô. Kể cả là Hoắc Tùng Quân cũng không thể tra ra được là anh ta ra tay sau lưng với Bạch Hoài An, cũng sẽ chỉ đổ hết lên đầu nhà họ An.
Dù sao thì hiện tại cũng chỉ có nhà họ An có động cơ hoài nghi nhất.
An Bích Hà đang cảm thấy rất buồn bực. Buổi sáng nay, cô ta đã bảo nhà họ Bạch đến gây phiền phức cho Bạch Hoài An. Sao Hoắc Tùng Quân không ra tay với nhà họ Bạch chứ? Không phải anh hiểu rõ nhất Bạch Hoài An sao? Sao anh lại không giúp Bạch Hoài An?
Nếu như Hoắc Tùng Quân giúp đỡ Bạc Hoài AN, áp lực cho nhà họ An cũng sẽ giảm đi nhiều. Nhưng anh lại không làm vậy, ngược lại càng tập trung toàn lực đối phó nhà họ An.
Bố An vô cùng sốt ruột. Bởi vì nóng lòng mà chỉ trong vòng mấy tiếng ngắn ngủi, từ miệng của ông ấy đã nổi lên rất nhiều sự tức giận.
Từ khi bắt đầu buổi sáng, dù bọn họ đã liền mạng trả tiền bồi thường quy ước, lại phải rút lui ra khỏi dự án của nhà họ Hoắc. Bây giờ vốn lưu động của công ty không nhiều lắm, rất vất vả khó khăn khi cắt đứt quan hệ với nhà họ Hoắc.
Vốn tưởng rằng sẽ một thời gian tạm thời không gặp nguy hiểm nhưng những yếu tố khác lại không chịu hợp tác. Đột nhiên mấy loại vấn đề này lại xảy ra với nhà họ An.
Trước kia với mấy vấn đề nhỏ nhoi này, mọi người chỉ cần mở một mắt nhắm một mắt cũng có thể vượt qua được. Nhưng ở thời điểm nhà họ An gặp khó khăn nhất, hết lần này đến lần khác lại nảy sinh ra vấn đề. Những người đó bắt đầu gây rối và tra ra được những lỗi vô cùng có ảnh hưởng.
Bố An thì nổ cả đầu, mòn cả lưỡi cũng không thuyết phục được bọn họ.
Sau khi bị chửi một trận, điện thoại của bố An bị cúp lại. Ông ấy chống trán, cau mày lại.
Hoắc Tùng Quân thực sự là một con chó điên, làm đến cả mức này, đuổi cùng giết tận nhà họ An. Nếu như không xử lý tốt những chuyện này, sợ rằng nhà họ An sẽ sụp đổ nhanh chóng thôi.
Lúc này An Bích Hà đi vào phòng làm việc của ông ấy, trong lòng bố An rất tức giận, thấy cô ta bước vào trực tiếp ném đồ vật trong tầm tay vào người cô ta.
An Bích Hà thấy nguy hiểm vội vàng tránh, ngày sau đó có tiếng thủy tinh vỡ toang ngay sau lưng mình. Trong lòng cô ta cũng lạnh đi, không thể tin được nhìn bố mình: “Bố, bố làm gì vậy. Bố muốn giết con sao?”
Lúc bố An ném đồ vật đó ra, trong lòng cũng cảm thấy hơi áy náy, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của cô ta, nhất thời lửa giận trong lòng lại tăng lên mấy phần: “Nếu mày không phải con gái tạo, tạo đã sớm đánh chết mày rồi.”
Những lời này khiến cho lòng của An Bích Hạ lạnh dần đi, vểnh môi, mạnh bạo nhìn chằm chằm vào ông ấy: “Căn bản bố cũng không coi con là con gái, bố chỉ quan tâm công ty của bố thôi. Lần trước cũng vậy. Vì chuyện làm ăn mà bố hủy hôn ước của con và Hoắc Tùng Quân, nếu không con đã sớm gả cho anh ấy rồi”
Bố An bị lời này của cô ta làm cho tức giận, cười lạnh lùng nhìn cô ta: “Mày cho rằng tạo không hủy hôn ước của mày thì mày thực sự có thể gả cho Hoắc Tùng Quân sao? Sao mày lại ngây thơ vậy chứ. Dù không có tao thì Hoắc Tùng Quân cũng buộc mày hủy bỏ hôn ước thôi. Giữa hai chúng mày không có tình cảm, hôn ước đó chỉ như một tòa tháp bị chạm vào sụp đổ thôi, chỉ duy trì bởi những lời nói dối”
Bây giờ ngay cả lời nói dối đó cũng bị vạch trần rồi.
Mặc dù An Bích Hà không cam lòng nhưng cũng biết rằng những lời bố nói không hề sai. Dù không hủy bỏ hôn ước này thì Hoắc Tùng Quân chắc chắn cũng sẽ làm vậy, sẽ không chịu kết hôn với cô ta.
Cô ta cúi đầu không nói gì, bố An nhìn dáng vẻ của cô ta cũng cảm thấy vô cùng chướng mắt: “Bây giờ chuyện đã đến mức không thể quay đầu được nữa rồi. Hiện tại không có ai chịu giúp đỡ nhà họ An. Không phải trước đó mày nói có thể rời sự tập trung của Hoắc Tùng Quân với An thì sao? Sao giờ không có động tĩnh gì vậy?”.
“Tao đã sớm bảo mày rồi, phụ nữ đối với những người đàn ông như Hoắc Tùng Quân tuyệt đối sẽ không có tình cảm gì ở đây cả. Nói vậy để cho mày biết là không nên tìm Bạch Hoài An gây phiền phức làm gì, vậy mà mày nhất quyết không nghe, vẫn liên tiếp làm chuyện ngu xuẩn, vẫn cứ từng bước chọc giận vào Hoắc Tùng Quân”.
Bố An hung hăng trách mắng An Bích Hà. Nếu không phải cô ta gây rối thêm thì chuyện cũng sẽ không phát triển đến mức hỏng bét như vậy.
An Bích Hà bị mắng đến mức không ngóc đầu lên được, thấp giọng nói: “Bố, bây giờ không phải lúc để mắng con đầu. Hiện tại chúng ta phải tìm người trợ giúp, hợp tác lại đối phó Hoắc Tùng Quân, nếu không nhất định chúng ta không chống đỡ được đến cuối tháng này”
“Bây giờ Hoắc Tùng Quân đã công khai phân rõ giới hạn với nhà họ An. Những dòng họ khác đã sớm biểu hiện thái độ rồi. Trước kia chúng ta cũng đã chọc giận không ít dòng họ, sợ rằng bây giờ cũng không có người nào dám ra mặt giúp chúng ta”
Sao bố An có thể không biết những chuyện này, nhưng vấn đề ở đây là không có ai chịu giúp bọn họ. Nếu như không có ai giúp đỡ nhà họ An thì bọn họ chỉ có thể ngồi chờ chết.
“Nhà họ Ngô thì sao?” An Bích Hà hỏi.
Bố An hơi kinh ngạc: “Thằng nhóc nhà họ Ngô kia quả thực cũng không ưa Hoắc Tùng Quân, nhưng nhà bọn họ là do bố cậu ta cầm quyền. Nếu như bố cậu ta không lên tiếng, chỉ sợ cũng không dám giúp chúng ta”.
Những chuyện này Ngô Thành Nam đều nói với An Bích Hà rồi, tuy nhiên An Bích Hà cảm thấy bọn họ sẽ không giúp khi không có đủ lợi ích cho họ. Nhưng chỉ cần đưa ra đủ lợi ích thì nhà họ Ngô chắc chắn sẽ giúp chuyện này.
Cô ta giống như hạ quyết tâm vậy, nói với bố An: “Bố, chúng ta hãy bỏ ra một số sản nghiệp của nhà ta giao cho nhà họ Ngô, làm cuộc trao đổi với bọn họ. Con sẽ đi tìm Ngô Thành Nam nói chuyện, nhất định bọn họ sẽ động tâm”