*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mọi người bị tài năng của Gia Ý làm cho khiếp sợ. Trước khi ra về đều tận tình cảm ơn sự giúp đỡ của anh ta, nói khi nào cần sẽ liên hệ.

Trên xe, Bạch Tử Hàn một tay lái xe, tay kia mở hộp sữa đưa cho Cố Tư Dạ, miệng còn không quên nhắc nhở uống từ từ, rồi mới bình thản hỏi Mark ngồi ghế sau: "Bây giờ, chúng ta đi đâu?"

"Cuối đường Hàng Dương." Mark đưa ra một địa chỉ không rõ ràng.

"Đường Hàng Dương?" Bạch Tử Hàn nhíu mày, nghe cái tên này có chút quen tai nhưng anh không nhớ rõ đó ở thành phố S còn có con đường như vậy.

"Chạy thẳng, đến ngã tư phía trước rẽ trái, rồi đi thêm hai cây số nữa tiếp tục rẽ trái, tại biển báo thứ nhất rẽ phải, đi hết đường Hoàng Hoa, gặp giao lộ đầu tiên vòng qua bên trái, chạy thẳng sẽ thấy một bảng chỉ dẫn đến đường Hoàng Dương, nhưng chỗ đó đang sửa chữa cậu phải quành xe ngược lại rẽ vào hẻm 51, sau đó rẽ phải thêm lần nữa, đi đến cuối đường vòng tay lái sang bên trái là đến đường Hàng Dương." Lãnh Duật nãy giờ ngồi yên, bỗng mở miệng, chỉ đường.

Anh vừa dứt lời, trong xe liền chìm vào im lặng, huyệt thái dương của Mark và Rich không hẹn cùng giật giật vài cái, hai người ngồi phía trước bình tĩnh hơn một chút. Cố Tư Dạ cắn ống hút, nhắm mắt nhớ lại hệ thống giao thông của thành phố S mà anh mới thấy trên bản đồ ngày hôm qua. Còn Bạch Tử Hàn theo lời chỉ dẫn của Lãnh Duật thành công rẽ trái ở ngã tư thứ nhất.

"Đường Hoàng Dương vốn tên là Trúc Viễn nằm trong khu vực tất đất tất vàng của thành phố nhưng một năm trước lại bị một người khác mua lại, sau đó đổi tên thành bây giờ. Tuy không chịu sự quản lí của nhà nước nhưng đường Hoàng Dương vẫn tấp nập, phồn vinh, cửa hàng, siêu thị mọc lên như nấm, an ninh cũng được đề cao vô cùng nghiêm ngặt. Chỉ là ít ai nhắc đến cái tên Hoàng Dương này mà thôi." Cố Tư Dạ mở miệng phá vỡ không khí xấu hổ trong xe.

"Đúng vậy a. Tôi đói lắm rồi! Hàn Hàn cậu chạy nhanh một chút, kịp đến còn ăn được cơm lão đại nấu!" Ngay lập tức Mark liền hùa theo Cố Tư Dạ, vừa nói hai tay vừa xoa bụng, nở nụ cười mĩ mãn.

...

Theo sự chỉ dẫn của Lãnh Duật, mấy người Bạch Tử Hàn thuận lợi tiến vào đường Hàng Dương. Xe chạy thẳng đến cuối đường, dừng lại trước cửa một tòa tứ hợp viện.

Cả đám xuống xe, nhìn chằm chằm vào khung cảnh trước mắt.

Chỉ thấy trong một con phố sầm uất, hiện đại lại xuất hiện một căn tứ hợp viện mang theo hơi thở cổ xưa như có từ ngàn năm. Trước cửa còn treo một tấm bảng ghi dòng chữ thư pháp "Biệt phủ Hi Tịnh".

Mark đưa mọi người vào cửa chính, chỉ thấy bên trong là một khoảng sân vô cùng lớn, hai bên lối đi được trồng các loại cây cỏ, quý hiếm,... không phải quá xa hoa nhưng rất tao nhã, yên bình.

"Đây là chỗ nào?" Cố Tư Dạ hỏi, "Bất động sản mới của chị Tuyết à?"

"Không." Mark lắc đầu, mỉm cười nói: "Căn tứ hợp viện này là món quà sinh nhật một người bạn tặng cho lão đại. Ở đây vừa yên tĩnh, lại thoải mái hơn nữa diện tích khá lớn, cho nên mỗi lần về nước lão đại đều thích ở đây, bây giờ thì trưng dụng làm chỗ ở luôn."

"Đẹp không?" Rich tiếp lời Mark.

"Đẹp! Nhưng tặng luôn cả một căn tứ hợp viện? Bạn nào vậy?" Bạch Tử Hàn nhíu mày.

"Bí mật!" Mark và Rich đồng thời đưa ngón tay lên môi, bộ dạng "không nói, không nói".

Khóe miệng Bạch Tử Hàn co rút, vừa bất lực nhìn hai con người kia, trong lòng còn phải tự nhủ bình tĩnh bình tĩnh, vừa quan sát xung quanh.

Chỉ thấy, cả tòa tứ hợp viện này rất lớn, nhìn bề ngoài thì trang nhã nhưng bất cứ ngọn cỏ, nhành cây nào cũng có giá trị liên thành, không kể đến gạch lát tường, những bình gốm trang trí suốt dọc đường... Khác với cấu trúc bình thường của một căn tứ hợp viện, căn biệt phủ này là do hai tứ hợp viện xây dựng song song nhau hợp thành, bao quanh là những bước tường cao chót vót, phía trên còn lóe lên tia sáng hồng ngoại của camera, trên cổng lớn còn có thiết bị báo động cảm ứng.

Lại nhìn xung quanh bốn phía, không có bất luận tòa nhà cao tầng nào, xa xa mơ hồ có thể thấy tòa nhà Chính phủ, hai dãy hành lang nối liền nhau thỉnh thoảng có người làm đi lại, gật đầu chào bọn họ, nhìn thì giống bình thường, nhưng dựa vào kinh nghiệm mười mấy năm học võ của mình phán đoán - là cao thủ trong cao thủ, hơn nữa người yếu nhất cũng có thể đánh tay đôi với Mạnh Hưng hoặc Doãn Trạch.

Bất đắc dĩ lắc đầu, muốn đánh lén biệt phủ này độ khó rất lớn. Người bạn bí mật kia của chị quả thật không tầm thường nha.

Nghĩ tới đây, Bạch Tử Hàn không hiểu lại đưa mắt liếc nhìn Lãnh Duật bên cạnh một cái, sau đó đụng đụng vai Cố Tư Dạ vài cái, ý bảo nhìn bên phải đi.

Cảm nhận được hành động của Bạch Tử Hàn, theo bản năng Cố Tư Dạ nhìn về phía Lãnh Duật, chỉ thấy khuôn mặt đầy mê hoặc kia vô cùng âm trầm, ánh mắt phức tạp, ngay cả anh cũng không thể đoán được Lãnh Duật đang suy nghĩ cái gì.

Ngẩn người một chút, cả ba lại tiếp tục đi theo sự chỉ dẫn của Mark.

Khoảng mười lăm phút sau, mọi người mới đi dọc hết hành lang, đến một sân viện vô cùng lớn, xung quanh phủ đầy hoa lá, ở giữa có một bức ngăn to làm bằng ngọc thạch, bề dài khoảng 3 mét, mà chiều cao khoảng hai mét, bên trên chạm khắc hình phượng hoàng vô cùng tỉ mỉ.

Hai mắt Cố Tư Dạ sáng lên, dưới sự hiểu biết của Cố Tư Dạ, anh đoán giá trị của bức bình phong này bằng cả một chiếc siêu xe.

Lúc này, từ bên trong có một người bước ra.

Đó là một người đàn ông khoảng chừng bốn hay năm mươi tuổi, mặc trên mình bộ y truyền thống, trên tay còn cầm một khay trà, cung kính: "Tử Hàn thiếu gia, Tư Dạ thiếu gia, chủ nhân đang đợi mọi người. Mời!"

...

* Tứ hợp viện: Thiết kế nhà Tứ hợp viện là kiểu nhà truyền thống Trung Quốc được xây theo hình thức khép kín 4 hướng và đăng đối giành cho một đại gia đình

Tứ hợp viện còn được gọi là Tứ hợp phòng, là một hình thức kiến trúc tổ hợp của nhà dân vùng Hoa Bắc Trung Quốc, với bố cục là xây nhà bao quanh một sân vườn theo bốn hướng Đông Tây Nam Bắc, thông thường gồm có nhà chính tọa Bắc hướng Nam, nhà ngang hai hướng Đông - Tây và nhà đối diện với nhà chính, nhà bốn phía bao quanh sân vườn ở giữa, cho nên được gọi là Tứ hợp viện.

"Tứ" chỉ số 4, "viện" là khoảng không gian như sân, vườn trong nhà. "Tứ hợp viện" chính là khoảng sân vườn được kết hợp lại từ 4 hướng đông, tây, nam, bắc. Đây chính là kiểu nhà truyền thống của những dân tộc Hán sống ở phía Bắc. Ngày nay chúng ta vẫn có thể nhìn thấy nhiều thiết kế nhà tứ hợp viện tại các vùng nông thôn hay Bắc Kinh.

Kiểu nhà mang tên "Tứ hợp viện" nhưng điều đó cũng không có nghĩa rằng thiết kế của nó chỉ có 4 sân. Trên thực tế, những gia đình giàu có ngày xưa, có thể sở hữu các "đại hợp viện" lên đến 7 hay 9 sân tùy theo khả năng tài chính và nhu cầu của chủ nhà, có những khu Tứ hợp viện nhỏ, khi đó khoảng sân giữa khá nhỏ nhưng có những khu Tứ hợp viện rất rộng và thiết kế tỉ mỉ, công phu.

Thiết kế nhà tứ hợp viện một sân hình chữ "Khẩu" (口) được gọi là Nhị tiến Nhất viện; Tứ hợp viện hai sân hình chữ "Nhật" (日) được gọi là Tam tiến Nhị viện; Tứ hợp viện 3 sân hình chữ "mục"(目) được gọi là Tứ tiện Tam viện. Nói chung, trong một sân vườn, nhất tiến là dãy nhà có cửa ra vào, nhị tiến là sảnh, tam tiến hoặc sau tam tiến là phòng ngủ hoặc nhà trong, tức không gian hoạt động của phụ nữ và gia quyến, người thường không được tùy tiện bước vào. Tứ hợp viện bao gồm rất nhiều kiểu ở các địa phương, nhưng tiêu biểu nhất là Tứ hợp viện của Bắc Kinh.



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play