#Cap riêng: Nam chủ à, anh mà xấu thì chắc không ai đẹp đâu!
- Con cô ấy có thể lập tức bị tôi bóp chết, hoặc sẽ lớn lên trong sự ghẻ lạnh của gia đình, và không biết mẹ ruột là ai, hay sẽ lớn lên trong sự hận thù để báo thù cho mẹ của mình!? Tính của Diên Thế Trường thế nào anh còn không rõ sao? Liệu anh ấy có chăm sóc cho đứa trẻ là sản phẩm của một lần bị hạ thuốc không!?
Minh Như Hạ cứng người, bất giác run rẩy, mắt trợn to, tai vẫn đang nghe từng câu từng chữ thể hiện sự ác độc của Hoàng My. Cô ta sao có thể quên mất rằng người chị này vốn từ đó đến giờ vẫn một bản tính như vậy rồi cơ chứ!?
"Nhân chi sơ, tính bản ác."
{"Con người sinh ra, tính vốn đã ác"}
Hoàng My chính là như vậy!
- Lúc đó anh có giúp đứa trẻ tội nghiệp đấy không? Giúp nó giết chết bố của nó, là người đã cưu mang anh? Anh dám sao!?
Kiên Trung ngơ người, anh ta chưa từng nghĩ rằng suy nghĩ của mình lại hẹp hòi như vậy. Trước những cái lý luận và tư duy của Hoàng My, Kiên Trung khác nào "ếch ngồi đáy giếng" chứ!?
Trong phòng vệ sinh vang lên một tiếng động lớn, Minh Như Hạ ngồi thụp xuống sàn, mặc kệ chiếc váy có thể bị nước làm ướt đi. Bịt tai lại để không nghe thấy bất cứ điều gì nữa, đôi ngươi long lanh cũng đã co lại như đang sợ điều gì.
Hoàng My vuốt tóc, bước đến nhà vệ sinh, đạp cửa xông vào, kéo tay Như Hạ đứng lên rồi đẩy cô ta ra ngoài. Như Hạ đang ngơ ngẩn không cẩn thận liền ngã xuống, nhưng trước khi cả người chạm đất, cô ta đã ngã vào vòng tay người khác.
Hoàng My đóng cửa lại, mặc kệ chuyện Như Hạ và Kiên Trung đối mặt với nhau. Cô lấy từ không gian tủ đồ ra một bộ thoải mái rồi thay bộ đồ nhân viên ra, cất bộ váy dự tiệc của bản thân đi, cô vô cùng vô ý thức mà quăng bộ đồ nhân viên qua cửa kính nhỏ của nhà vệ sinh.
Vì để cứu vãn cho hành động "tưởng thế là ngầu" của nữ chánh thì tác giả đã set up một cái thùng rác ở ngay phía dưới, thế là bộ đồ nhân viên đã có chốn dung thân.
Hoàng My: "..."
Đây rõ ràng là kịch bản logic của tác giả!!
Sau khi Hoàng My bước ra khỏi phòng, thì chính là một màn ngượng ngùng giữa một đôi nam nữ đang cúi gằm mặt ngồi trên giường. Kiên Trung và Như Hạ ngồi cách nhau không quá xa, trên vai của Như Hạ còn là chiếc áo vest ngoài của Kiên Trung.
Nếu không phải biết chuyện gì diễn ra thì Hoàng My còn tưởng đây là kịch bản tổng tài dịu dàng và cô gái "mạnh moẽ".
Hoàng My xin kiếu!
Lúc trước còn định se duyên cho Kiên Trung và Như Hạ, giờ thì bỏ đi. Nhìn thế này có khác éo gì một chuyện tình ngược lên, ngược xuống, ngược dọc, ngược ngang không!?
Với Hoàng My thì ai giúp cô là người tốt. Kha Bằng tổng tài vẫn hợp với nữ chính yếu đuối này hơn! Dù sao trong cốt truyện gốc thì Kha Bằng cũng vẫn là mê nữ chính này say đắm.
Nhưng chính Hoàng My cũng không biết rằng, vòng luẩn quẩn giữa cô, Thế Trường, Kiên Trung, Như Hạ và cả Kha Bằng vẫn chưa kết thúc được đâu!
Hoàng My đi đến căn phòng kế bên, căn phòng có một Diên Thế Trường vẫn đang say giấc ngủ. Ít nhất là cô nghĩ như vậy.
Vốn định sẽ cởi bớt một vài thứ như vest, cà vạt, thắt lưng, đồng hồ,...lặt vặt để cho anh dễ ngủ. Nhưng không hiểu sao vừa chạm vào Diên Thế Trường thì anh lập tức kéo lấy tay cô khiến Hoàng My ngã đập mặt vào ngực của anh.
Một trận choáng váng khiến cho Hoàng My nhức đầu, một tay Diên Thế Trường vẫn nắm chặt lấy tay cô, tay còn lại thì ôm lấy cổ Hoàng My và ghì đầu cô vào ngực mình.
Hoàng My có thể thấy rằng, hình như anh ta xem cô như...gối ôm?
Cảm nhận được nhiệt độ nóng của cơ thể Diên Thế Trường, Hoàng My thầm cảm thấy không ổn. Rõ ràng trước khi rời đi thì cô đã cho anh ngậm chanh rồi mà!?
Vị chua chát của chanh có thể làm giảm đi tác dụng của thuốc, cô không nghĩ thuốc có thể mạnh đến nỗi khiến cho chanh bị phản tác dụng.
Hoàng My cố gắng nghiêng đầu nhìn gương mặt của Diên Thế Trường. Chợt nhìn thấy miếng chanh đã rơi trên gối từ lúc nào, có lẽ là do cô không kiểm tra kĩ sau khi rời đi, khiến cho Thế Trường cảm nhận được sự khó chịu nên đã hất miếng chanh đi.
Nhưng nãy giờ Thế Trường vẫn chỉ ôm đầu và nắm tay Hoàng My như thế, không có chuyện gì to tát xảy ra.
Hoàng My vừa thở hắt ra vì nghĩ rằng có lẽ Diên Thế Trường chỉ mớ ngủ thôi, thì đột nhiên anh ta xoay mình khiến cho Hoàng My ngã đầu xuống chiếc đệm mềm mại. Dù không đau nhưng mà vô cùng bất ngờ.
Thân hình Diên Thế Trường đè lên Hoàng My, hai tay anh ta nắm chặt lấy hai cổ tay của cô, ánh mắt Thế Trường mờ đục nhìn Hoàng My, cô sợ hãi! Vốn định cho anh một cước thì anh đã đập mặt vào ngực cô mà ngủ thiếp đi.
Rating 18+
Hoàng My: "..."
Hoàng My thở dài một hơi, có lẽ là thật may mắn khi lượng thuốc không nhiều, anh cũng không uống nhiều. Cô đưa một bàn tay lên vuốt tóc Diên Thế Trường. Hôm nay phải chịu khó ngủ trong tình trạng một tảng đá đè lên người rồi.
Mới chỉ tờ mờ sáng hôm sau mà Diên Thế Trường đã tỉnh, cảm nhận được "cái giường" lại chật hẹp đến lạ. Anh mơ màng đưa tay với lấy điện thoại, nhưng lại sờ đến một cái gì đó mềm mềm...
...
Đừng nghĩ bậy nhé độc giả thân yêu ơi!
Diên Thế Trường vừa quay lên thì đã thấy mình sờ vào má của một cô gái. Còn chỗ anh đang nằm là...ngực của người ta...
Diên Thế Trường: "..."
Hoang mang + đỏ mặt - ing
Nhưng phải nói thật là thân hình này rất đẹp!
Trong lúc Thế Trường còn đang ngơ ngác thì Hoàng My cũng đã lờ mờ tỉnh dậy, có lẽ cả đêm nằm trong tư thế không thoải mái nên cô cũng không dễ ngủ cho lắm.
Lúc này thì Diên Thế Trường mới nhận ra là cô vợ kiêu ngạo của mình. Anh ta hoảng hốt nhìn lại trang phục, khi thấy mọi thứ đều bình thường thì mới thở hắt ra.
À mà khoan đã!
Hôm qua Hoàng My mặc váy dự tiệc cơ mà!??
Nhìn thấy ánh mắt kì dị của Diên Thế Trường, Hoàng My thầm khinh bỉ.
Hôm qua anh chiếm tiện nghi của bổn công chúa! Hôm nay còn dám làm ra cái mặt đó.
Sau khi giải thích từ chuyện Diên Thế Trường bị hạ thuốc đến việc kế hoạch, rồi đến chuyện cô thay đồ, cuối cùng là chuyện anh chiếm tiện nghi của cô ra sao xong xuôi thì Hoàng My phải ngồi co dãn xương khớp, làm gối ôm cũng thật khổ mà.
Diên Thế Trường dù vẫn còn nghi ngờ nhưng nhìn bộ dạng thật thà của Hoàng My thì không biết hỏi gì nữa. Anh ta vẫn còn đang hoang mang, ngơ ngác và ngỡ ngàng.
Lúc này thì có tiếng gõ cửa, Diên Thế Trường quen thói mà lên tiếng nói:
- Vào đi!
Lát sau thì cánh cửa mở ra với cái chìa khoá trên tay Hoàng My và một gương mặt quê độ của Diên Thế Trường.
Ôi con sống QUÊ!
Kiên Trung đưa hai túi đồ cho Hoàng My, ánh mắt phức tạp. Có lẽ là đang nghĩ rằng tối qua hai người đã làm gì rồi...
Hoàng My dù hiểu cũng không lên tiếng giải thích, không hỏi thì cô không nói thôi.
Sau khi cả hai thay đồ xong thì về nhà, trên đường về, không khí trong xe hơi khá là ngột ngạt. Hoàng My không quan tâm lắm đến chuyện này, lát sau về nhà cũng nói chuyện được mà.
Chợt cô nhìn thấy một nơi để giải toả căng thẳng của bản thân...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT