(Cung điện Ánh Sáng)

Trong lúc mọi người đang suy nghĩ thì thằng Hải chạy vào với vẻ mặt hốt hoảng:

- Mọi người!

- Có chuyện gì thế? - Nam quay lại hỏi.

- Lúc nãy tao gặp Zephys, tao với hắn đánh nhau một trận. Đánh bại được Zephys, tao tìm được một con chíp.

Lauriel cầm lấy và ngạc nhiên:

- Chị chưa thấy cái này bao giờ.

- Rốt cuộc là có chuyện gì? Tao không hiểu. - Minh.

- Tao nghi Zephys và đồng bọn của hắn có âm mưu gì đó.

Sinestrea thốt lên:

- Có khi nào... mục đích của bọn chúng là bắt Hùng không?

- Khả năng cao là như vậy. Nhanh lên, đuổi theo thằng Hùng. - Lauriel chỉ đạo.

Hải hỏi:

- Làm sao biết nó đi hướng nào?

- Dễ lắm, kẻ địch là đồng bọn của Zephys thì bọn chúng sẽ đưa Hùng đến lâu đài Bóng Đêm. Khởi hành thôi.

Lauriel mang ra một chiếc giỏ lớn, cả đám ngồi vào trong để Lauriel xách bay đi. Sinestrea lấy xe trượt điện dzọt đi rất nhanh. Tiến về phía lâu đài Bóng Đêm, cô nghiến răng lẩm bẩm:

- Anh Hùng, anh không được chết! Hãy đợi em, em đến cứu anh đây.

VÚT, tiếng xe trượt điện kêu lên khi cô rít ga nhanh nhất có thể.

Trời bây giờ đã tối, xe trượt điện không có đèn nên rất khó để xác định phương hướng, đường đến lâu đài Bóng Đêm rất tối. Tuy nhiên, do là ác ma nên Sinestrea có thể nhìn rõ trong bóng tối, cô đi rất dễ dàng.

Chiếc xe trượt đang chạy bon bon trên đường thì bỗng nảy lên một cái, cô ngã lăn ra đất. Sinestrea ngơ ngác:

- Ơ cái gì vậy...

PHẬP, một mũi tên bắn thẳng vào chân khiến cô la oai oái, nhìn lên thì phát hiện một tên có cánh đang giương cung về phía cô, cô hét lên:

- Ai đó?

- Mưa tên! - Hắn bắn một cơn mưa tên về phía cô. Rất nhanh, cô nấp vào gốc cây để tránh đòn. Nhìn lên, hắn có vác theo một người khác. Đoán chắc là Hùng, Sinestrea lên xe trượt điện chạy thật nhanh về phía hắn.

Tốc độ của xe trượt rất nhanh, thoáng chốc đã đuổi kịp hắn. Sinestrea giảm tốc rồi chĩa tay về phía hắn:

- Huyết đạn!

Đạn máu bay từ đầu ngón tay của Sinestrea bắn thẳng lên vị trí của tên có cánh kia nhưng tất cả đều trượt.

- Đáng ghét, hắn bay như chim vậy!

XOẸT, hắn ta sà xuống rút vũ khí chém một phát thẳng vào người Sinestrea, máu vương vãi tứ tung.

- Ngươi đúng là ngu ngốc. - Tên địch lẩm bẩm.

- Nhiêu đây không ăn nhằm gì với ta đâu! - Sinestrea rút thanh Thủy huyết kiếm lao đến chém mạnh vào người hắn.

Tiếng vũ khí chạm nhau kêu keng keng, cả hai ngang tài ngang sức. Liên tục là những đòn đánh nhắm vào vị trí hiểm.

- Hừ...

- Hắn là Rulan sao? Căng đây. - Sinestrea gác thanh kiếm lên vai.

Rulan nhảy lên rồi ném ám khí về phía của cô:

- Thuật nhân bản!

Tức thì, ám khí hiện ra như một cơn mưa. Sinestrea không biết né đằng nào nên lao thẳng đến vị trí của đối thủ, trên đường lao tới cô chém mọi ám khí bay đến.

Tiến gần đến vị trí của Rulan, Sinestrea chém mạnh vào người hắn nhưng không xi nhê bởi hắn đang mặc giáp. Rulan rút quyền trượng ra bổ, Sinestrea dùng kiếm đỡ đòn:

- Huyết đạn!

Tạch, viên đạn bắn thẳng vào đầu của Rulan khiến hắn ôm vết thương trong đau đớn. Cơ hội đã tới, Sinestrea băng lên chém.

- Đừng có hòng... Hả? - Rulan hoảng hốt khi Sinestrea biến mất - Ngươi ở đ... AAA~ - Hắn gào lên khi Sinestrea vòng ra đằng sau chém hắn.

Có thế, cô bắt đầu tung ra liên tục những đòn đánh. Rulan chật vật đánh trả:

- HỰ! HỰ!

- Mau trả Hùng lại cho ta! - Cô lao tới - Huyết trảm!

Một nhát chém cực mạnh, Rulan xoay người nhưng không tránh được, hắn ta lãnh đòn vào cánh tay, máu chảy ra ướt đẫm cánh tay.

- Đau đấy, con khốn!

- Mau trả Hùng lại cho ta!

- Vậy thì hãy đánh bại ta đi! - Rulan thách thức.

Sinestrea mỉm cười:

- Được, vậy thì tiếp chiêu! - Tức thì cô hóa dạng đánh xa tung đòn về phía Rulan. Hắn ta giơ quyền trượng lên đánh văng những đòn đánh của cô rồi lao thẳng đến - Nguyệt quyền trảm!

Nhận được sự nguy hiểm, Sinestrea thu hồi những dấu ấn đã tung ra rồi dùng thanh kiếm đỡ đòn. Cây quyền trượng kia nặng khủng khiếp, cô phải dùng hết sức để chống cự.

KENG, tên Rulan bất ngờ đảo quyền trượng đánh văng thanh kiếm của Sinestrea. Rulan chém ba phát vào người của Sinestrea, phát nào phát nấy làm cho cô đau điếng.

- HÂY! - Rulan đạp văng Sinestrea ra đằng sau, người cô trượt trên nền đất một đoạn.

- Đau quá... - Sinestrea cố đưa tay lên cầm thanh kiếm - Cái gì vậy?

Tên Rulan nắm lấy cổ tay của cô rồi kéo cô lên, hắn rút cây quyền trượng đâm mạnh vào ngực trái xong rút ra, máu bắn ra xối xả thấm đỏ cả bộ đầm trắng.

Sinestrea run rẩy cầm lấy thanh Thủy huyết kiếm đang cắm dưới đất, Rulan cười nham hiểm:

- Kèo này ta thắng rồi.

- Ch...

- Sao? Ngươi muốn nói gì trước khi chết sao?

Sinestrea cố nói ra trong sự choáng váng:

- Ch... chưa đâu...

- Mất một lượng máu lớn như thế mà ngươi còn có thể nói được vậy sao?

- Đương nhiên... - Cô chĩa thanh kiếm về phía tên Rulan - Hoán đổi!

Cơ thể đang mất máu của Sinestrea bất ngờ được hồi phục, cô đá tên Rulan ngã ra đằng sau và nói:

- Máu của ngươi cũng có thể là của ta.

- Thì ra là vậy, ngươi có khả năng đổi máu với đối thủ. Nhưng nhìn kĩ đi, vết thương hở của ngươi... HẢ?

- Chỉ cần ta tạo một vách máu nhỏ chặn đường thoát của máu thôi. Giờ thì chuẩn bị đi.

Tức thì, Sinestrea lao lên vòng ra đằng sau chém một phát, Rulan đỡ đòn rồi phẩy cánh bay lên.

- Mưa tên!

- Mưa máu!

Hai cơn mưa từ trên trời và dưới đất chạm nhau, nhữn tưởng tất cả bị đánh văng và rơi xuống nhưng không, những mũi tên giành chiến thắng, phá những đòn đánh bằng máu và ghim thẳng vào người Sinestrea. Cô đau đớn ngã khụy xuống:

- Ư ư...

- Đồ ngu ngốc, ở trên cao vật rơi xuống thì vận tốc tăng dần, còn từ dưới đất bay lên sẽ chậm dần, ngươi thua là phải. Vẫn còn sớm, ta chơi đùa với ngươi một chút.

Nói rồi tên Rulan đáp xuống, hắn đạp một đòn thẳng vào người Sinestrea khiến cô ngã lăn ra đằng sau. Hắn tạo những chiếc khóa trói chặt tay chân Sinestrea khiến cô không thể di chuyển được. Rulan dùng ma thuật thọc tay vào trong ngực cô lôi ra quả tim nhân tạo mà Lumica đã ghép cho cô:

- Mày đây rồi!

RỐP, Rulan bóp nát quả tim trong tay rồi lấy ra quả tim thật của Sinestrea.

- Trả tim cho ta!

- Đâu có dễ như vậy. - Rulan bóp chặt quả tim của Sinestrea.

- AAAAA~~~ ĐAU QUÁ ~~~ - Sinestrea gào lên trong đau đớn.

Rulan nhại lại tiếng rên của Sinestrea rồi cười lên sằng sặc như thể chọc tức. Cứ như vậy, Rulan tra tấn suốt một lúc, Sinestrea lúc đầu gào thét lớn nhưng càng lúc tiếng của cô càng nhỏ dần.

- Sao thế, dậy mà la nữa đi.

- Ư ư...

- HỪ! - Rulan bóp mạnh một cái.

AAAAA~, Sinestrea hét lên một tiếng rất lớn rồi lăn ra bất tỉnh. Tên Rulan đang đứng cười ha hả thì quả tim bất ngờ bay lên cao.

- Ơ cái gì vậy... - Hắn nhảy lên bắt nhưng không được - Không lẽ là...

Tôi đã tỉnh dậy và dùng thuật Chinkara Hoi cướp quả tim từ tay Rulan rồi nhanh chóng dùng ma thuật sinh mệnh làm dịu cơn đau.

- Thôi tiêu rồi! - Hắn vội bay lên cây sồi - Thằng khốn!

- Đỡ đòn này! Andurasengan! - Tôi nện quả cầu vào mặt hắn, chiếc mặt nạ vỡ tan nát. Hắn ta vội quay mặt đi và tạo một chiếc mặt nạ mới.

Tôi ngạc nhiên:

- Bộ chiếc mặt nạ quan trọng lắm hay sao ta?

- Đỡ này! - Hắn rút quyền trượng chém đứt cành sồi. Tôi vội nhảy xuống đất, toan bỏ chạy nhưng thấy Sinestrea nằm dưới đất, tôi đổi ý rồi phá khóa.

Những chiếc khóa này cắm sâu xuống đất, tôi kéo lên rất chật vật:

- Hự hự... Nặng quá! YA! Lên rồi. - Tôi ngã ngửa ra đằng sau.

- Anh Hùng...

- Đợi anh tí, anh sẽ cứu em. - Tôi quay sang kéo chiếc khóa tay bên còn lại - HỰ HỰ!

BỐP, tên Rulan đập mạnh vào đầu tôi bằng cây quyền trượng khiến tôi choáng váng và ngã lăn ra đất. Những gì tôi làm được là lôi theo cái khóa. Hai tay được giải phóng, Sinestrea ngồi bật dậy giật hai khóa chân, đứng dậy rồi lao thẳng tới húc đầu vào lưng Rulan.

Đầu của Sinestrea va phải bộ giáp, cô ngã xuống ôm đầu đau đớn, máu chảy ra. Rulan không ngoảnh đầu lại mà tiến thẳng đến chỗ của tôi, ghim một vật kì lạ vào người tôi.

Năm phút sau, tên Rulan cười nham hiểm rồi rút ra, hắn lấy cái trâm cài tóc trên đầu tôi:

- Hay lắm, ta đã lấy được ma thuật Andura và ma thuật mặt trăng của hắn rồi. - Nói xong hắn cất cánh bay đi bỏ lại Sinestrea và tôi đang nằm bẹp dưới đất.

Đúng lúc này, Lauriel và đồng bọn của tôi đến. Bọn họ đáp xuống đất, Nam chạy đến chỗ tôi:

- Hùng! Mày không sao chứ?

- Tỉnh dậy Hùng ơi! - Hiếu lay.

Lauriel đặt tay lên người tôi rồi thở phào:

- Không sao, nó chỉ bị kiệt sức thôi. Đưa nó về cung điện đi, chị sẽ hồi sức cho nó.

Trong khi đó, Minh và Hải tiến đến đỡ Sinestrea vào trong khinh khí cầu. Khi đưa được hai người bị thương vào khinh khí cầu, Lauriel bay lên xách cả đám trở về cung điện.

Trên đường bay về, Lauriel nói:

- Sao chị có cảm giác thằng Hùng khác khác.

- Khác thế nào? - Cả đám thắc mắc.

- Chị cảm giác nó yếu đi hẳn.

Sinestrea thở dài:

- Tên Rulan bên phía lực lượng Sa Đọa cướp đi ma thuật Andura và lấy mất cây quyền trượng rồi.

- CÁI GÌ? - Lauriel giật mình - Không đùa chứ?

- Thật... - Sinestrea cúi đầu xuống với một ánh mắt đượm buồn.

Cứ như vậy, cả đám không ai nói chuyện với ai cho đến khi về đến cung điện Ánh Sáng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play