- Nhanh lên, cấp cứu! - Tôi và Phúc vác Adam chạy đến phòng cấp cứu.

Bác sĩ hỏi:

- Chuyện gì đấy?

- Cấp cứu, nhanh lên! Adam bị bắn trọng thương rồi!

Mọi người thấy Adam thì ngay lập tức đưa anh ta đi chữa thương. Bên trong như thế nào thì tôi không biết, chỉ biết rằng...

- Xì, yếu còn ra gió. - Lunar lẩm bẩm.

Phúc ghé vào tai tôi hỏi nhỏ:

- Sao vợ cũ của mày dữ quá vậy?

- Ai biết... - Tôi cười nhe răng.

- Này! Cái gì mà vợ cũ? - Lunar nắm tóc thằng Phúc - Chị mày đây mới cưới đấy nhé!

Tôi kéo hai người họ ra. Lôi thằng Phúc ra một góc, tôi nói nhỏ:

- Lúc này tao chỉ mới cưới cô ấy tầm một hai tuần thôi, mày ăn nói không cẩn thận là ăn loz đấy.

- Thiệt hả?

- Ui trời... - Tôi mím môi - Mày không nhớ hả?

Thật sự thì thằng Phúc không nhớ rõ lắm nhưng nó thừa hiểu rằng việc của nó tốt nhất đừng chọc giận Lunar.

- Anh Adam! - Lysa chạy đến phòng cấp cứu - Anh Adam ơi...

Cô nàng chạy đến thì va phải Lunar. Nhìn thấy cảnh đó, hai thằng lẩm bẩm:

- Toang rồi.

- Xin lỗi... - Lysa - Tôi vô ý quá.

Lunar chỉ nhìn cô nàng rồi thôi không nói gì hết. Hai thằng thở phào nhẹ nhõm khi Lysa không phải nằm giường bệnh chung với Adam. Kể ra thì Adam khá liều mạng thách thức Lunar - người mà một khi nổi giận thì khả năng đắp chiếu cực cao - khi chĩa súng vào cô. Lunar chỉ việc hất đầu một cái là viên đạn văng ngược lại Adam khiến anh ta bất tỉnh tại chỗ.

Lunar tiến lại chỗ tôi:

- Anh Hùng, giờ chúng ta làm gì?

- Giờ chúng ta... thất nghiệp.

- Ủa, cái nhẫn của anh đâu?

Tôi chợt nhớ ra, chiếc nhẫn mà Lunar tạo cho tôi đã bị cắt rồi, nhìn lên tay Lunar, cô ấy chẳng có đeo. Đoán chắc cây quyền trượng cũng chẳng có, không biết Lunar sẽ chiến đấu như thế nào trong thời gian tới.

*

(Hôm sau - Thị trấn dưới chân núi)

Chừng 2 giờ chiều, phái đoàn của Hội Ám Hoàng đã đến nơi. Đoàn gồm mười người, trưởng đoàn là Dextra.

- Nhanh lên! - Cô nàng giục.

Trong xe còn có cả Sinestrea, cô nàng đi theo nhưng Dextra cho nghỉ ngơi do sức khỏe không đảm bảo. Cô được giao nhiệm vụ ở lại trông xe.

- Chán thiệt, mình muốn gặp anh Hùng.

- Mày chịu khó đi, khi tao xong nhiệm vụ thì mày muốn gặp bao lâu cũng được.

Thị trấn kia cũng chính là nơi nhập cảnh, Dextra cùng cả đoàn tiến vào bên trong. Lạ thay, thị trấn vắng tanh không một bóng người.

Mấy tên lính trong đoàn nhìn xung quanh rồi bảo:

- Mình vô hỏi nhà dân đi.

- Ừ. - Dextra đồng ý - Nghe có vẻ hay.

Cả đoàn đến trước một căn nhà, cửa đang đóng. Dextra gõ cửa, không có tiếng trả lời. Cô quyết định hé cửa ra xem thử.

- Có ai đâu.

- Chuyện gì vậy đội trưởng? Mở cửa to ra đi.

- Ờ được rồi. - Dextra đạp cửa.

Vừa mở cửa ra, một thanh gỗ lớn từ đâu xuất hiện lao đến chỗ cả đoàn người. Dextra nhanh tay rút cưa máy chém đôi khúc gỗ. Mấy tên lính thở phào nhẹ nhõm:

- May quá.

- Chuyện lạ, sao lại có bẫy ở đây? - Dextra đặt tay lên cằm thắc mắc - Thôi, chúng ta đi tiếp.

Cả đoàn quay ra đằng sau thì bất ngờ một tiếng súng bắn tỉa vang lên, một tên trong đoàn ngã xuống, đầu hắn bị đạn găm xuyên qua, máy chảy ra như xối. Mấy tên lính xúm lại:

- Ê ê có sao không...

- Tiếng đạn bên trái! - Dextra chỉ - Đuổi theo!

Mấy tên lính đuổi theo, Dextra chạy đằng trước. Bất chợt cô giẫm phải một cái gì đó khiến cô trượt chân xuống.

- AAA~ - Dextra hét lên - Đau thế...

- Có bẫy! - Mấy tên lính xúm lại gỡ bẫy.

Cái bẫy được thiết kế với cái hố hai bậc, trên đó đặt hai tấm gỗ có chông. Khi đạp trúng, chân nạn nhân sẽ giẫm vào khe bên dưới, hai tấm gỗ chông đâm vào chân bạn. Đã thế...

- Ghê quá... - Mấy tên lính trét tay xuống đất - Bọn nó trét c*t vô chông bây ơi.

- Toi rồi! Đưa ta bộ y tế, nhanh!

Một tên lính mở ba lô ra đưa cho Dexdxtra, cô nàng cùng đám lính hợp sức gỡ hai miếng chông. Gỡ xong, cô rửa vết thương rồi chấm oxi già, cảm giác rát lan khắp chân khiến cô hơi nhăn mặt.

ĐOÀNG ĐOÀNG, những tiếng súng đạn vang lên. Những tên lính đứng xung quanh bị trúng đạn, chúng dần ngã xuống. Dextra bàng hoàng không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

- What? - Một tên lính còn sống ngơ ngác.

- Đ*T M* MÀY! - Có tiếng hét.

Dựa theo hướng âm thanh, cô đoán ra ngay vị trí của hắn và lao thẳng tới. Tên lính run cầm cập, hắn không dám bước đi.

Một quả lựu đạn được ném ra, Dextra dùng cái cưa hất ngược lại. Một tiếng ẦM, mấy tên lính đánh tỉa trong góc ngã lăn ra đất chết tại chỗ.

- Đáng ghét, có mai phục ở đây. Chuyện quái gì đang diễn ra ở đây vậy?

Dextra nghĩ một lúc: Ở đây có địch, đi tiếp chẳng khác gì tự sát.. Nghĩ vậy, cô quyết định rút lui. Thế nhưng...

- XÔNG LÊN! - Một đội quân từ khắp nơi tràn ra bao vây Lunar và tên lính kia.

- Đành phải chiến thôi! - Dextra xách cưa ra - Cai, chiến thôi!

- Vâng...

Mấy tên lính lao vào:

- HÂY YA ~

XOẸT, Dextra xoay cưa chém đứt tất cả những tên lao vào. Cô băng lên bổ thẳng một tên, đầu hắn nứt làm hai, máu bắn xối xả. Mấy tên rút súng lục ra bắn.

- KENG KENG ~ - Cô tung cước đá văng những khẩu súng rồi tung mỗi tên một đấm, hai tên kia bất tỉnh tại chỗ.

- CHẾT NÀY! - Một tên sát thủ đánh úp.

XOẸT, tên cai lao tới rút kiếm chém chết tên sát thủ kia:

- Đội trưởng cẩn thận.

- Đáng ghét... chúng đông quá.

- HÂY YA! - Bọn địch vẫn tràn lên dữ dội.

Trước tình thế nguy cấp khi lực lượng phe ta quá yếu, Dextra và tên cai quyết định mở đường máu chạy thoát. Cô và tên cai xông lên thẳng một đường.

- CÚT HẾT RA! - Hai người xông thẳng chém tới tấp.

- AAA~ - Mấy tên lính ngã lăn ra.

- Bắn đi chúng mày! - Mấy tên xạ thủ ra lệnh.

ĐOÀNG ĐOÀNG, bọn chúng xả đạn. Dextra đứng đằng sau chắn đạn cho tên cai, cô để cưa máy ra sau lưng chắn đạn. Đạn va vào cưa nghe keng keng.

- Đuổi theo! - Những người dân trong thị trấn lao ra.

- Đứng lại! - Hai tên đứng cản đường.

- CÚT RA! - Dextra quét cưa.

Hai tên kia bất ngờ nhảy lên né đòn cưa rồi bám chặt vào người Dextra và cai. Tên cai cầm con dao đâm thẳng vào hắn.

- Cái gì... - Cai hoảng hốt - Bom...

ẦM ẦM, hai tiếng bom nổ vang lên. Tên cai ngã xuống đất chết ngay lập tức.

- Hừ... - Dextra sử dụng đòn Hiến tế phá sát thương đồng thời còn chữa thương cho chính mình - Tưởng ngon à!

- Tên này khó chơi à. - Tên thủ lĩnh lẩm bẩm - Để ta!

Hắn chạy ra và song song với Dextra. Cô nàng tóc đỏ cười khẩy:

- Tới ngươi à?

- Đừng hòng chạy! - Ả ta lao lên theo góc 45 độ theo hướng chạy của Dextra.

- Ngu này! - Dextra thắng lại một nhịp khiến ả ta đâm thẳng vào tường.

Thừa thế xông lên, chẳng mấy chốc Dextra đã chạy ra được đến cổng. Bọn quân phía sau vẫn đang đuổi theo và bắn rất rát.

- Xe kia rồi! - Dextra nhìn thấy xe của mình, cô sử dụng đòn Luân hồi cưa tăng tốc chạy lao thẳng đến vị trí chiếc xe.

Sinestrea đang ngủ thì nghe động lạ, cô ngạc nhiên:

- Chuyện gì vậy chị?

- Chúng ta bị mai phục rồi, rút thôi.

Lên trên xe, cả hai định chạy thì ôi thôi, xe không chạy được. Dextra đập mạnh vào thân xe:

- Đ* m*, xui thiệt chứ! Chạy bộ thôi! - Cô dắt Sinestrea chạy bộ.

ĐOÀNG ĐOÀNG ĐOÀNG, súng vẫn đang xả về phía bọn họ. Dextra chạy sau che chắn toàn bộ đạn cho Sinestrea quyết không để một viên nào trúng.

Tên thủ lĩnh giật lấy khẩu tỉa:

- Đưa đây!

Hắn ta đưa mắt lên ngắm, mục tiêu đã vào tầm. Hắn ta bóp cò, tiếng đoàng vang lên.

- AA~ - Dextra hét lên.

- Chị sao thế? - Sinestrea lo lắng quay lại hỏi.

- Chạy tiếp đi, nó dí cho chết à!

Viên đạn găm thẳng vào đầu Dextra nhưng cô vẫn gắng gượng chạy tiếp. Tên thủ lĩnh phía trên cố bắn thêm một phát nữa nhưng lần này thì không kịp do hai người kia đã chạy quá xa.

Tên thủ lĩnh kia vung tay:

- Tức thật, để bọn chúng chạy thoát mất rồi.

- Thôi chả sao đâu bà chị! - Lysa an ủi.

- Biết rồi, nhưng tôi dù sao cũng là cựu nữ thần Mặt Trăng, để kẻ thù chạy thoát không chấp nhận được! Tôi lại là thủ lĩnh nữa! - Lunar chống nạnh.

Lysa cười:

- Thôi, diệt được bọn Hội Ám Hoàng là thắng rồi.

- Nhưng mà... khó hiểu quá.

- Cái gì khó hiểu?

Lunar vỗ đầu Lysa một cái:

- Không hiểu sao, trong thư khiêu chiến bọn chúng bảo là sẽ san phẳng căn cứ của chúng ta, mà chúng lại đem theo có mười người, không lạ hay sao? Những tên này đâu có mạnh lắm, có con tóc đỏ là được nhất thôi à.

Tối hôm đó, cô ấy mang thắc mắc đó về cho tôi và Phúc, hai thằng nghe xong thì cười cười và nói:

- Bọn Hội Ám Hoàng bị ngu chắc luôn.

- Em không nghĩ vậy đâu... - Lunar nhấp một ngụm trà - Làm gì có ai ngu mà đem mười người đánh một căn cứ lớn.

Trong lịch sử Việt Nam, có một trận đánh mà 10 người Việt phải chiến đấu với 200 người Mỹ nhưng giành chiến thắng bất ngờ. Nhưng, đó là khi bên Mỹ chủ động. Đằng này, bên 10 người chủ động, chuyện này...

- Em định lải nhải đến bao giờ? - Tôi chống nạnh.

- HỨ! - Lunar phịu má.

Phúc cười tủm tỉm:

- Thế nào tối nay cũng có thằng ngủ sofa. Mà chị này, nếu mà Hội Ám Hoàng có nước đi đi vào lòng đất như thế kia thì hay chứ sao, Hùng an toàn.

- Ừ nhỉ! - Lunar cười tươi.

*

(Nhà Keera)

Đám Trái Đất đang có một trận giao hữu bóng đá khiếm thị được truyền hình trực tiếp, đài truyền hình Moon Sports TV là đơn vị sở hữu bản quyền trận đấu này.

Trùng hợp là hôm nay Ishar qua nhà Keera chơi, cả hai vô tình bật trúng kênh này nên xem luôn. Hai người họ rất ngạc nhiên. Keera thốt lên:

- Ủa, anh Nam với Namz kìa.

- Anh Namz có bị mù đâu mà lại tham gia môn này nhỉ? - Ishar thắc mắc.

Tiếng bình luận trên TV:

- Namz dứt điểm! VÀO ~ Tỉ số được đưa lên 2 - 0.

Hay:

- Cú sút của Gorki! Không vào! Thủ môn Hải đã cản phá xuất sắc!

- YES! - Hải vỗ tay - Tập trung vào!

Đội Trái Đất thực hiện quyền thay đổi người, khi Hải rời sân và... Lumica vào sân. Các khán giả ngơ ngác:

- What...

- Cô vô đá luôn kìa. - Ishar trố mắt.

Các máy quay ghi hình Hải lúc ra ngoài sân, nó nghe điện thoại rồi nhanh chóng vụt đi mất...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play