*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Cậu thì sao?” Hoàng Thiệu Kiệt quay sang nhìn Mục An Phong: "Cậu sẽ không ủng hộ chị cậu sống cả đời với một tên nghèo kiết xác, từ bỏ một người nhiều tiền như tôi chứ?"

Mục An Phong nói: “Mặc dù anh rể tôi không nhiều tiền như anh nhưng anh ấy đối xử với chị tôi rất tốt. So với anh thì tôi vẫn thích anh rể của tôi hơn."

"Mẹ nó chứ!" Hoàng Thiệu Kiệt căm tức: “Cho chị em mấy người mặt mũi, mấy người lại không cần, vậy được, không thể dùng tiền đưa cô lên giường, vậy tôi sẽ dùng thủ đoạn bạo lực bắt Mục Thiên Lam có phải lên giường bằng được.

"Tôi cũng không tin là trên cái Nghĩa Cảnh này không có người phụ nữ nào mà Hoàng Thiệu Kiệt tôi không thể xử lý được."

Nói đến đây, anh ta liền hét lên: “Bảo vệ đâu, tới đây cho tôi!”

Một giây sau...

Âm ầm ầm!

Một đảm bảo vệ của trường đua

vậy tới.

"Ha ha!" Nhìn thấy cảnh này, đám người Tiêu Vũ nở nụ cười xấu xa.

“Tiêu Thanh, nếu tôi là cậu, cưới được một cô vợ đẹp như thế, tôi sẽ không để cô ấy ra ngoài, mà ở nhà cả ngày nghiên cứu chuyện sinh con cùng cô ấy. Nhưng cậu lại dẫn cô vợ xinh đẹp này đi khắp nơi giả vờ khoe khoang, lần này thì hay rồi, bị cậu Hoàng nhìn trúng, cậu không chỉ bị ăn đòn mà vợ cậu cũng sẽ bị chà đạp. Tôi thật sự vui chết đi được, hạ ha ha... ” Tiêu Vũ cười ầm lên.

Hoàng Thiệu Kiệt nói: “Tiêu Thanh, nếu cậu thức thời thì đưa vợ cậu lên chiếc Pagani của tôi để cho tôi chơi đùa, vậy thì tôi sẽ tha mạng cho cậu. Nếu không, tôi sẽ ra lệnh cho mấy chục nhân viên bảo vệ này đánh cậu tan xương nát thịt, cậu có tin không?"

"Tôi tin” Tiêu Thanh gật đầu, năm tay Mục Thiên Lam rồi dắt cô tới bên cạnh chiếc Pagani của Hoàng Thiếu Kiệt.

Cả người Mục Thiên Lam run lên: “Tiêu Thanh, anh muốn làm gì?”

Mục Thiên Lam không dám tin rằng, một Tiêu Thanh luôn tỏ ra mạnh mẽ, lại thực sự thỏa hiệp, muốn đưa cô tới xe của người được gọi là "cậu Hoàng" này.

Chẳng lẽ lai lịch của người này khủng khiếp tới mức khiến Tiêu Thành phải sợ hãi nên anh không thể không đưa cô cho người này chơi đùa sao?

Nghĩ tới đây, cô vừa tức giận lại

vừa thất vọng.

“Vợ à, em bình tĩnh đi, đừng sợ” Tiêu Thanh cười rồi nói với cô.

Mục Thiên Lam không gì, trên mặt tràn ngập vẻ tức giận. Cô muốn xem xem có phải Tiêu Thanh thực sự muốn đem cô cho người khác chơi đùa hay không.

Nếu Tiêu Thanh thực sự làm như vậy thì anh khiến cô quá thất vọng! "Đúng vậy, đừng sợ, tôi rất dịu dàng, đảm bảo sẽ khiến cô cảm thấy thoải mái." Hoàng Thiệu Kiệt cười gian, đi theo bên cạnh Tiêu Thanh, dáng vẻ rất kích động.

Anh ta biết, Tiêu Thanh sợ mình, muốn đem Mục Thiên Lam lên xe cho mình chơi đùa. Mà anh ta thì không thể chờ được nữa, chỉ muốn chơi thử mỹ nhân cực phẩm như Mục Thiên Lam.

“Anh rể, anh dám đưa chị tôi cho người khác chơi, tôi sẽ liều mạng với anh!” Mục An Phong tức giận nói.

“Ha ha!” Đám con cháu nhà họ Tiêu đều rất sung sướng. "Tên nhóc kia, cậu biết cậu Hoàng là ai không?” Tiêu Vũ khoác vai Mục An Phong cười nói.

"Anh ta là ai?” Mục An Phong hỏi.

Tiêu Vũ đáp lời: "Cậu Hoàng là con trai của Hoàng Kim Long, ông trùm thế giới ngầm ở Nghĩa Cảnh. Toàn bộ hệ thống thế giới ngầm ở Dương Đông đều nằm trong tay bố anh ta. Trên đất Dương Đông này, không có người phụ nữ nào mà cậu Hoàng không xử lý được. Anh rể cậu biết thân phận của cậu Hoàng mà còn dám không đưa chị cậu cho anh ta chơi ư?”

“Gì cơ? Mục An Phong rùng mình, sắc mặt tái mét lại: "Anh ta là con trai của ông trùm Hoàng Kim Long sao?

"Đúng vậy.” Tiêu Vũ toét miệng cười: "Cho nên cậu đó, phải ủng hộ anh rể cậu đưa chị cậu cho cậu Hoàng chơi, nếu cậu Hoàng thành anh rể cậu, cậu cũng sẽ rất có mặt mũi, có thể kêu mưa gọi gió trong thế giới ngầm ở Dương Đông. Còn nếu không thì cậu Hoàng sẽ giết chết cậu cho xem!”

Mục An Phong nghe vậy thì lập tức ngậm miệng lại. Nhưng cậu ta vẫn không muốn chị mình bị người khác chơi đùa.

“Tên Tiêu Thanh chết tiệt này, tôi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play