*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

**********

Và tất nhiên là đám người đó cũng cảm thấy vô cùng vui sướng.

Bọn họ chỉ mong cô vợ xinh đẹp của Tiêu Thanh bị người ta chơi.

Lúc này, Tiêu Thanh và Mục Thiên Lam dừng lại bên cạnh chiếc xe Pagani.

“Tiêu Thanh, xe này của tôi có sang không?" Hoàng Thiệu Kiệt cười đắc ý hỏi.

“Rất sang." Tiêu Thanh gật đầu: “Siêu xe mấy chục tỷ sao có thể không sang trọng được chứ!"

"Ha ha!” Hoàng Thiệu Kiệt cười rất vui: "Vậy thì đưa vợ cậu lên ghế lái phụ đi. Nếu tôi chơi vui thì hôm nay sẽ cho cậu mượn xe, cậu có thể dùng xe này để cua được nhiều cô gái xinh đẹp hơn, và cậu...”

Anh ta còn chưa nói xong thì một tiếng “bụp” truyền tới, cửa kính chiếc Pagani đã bị Tiêu Thanh đập vỡ chỉ bằng một đấm.

“Mẹ kiếp!”

Hoàng Thiệu Kiệt sững sở.

Đám con cháu nhà họ Tiêu cũng

choáng váng. Tất cả mọi người ở trường đua

đều ngẩn người.

Tên nhãi này lại dám dùng một đầm đập vỡ cửa kính chiếc xe Pagani này.

"Con mẹ nó, mày điên rồi sao, dảm đập vỡ cửa xe của ông đây, mày đền nổi không?” Hoàng Thiệu Kiệt tức giận hét lên.

“Tôi không chỉ đập cửa xe cậu, tôi còn đập nát xe của cậu, để cho cậu biết, muốn chơi vợ của tôi phải trả giá như thế nào!” Tiêu Thanh nói xong thì bẻ gãy cửa xe Pagani rồi đập phá một cách dữ dội.

Bich bich bich. Tiểu Thanh điên cuồng đập phá

Lái xe Pagani tưởng ngâu lắm sao, dám bắt anh đưa vợ lên xe cho người khác chơi ư, đó chính là đang khiêu khích giới hạn của anh rồi. Vậy thì anh sẽ đập nát xe Pagani xem Hoàng Thiệu Kiệt còn dám để t*ng trùng xông lên não nữa không

"Đừng đập nữa, đừng đập nữa!” Nhìn chiếc xe yêu quý của mình bị đập nát, trái tim của Hoàng Thiệu Kiệt cũng vỡ vụn theo.

Vấn đề không phải chỉ là tiền.

Anh ta thực sự không tiếc mấy chục tỷ. Vấn đề cho dù có tiền cũng chưa chắc đã có thể mua được chiếc xe này. Để mua được chiếc xe này, anh ta phải tìm rất nhiều người giúp đỡ, riêng tiền nhờ cậy cũng tốn gần mấy chục tỷ rồi. Nói cách khác, anh ta đã phải bỏ ra mấy trăm tỷ mới có thể mua được chiếc xe này đấy.

Còn chưa chạy được mấy tháng đã bị người khác đập nát rồi, anh ta chỉ muốn khóc òa lên.

"Ôi mẹ ơi, đây đây..

Nhìn thấy Tiêu Thanh đập phá kinh khủng như vậy, đám con cháu nhà họ Tiêu đều rất kinh hãi.

“Tên nhóc này uống nhầm thuốc à, dám tức giận đập phá siêu xe mấy chục tỷ của cậu Hoàng Sóng gió cuộn lên trong lòng bạn họ, khó có thể bình tĩnh lại.

Mà Mục Thiên Lam thấy cảnh này thì bỗng thấy yên tâm. Thì ra Tiêu Thanh không phải muốn đem cô cho người khác chơi đùa mà là muốn dẫn cô đi xem anh đập xe.

Mặc dù hành vi của Tiêu Thanh có chút bốc đồng, lỗ mãng nhưng quả thực khiến cô vô cùng hả giận.

“Tao bảo mày dừng lại, mày nghe chưa hả!” Hoàng Thiệu Kiệt tức giận những không thể đi qua ngăn Tiêu Thanh, không cho anh phá xe nữa.

“Cút sang một bên!” Tiêu Thanh đạp anh ta bay ra xa ba mét, đầu đập xuống đất, mông chồng lên trời.

"Loạn rồi, thực sự loạn rồi, ngay cả cậu Hoàng mà cũng dám đánh, anh ta chán sống thật rồi!” Đám con cháu nhà họ Tiêu mắng chửi trong sự tức giận.

Hoàng Thiệu Kiệt tức tới bể phổi, giận dữ hét lên: “Chúng mày đứng ngày ra đó làm gì, lên cho tạo, đánh chết thắng súc sinh này, báo thù cho chiếc xe yêu quý của tao!”

Anh ta vừa nói xong thì mấy chục nhân viên bảo vệ nhanh chóng xông tới chỗ Tiêu Thanh.

“Anh ta chết chắc rồi! Ha ha! Đám người Tiêu Vũ sung sướng không ngừng.

Mục An Phong nói: "Anh rể tôi chết không nổi, là mấy tên bảo vệ đó chết chắc rồi, anh rể tôi đánh rất được

ha!” Tiêu Vũ cười ra nước mắt: “Anh rể cậu có đánh được đến đầu đi chăng nữa thì cũng không đánh nổi ba mươi nhân viên bảo vệ

Anh ta vừa nói xong thì đột nhiên thấy Tiêu Thanh xoay người, đứng chắn trước mặt Mục Thiên Lam để bảo vệ cô. Anh vung cánh cửa xe Pagani trong tay, đánh bật mấy tên bảo vệ đang xông tới ngã xuống đất. Chẳng mấy chốc, hơn ba mươi tên bảo vệ đồng loạt bị quật ngã, rách đầu chảy máu, kêu gào thảm thiết

Cảnh tượng này làm chấn động cả trường đua, tất cả mọi người đều ngây ra như phỗng vì không dám tin vào mắt mình.

Đánh như vậy cũng quá tàn nhẫn rồi, bạo lực quá, đánh được quá mà.

“Tôi nói không sai chứ, anh rể của tôi có phải đánh rất được không?” Mục An Phong nhìn Tiêu Vũ rồi cười rất đắc ý.

Sau đó cậu ta tiếp tục nói: “Tôi khuyên anh nên nhanh chóng đưa

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play