*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nghe thấy lời này, Giang Lượng nhất thời lo lắng, quay đầu lại, trừng mắt nhìn Trần Bình, mắng: “Trân Bình! Không nói thì không ai coi anh là kẻ câm đâu! Hơn nữa, đây là chuyện của nhà họ Giang của tôi không đến phiên anh can thiệp! Sao vậy, bênh vực thay cho vợ à? Ha ha, anh cũng không tự nhìn xem Giang Uyển là thứ gì, anh là thứ gì! Chủ tịch Lỗ nào có ngu ngốc không biết gì giống như anh, ông ấy sẽ đồng ý hợp tác với công ty của cha tôi, đến lúc đó, tôi sẽ đích thân đuổi anh và Giang Uyển đó ra khỏi nhà họ Giang! Tôi cũng sẽ chiếm luôn Tất Khang.”

Máng xong, Giang Lượng cảm thấy rất sảng kɧօáϊ.

Cuối cùng cũng xả được cơn giận, mấy ngày nay nghe cha kể lể, như muốn thổi Trần Bình lên tận trời.

Cái gì mà có tiên có người cung phụng, bây giờ xem ra cũng chỉ là kẻ bỏ đi.

Vẫn là chó không đổi được thói ăn phân! Anh sao có thể là người có tiền được? Nói đùa! Nhất định là dựa vào Giang Uyển nên quen biết vài người thôi.

Không đủ gây sợ! Sau đó, anh ta quay đầu, vẻ mặt tràn ngập ý cười nói với Lỗ Hoa Nhạc: “Chủ tịch Lỗ, nếu không chúng ta ký hợp tác bây giờ luôn đi, tôi đã chuẩn bị xong hợp đồng rồi…”

Nói xong, anh ta lấy hợp đồng ra, nhấc bút lên, định ký tên của mình.

Nhưng, đột nhiên, một bàn tay to trực tiếp đè lên hợp đồng, đồng thời đẩy trở về, lạnh lùng nói: “Giám đốc Giang, tôi nghĩ tôi cần phải cẩn thận kiểm tra thực lực của công ty anh.

Dù sao ở Thượng Giang, hiện tại tôi chỉ công nhận một mình tập đoàn Tất Khang.”

Giang Lượng sững sờ, vẻ mặt lại thay đổi, anh ta nhanh chóng nói: “Chủ tịch Lỗ, lân hợp tác này với Công ty dược Quốc Xương của chúng tôi, nhất định là một cơ hội lớn cho Thượng Hải.

Tập đoàn dược Quốc Xương của chúng tôi có được sự ủng hộ của một nhân vật lớn phía sau, tài chính dồi dào, thực lực phi phàm, có rất nhiêu nhân tài, Tất Khang bây giờ sớm đã không ổn rồi, chỉ là con hổ giấy mà thôi, với lại, Giang Uyển, chủ tịch của Tất Khang còn dính líu tới việc tham ô công quỹ, tôi… Trước khi Giang Lượng nói xong, Lỗ Hoa Nhạc đã ngắt lời anh ta và nói: “Giám đốc Giang, vậy là đủ rồi.

Tôi nghĩ rằng sự hợp tác giữa Hội Thương mại Thượng Hải và Tập đoàn dược Quốc Xương vẫn cần xem xét một chút.

Giám đốc Giang, tôi phải nhắc nhở anh rằng tập đoàn dược Quốc Xương không phải là người duy nhất muốn hợp tác với Hội Thương mại Thượng Hải, và tập đoàn dược Quốc Xương cũng không phải là lựa chọn tốt nhất.

Tôi vẫn thích Tập đoàn Tất Khang hơn.”

——————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play