*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong phòng khách yên tĩnh lại.
Chí Tôn đời trước híp mắt lại, rõ ràng là đang suy nghĩ cái gì đó, sau một hồi lâu mới nói.
“Trân phu nhân này, cô làm như vậy, sẽ không sợ sự tình bị bại lộ, sau đó làm cho nhà họ Vân bị hủy diệt sao?”
Khi nói câu này, Chí Tôn đời trước nhìn chằm chằm vào Vân Tịnh, dường như đã nhìn rõ người phụ nữ đang ở trước mặt mình này.
Vân Tịnh khế mỉm cười, nụ cười đó mang lại cho người ta cảm giác vô cùng rộng rãi, hào phóng, nói.
“Chỉ cần tiểu đoàn Gia Tử của Chí Tôn đại nhân vây chặt đảo Thiên Tâm, lúc này Hàn Phong đang không có ở đó, cộng thêm với bố trí và quan hệ của tôi ở trong đảo, đến lúc đó, tôi giương cờ hô một tiếng, toàn bộ đảo Thiên Tâm đều sẽ thuộc về tôi và Chí Tôn đại nhân.”
Chí Tôn đời trước hơi do dự, nói: “Cô cảm thấy Trần Thiên Tu là người dễ dàng đối phó như vậy sao?”
Ông không thể không tin cái tên Trần Thiên Tu đó mà lại không có chuẩn bị gì, chịu nằm ở thế bị động.
Hơn nữa, Trần Thiên Tu chính là người đã từng được bổ nhiệm ở tổng cục Cửu Châu, có suy nghĩ, mánh khóe và thủ đoạn như thế nào, bản thân mình còn không biết sao? Đó mới thật sự là người nổi bật hơn hẳn, không có ai có thể sánh bằng, có thể vượt qua được, đã vượt lên trước những người khác rất xa rồi, là người có một không có hai chân chính, xác thực.
Trong khắp thiên hạ có thể có được mãy người? Tất nhiên, Vân Tịnh không hề biết rõ vê quá khứ của Trần Thiên Tu.
Cô ta đứng lên, vẻ mặt đầy những mưu mô, quỷ kế, cười lạnh mà nói: “Trần Thiên Tu đã già rồi, nếu Nhà họ Trân muốn tiếp tục phát triển, mở rộng hơn nữa, thì không thể rời được Vân Tịnh tôi, không thể tách rời được nhà họ Vân của tôi! Tôi đã kinh doanh ở nhà họ Trần nhiều năm như vậy rồi, chính là đang chờ đợi một ngày này thôi!”
Dứt lời, cô ta xoay người, nhìn Chí Tôn đời trước với vẻ rất nghiêm túc, nói: “Chí Tôn đại nhân, cơ hội này, nghìn năm mới có một lần! Chỉ cần ông giúp tôi một tay, khi tất cả tài sản và nguồn tài nguyên của nhà họ Trần được phân chia, toàn bộ của tôi đều tặng cho ông.”
Lợi íchI Một cái bánh kem rất lớn! Đó chính là một nửa của nhà họ Trần! Nếu như nói Chí Tôn đời trước không động lòng, không bị hấp dẫn, đó là điều không thể nào.
Nhưng mà, lý trí đã chiến thắng sự xúc động của bản thân ông.
Ông nhìn Vân Tịnh nói: “Trần phu nhân, sợ
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT