*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Dường như bọn họ đều muốn chiếm lấy cơ thể của nhân loại, một lần nữa sống lại.

Đối với thứ đồ u ám quỷ dị này, người ta vừa nghe tin đã sợ mất mật, Trần Bình đương nhiên phải làm tốt công tác chuẩn bị rồi.

Dù sao những người này từ nhỏ đã cực kỳ tôn thờ các loại yêu ma quỷ quái, tri thức mà mọi người tiếp xúc cũng có những linh thể kinh khủng kia.



| Những linh thế này không chỉ ăn người, dọa người, mà còn có thể hại người.

Cho nên Trần Bình biết, loại linh thế này mới có uy hiếp to lớn đối với nhân loại.

"Mọi người nhất định phải giữ túi thơm này, cho dù đi tới đâu cũng không thể quên."

Người lớn trong các gia đình bình thường cũng bắt đầu giáo dục con của mình, bọn họ vì phòng ngừa con nhỏ làm mất túi thơm này, thậm



chí còn đặt vào trong quần áo của đối phương.

Đúng lúc này, một cậu bé tám tuổi, cực kỳ khinh thường kéo túi thơm của mình ném xuống đất.

"Ai thèm tin những thứ đồ linh tinh này chứ?"

Cậu bé vốn nổi tiếng là đứa nhỏ bướng bỉnh | trong vùng, từ nhỏ tính tình cực kỳ nóng nảy, người khác nói gì cũng không muốn nghe.

"Túi thơm này chẳng có mùi thơm gì cả, nhìn lại còn xấu, con là con trai, con không đeo những thứ này đâu."

| Cậu bé này khóc rống lên, rồi dùng chân điên cuồng giẫm lên cái túi thơm.

Làm người lớn cũng có chút bối rối theo, bọn họ cực kỳ thương đứa con bảo bối này, cho nên đương nhiên cũng không nói thêm gì, mà xoay người nhặt lại túi thơm bị giẫm trên đất lên.

| "Cục cưng, chờ chuyện này giải quyết xong rồi con hãy ném nó đi được không?"

| Mẹ của cậu bé bướng bỉnh này rất chiều con mình, nhưng mà chuyện đeo túi thơm thì không theo ý cậu được.

"Con không muốn, con muốn vứt nó đi!"

Cậu bé lại cần lấy túi thơm, chạy tới ban công, mở cửa sổ có rèm rồi ném túi thơm ra ngoài.

Nhìn túi thơm vẽ trong không trung một đường vòng cung, biến mất trước mặt mình, trên mặt cậu bé mới lộ ra vẻ đắc thắng.

"Con thật muốn xem, con ném đồ này đi liệu có chết không."

Hai tay cậu bé chống nạnh, rất hả hê vẫy tay với cha mẹ mình.

Cậu bé đắc ý đứng ở ban công cười, dường như cảm thấy kiêu ngạo vì hành động của mình.

Thấy mấy phút trôi qua, cậu bé vẫn không có gì bất thường.

| Người làm cha mẹ mới thở phào được một hơi, bọn họ cũng đang nghi ngờ, thật ra túi thơm này chỉ có tác dụng tâm lý.

| Có điều trước kia đám người tu hành đó nói nghiêm túc như vậy, bọn họ cũng không tự chủ mà chọn tin tưởng thôi.

Ngay khi bọn họ đang định ra ban công kéo con nhỏ về, đột nhiên một trận gió lạnh thổi tới, thuận theo của số không đóng lại đi vào gian phòng của bọn họ.

Hai người này không nhịn được, cả người run lên, bọn họ cũng cảm nhận được một khí thế âm trầm.

Sau một giây, túi thơm liền phát huy tác dụng, nó phóng ra một dòng nước nóng, lập tức trung hòa luồng khí này.

Ngay sau đó khí tức âm trầm quỷ dị này nhanh chóng cách xa hai người họ.

| Còn trạng thái của cậu bé đứng cạnh ban công thì không tốt lắm.

Cậu bé không có bất kỳ thứ gì bảo vệ cả, | bây giờ trừ việc bị ép tiếp nhận loại khí tức u ám này rót vào cơ thể ra thì không còn lựa chọn nào khác.

"A!"

"Cha, mẹ... đây là thứ gì!"



Cậu bé không ngừng thét lên chói tai, cảm giác như nhìn thấy thứ đồ quỷ dị gì vậy.

| Hai vợ chồng cứ như vậy nhìn chằm chằm vào con của mình, muốn tiến lên trợ giúp, lại không thể làm gì được.

Cậu bé này bị luồng khí đen bao lại, bọn họ thậm chí không có cách nào tìm được tung tích của con trai mình trong luồng khí đó.

 



 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play