*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Câu nói đó như là sấm sét giữa trời quang khiết cho Phan Minh Tâm hoàn toàn tuyệt vọng.
Nếu như đối phương có cách vận hành giống mình thì bọn họ hoàn toàn có thể khiến cho đối phương có chút ngoài ý muốn.
Nhưng bây giờ thì khác, vậy mà đối phương lại có luyện đan sư! Có một luyện đan sư thì bọn họ có thể có được rất nhiều đạn dược, có thể liên tục cung cấp cho cửa hàng mà không ngừng nghĩ.
| Hám Thừa Phong nhìn thấy Phan Minh Tâm tuyệt vọng như thế thì không kìm được mà nở một nụ cười.
"Nếu như ông có thể giành được luyện đan sự kia thì tôi có thể cân nhắc việc giữ giá gốc, thu của ông thêm mười phần trăm, xem như là phí tình báo."
| "Chỉ cần ông có thể giải quyết đối phương thì tôi sẽ không lấy năm mươi phần trăm."
Hám Thừa Phong cũng coi là vô cùng nhân từ khi cho đối phương một cơ hội tự cứu.
Cho dù đối phương có thành công hay không thì ông ta vẫn đạt được rất nhiều lợi ích.
Phan Minh Tâm nghe nói Hám Thừa Phong như thế thì gật đầu, đây là phương pháp tốt nhất.
Mặc dù yêu cầu của đối phương có hơi quá đáng.
cứ thế, mình không những có được một luyện đan sự mà còn có thể tránh khỏi nguy cơ lần này, đây là một chuyện tốt.
( "Bây giờ bọn họ đang ở trong hậu viện của Tàng Bảo Lâu, luyện đan sư là một đứa trẻ, ông đừng xem thường nó, năng lực của nó rất mạnh.
| Hám Thừa Phong tốt bụng mà dặn dò thêm một câu, ông ta cũng sợ đối phương không tin đứa bé đó.
Lúc đầu khi ông ta đạt được tin tức này thì cũng không phải là rất tin tưởng, nhưng căn cứ từ người của mình báo cáo lên để phán đoán thì đúng là thằng nhóc kia ghê gớm hơn những gì mình tưởng tượng.
Phan Minh Tâm tỏ vẻ nghi ngờ, ông ta cho rằng Hám Thừa Phong đang nói đùa.
"Ông không nói đùa chứ? Đối phương là một đứa trẻ ư?" Phan Minh Tâm mở miệng hỏi với vẻ mờ mịt.
Ông ta luôn cảm thấy những chuyện này quá không chân thật, dường như đều là do Hám Thừa Phong đang gài bẫy mình.
| Sao trên thế giới này lại có một luyện đan sư nhỏ tuổi mà lợi hại được chứ? Hơn nữa ông ta cũng đã đi xem những đan dược kia của Tàng Bảo Lâu rồi, chất lượng rấy tốt, cho dù là luyện đan sự thất phẩm cũng chưa chắc đã luyện chế ra được.
- | Cho nên Phan Minh Tâm đã từng nghi ngờ phía sau cửa hàng này có một luyện đan sư còn ghê gớm hơn luyện đan sự thất phẩm.
Nhưng bây giờ nghe đối phương, những đàn dược đó lại do một đứa bé luyện ra ư?
- Mọi chuyện đều khiến cho người khác vô cùng kinh ngạc, Phan Minh Tâm cũng cảm giác mình tam quan của mình đã sụp đổ.
"Nếu như ông không tin thì có thể đi hỏi thăm một chú.
Đúng rồi, tôi có lòng tốt mà nhắc nhở ông một câu, nếu ông không tin thì cũng không thể trách tôi."
Hám Thừa Phong nói xong thì ra lệnh mời khách về.
Nếu như đối phương không tin tưởng những gì mình nói thì ông cũng chẳng có gì để nói nữa rồi.
Hơn nữa ông ta cảm thấy mình có thể làm như thế đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Bây giờ tâm trạng của Hám Thừa Phong vô cùng thoải mái, ông ta biết rằng tiếp theo mình sẽ gặp phải những thứ gì.
| Những năm qua ông ta cũng đã tiêu hết vô số gia tài bây giờ cuối cùng cũng đã có cơ hội lấy lại số tiền đó rồi.
Tâm trạng không tốt không được.
Sau khi Phan Minh Tâm rời khỏi phủ thành chủ thì ông ta vô cùng khó chịu, ông ta đã rất ghét Hám Thừa Phong từ lâu rồi..
Người này có lòng tham không đáy, là một người khiến cho người khác cảm thấy vô cùng phiền phức.
Trước kia buôn bán thì tham tiền lời của mình, nếu như không phải là Phan Minh Tâm biết ăn nói thì đã bị đối phương ăn sạch từ lâu rồi.
Nhưng Phan Minh Tâm cũng nể tình con trai
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT