*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tuy những dan dược này không có mùi thuốc, nhưng đối với Nặc Nhất, bọn họ lại có một loại tin tưởng không nói rõ được.
Bọn họ luôn cảm thấy viên đan dược mà Nặc Nhất bán nhất định sẽ là hàng đỉnh cấp.
“Viên đan dược kia nếu ở Hối Bảo Lâu sẽ được bán với giá bao nhiêu thế?”
Nặc Nhất có chút hiếu kỳ hướng về phía mọi người lên tiếng.
Nghe thấy Nặc Nhất nói như vậy, tất cả mọi người đều vội vã muốn lên tiếng.
“Một viên đan dược có chất lượng hơi tốt một chút thì cần ba trăm khối nguyên thạch, nếu như muốn mua thứ tốt thì sẽ mắc hơn."
“Hơn nữa mấy viên đan dược tốt có giá mấy trăm nguyên thạch kia cũng không sánh nổi viên đan dược trên tay của cô đâu.”
“Viên đan dược trên tay cô, ít nhất cũng phải tốn hơn nghìn mai nguyên thạch? Không không không, đó hoàn toàn là thứ tiến vào buổi đấu giá" Nghe thấy mọi người nói như thế, Nặc Nhất cũng không kìm lòng được khẽ gật đầu, xem ra đám đan dược phế phẩm này vẫn vô cùng đáng tiền.
Trần Bình đứng ở bên cạnh yên lặng lắng nghe những lời này, trên mặt anh mang theo vẻ lạnh nhạt.
Nói thật lòng, anh đã từng nghĩ qua đan dược của mình bán ra sẽ rất hot, nhưng dựa theo cách nói của bọn họ, vậy cũng quá khoa trương rồi.
Chẳng lẽ ở trong thế giới này, đan dược lại lạc hậu như thế? Trần Bình yên lặng lắc đầu, che giấu ra khỏi đám người.
Anh không biết, thành Nhật Nguyệt này nằm ð một nơi tương đối cách xa những thành trì khác, anh muốn nhận được tư nguyên đan dược tốt, gần như là rất khó.
Cửa hàng như Hối Bảo Lâu cũng là căn cứ vào cấp bậc khác biệt của cửa hàng mà có loại đan dược khác nhau.
Đan dược trong cửa hàng của đám người Cổ Tiêu Thi là loại đan dược bình thường nhất.
Sau khi đám người kia nhìn thấy đan dược của Tàng Bảo Lâu thì trong nháy mắt đã nổi điên.
Có người lấy giá tiền năm trăm nguyên thạch mua đan dược trong tay Nặc Nhất.
Những người khác cũng không cam chịu yếu thế, tiếp tục tranh mua những viên đan dược khác.
Dưới sự tín niệm cơ bản, tất cả bọn họ đều trở nên có chút điên cuồng.
Đan dược của cửa hàng này này không chỉ có dược hiệu mạnh, quan trọng hơn là giá tiền hời hơn Hối Bảo Lâu nhiều.
Con người đều ưa thích chiếm được hỡi, không ai là ngoại lệ.
Vào thời điểm mấu chốt những viên đan dược kia có thể phát huy được tác dụng, đó chính là thứ cứu mạng đó, thứ này cũng không tính là lãng phí tiền.
Nhị Cầu nhanh chóng biết được tất cả, anh ta cũng gia nhập vào đội ngũ mua sắm.
Chẳng qua mục đích của anh ta là vì muốn mua nột viên về để nghiên cứu.
Anh ta biết rõ, trước đó trong Hối Bảo Lâu
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT