*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nghe nói như thế, nhị trưởng lão không nhịn được, hai chân run lên, thậm chí còn có chút buồn tiểu.
Trong lòng của ông ta đúng là sợ hãi không thôi.
Dáng vẻ đại trường lão bị đối phương túm lấy kia, ông ta vẫn còn nhớ rõ như in, nếu đổi thành chính mình, nhất định đã bị dọa cho quỳ xuống.
Ông ta chỉ là trưởng lão quản lý một vài chuyện vụn vặt mà thôi, không phải là một trưởng lão tu hành lợi hại gì đó.
Đổi mặt với kẻ địch khủng bố như thế, ông ta đúng là có chút bó tay chịu trói.
“Không phải là nhà họ Thi, mà là một đám người trẻ tuổi.
”
Nhị trường lão hoảng hốt lên tiếng, ông ta sợ bản thân mình sẽ đắc tội với tông chủ.
Nghe thấy những lời này, trên mặt Viên Tiếu Ai hiện lên khinh thường.
“Tôi cũng muốn nhìn xem đám người này có thể làm ra trò trống gì!”
Sau khi nói xong câu này, ông ta trực tiếp xoay người đi ra ngoài, cũng không để đám người Trần Bình vào mắt.
Thi Phán Phong nghe thấy mấy câu này, không nhịn được mà nở nụ cười xán lạn, quả nhiên kiên trì của anh ta là không sai, lão đại thật sự đến cứu mình rồi.
Chỉ là anh ta không nghĩ đến tốc độ của đối phương lại nhanh như thế.
“Tốt nhất cậu hãy ngoan ngoãn chữa bệnh cho con trai tôi, nếu như con trai tôi không hồi phục được như bình thường, tôi nhất định sẽ bắt nhà họ Thi các người chôn cùng đấy”
Viên Tiếu Ai uy hiếp Thi Phán Phong một câu, dẫn theo nhị trường lão ra khỏi căn phòng.
Nẵng lực quản lý của nhị trưởng lão này khá tốt, chỉ là thực lực quá yếu, nếu không phải ông ta có mấy đệ tử thiên phú tốt, vị trí nhị trường lão này cũng đã sớm bị người ta cướp đi.
Trần Bình nhanh chóng thấy một bóng người bỉ ổi từ xa đi tới, tập trung nhìn lại, người đàn ông này và Viên Lãng có mấy phần giống nhau.
Trên mặt của bọn họ đều có một loại cảm giác vô cùng âm nhu, nhìn giống như thái giám trong cung đình thời xưa vậy.
Nói tóm lại, nhìn dáng vẻ này của bọn họ, Trần Bình luôn cảm thấy bọn họ thiếu chút gì đó.
Viên Tiếu Ai vừa đến đã nhìn thấy Úy Trì Văn Thanh, trên mặt ông ta lộ ra vẻ nghiền ngẫm.
Đối chiến giữa các tông môn với nhau vẫn luôn là một chuyện vô cùng mẫn cảm, chứ đừng nói là loại tông môn cỡ lớn như bọn họ.
Lúc này Úy Trì Văn Thanh dẫn theo người xuất hiện ở đây, không thể nghỉ ngờ là biểu hiện ra thái độ của Luyện Khí Tông vô cùng tỉnh tế.
Rốt cuộc Thi Phán Phong kia là hạng người gì, đáng giá để Luyện Khí Tông làm to chuyện như vậy? “Cháu gái Văn Thanh, cháu mang theo thanh thế lớn như vậy dẫn người đến Thiên Lan Tông của chú là có mục đích gì vậy?”
Ông ta giả trân lôi kéo quan hệ với đối phương, Luyện Khí Tông này không thể đắc tội được, các đại môn phái lớn đều mua đồ ở chỗ
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT