*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trần Bình luôn cảm thấy tên tông môn này có hơi quen tai, hình như anh đã nghe thấy ở đâu đó rồi.

Anh nghĩ lại, nhanh chóng nhớ đến người thiếu niên âm ngoan ở sơn trang Nhật Nguyệt kia.

Hình như thằng cha đó đến từ Thiên Lan Tông.

Đối phương là thiếu tông chủ của Thiên Lan Tông, không biết có liên quan gì đến thánh nữ.

“Trước đó Linh Nhi truyền âm cho tôi, nói là bảy ngày sau cô ấy sẽ gả cho thiếu tông chủ của bọn họ, haizz..."

Gia Cát Thanh Phong cầm một vò rượu, uống một ngụm to.

Anh ta hận chính mình không có năng lực bảo vệ tốt người con gái mà mình yêu, hận mình đối mặt với loại tình huống này chỉ có thể bó tay chịu trói.

“Trực tiếp đi cướp người không được à?”

Trần Bình cười nhạt một tiếng, không chút nào để trong lòng.

Vừa hay anh cũng muốn hiểu rõ rốt cuộc Thiên Lan Tông và Càn Khôn có quan hệ gì hay không? Nghe thấy Trần Bình nói như thế, trong nháy mắt Gia Cát Thanh Phong trð nên hưng phấn.

Anh ta lập tức lấy ra một miếng ngọc giản, vẻ mặt tràn đầy kích động.

“Vậy để tôi lập tức truyền tin cho Linh Nhị, bảo cô ấy chuẩn bị sẵn sàng.”

Nhìn thấy dáng vẻ đó của Gia Cát Thanh Phong, trên trán Trần Bình hiện lên ba vạch đen.

“Còn có thể truyền âm?”

Vốn dĩ anh còn cho rằng đối phương bị nhốt, không nghĩ đến còn rất tự do.

“Linh Nhi chỉ bị mất đi tự do thân thể thôi, bình thường còn có thể liên hệ với tôi.”

Nói đến đây, anh ta giống như nhớ đến chuyện gì đó, đột nhiên lên tiếng.

“Lão đại, hình như thiếu tông chủ của bọn họ có hơi kỳ lạ”

“Tôi nghe Linh Nhi kể, mấy người hầu gái phụ trách cơm nước sinh hoạt hàng ngày cho thiếu tông chủ đều đang đồn ở ngực thiếu tông chủ có một hình xăm kỳ quái, cảm giác giống như đang tu hành tà môn gì đó."

Nghe thấy thể, Trần Bình trực tiếp lấy một bức hình trong điện thoại cho Gia Cát Thanh Phong xem.

“Hình xăm mà cô ấy hình dung giống như thế này à?”

Trên mặt Trần Bình tràn đầy sốt ruột, không nghĩ đến lại có được tin tức hữu dụng như thế.

Gia Cát Thanh Phong nhìn thoáng qua, khẽ gật đầu.

Hình xăm này rất giống cái mà Linh Nhi hình dung.

“Chẳng qua tôi cũng không dám nói chắc, dù sao Linh Nhi cũng chưa từng thầy qua”

Vào thời điểm quan trọng Gia Cát Thanh Phong vẫn không quên nói tốt cho Linh Nhi hai câu, cũng đề phòng lúc đó lại xảy ra hiều lầm gì.

Lúc này Trần Bình vô cùng kích động, vốn dĩ anh còn đang suy nghĩ xem nên dùng phương

- ------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play