*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Người của thương hội vô cùng xem trọng tiền bạc, nếu để bọn họ biết mình vì cái gọi là tôn nghiêm, đã đuổi khách hàng rất có tiềm lực đi, bọn họ nhất định sẽ băm Nhậm Hải Thao ra vạn đoạn.
Nhằm để đảm bảo, Nhậm Hải Thao rất bình tĩnh giải thích mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay với mọi người, còn đổ hết tội danh lên đầu Trần Bình.
Dù sao đám người này cũng không biết Trần Bình, đúng lúc anh ta có thể mượn đối phương tạo hình tượng tốt đẹp của mình.
Rất nhanh thanh danh của Trần Bình được truyền ra vô cùng khó nghe, thậm chí có người không nhịn được vòng đi rất xa, đi tới chỗ Trần Bình, chỉ vì liếc mắt nhìn Trần Bình với vẻ khinh bỉ một cái.
Bồ Dịch Tiêu cũng chạy như điên theo, rất chờ mong Trần Bình sẽ mời mình ngồi xuống.
Nhưng Trần Bình không có ý để ý tới đối phương, anh nâng ấm trà lên tự mình pha trà.
Anh không tin được đám người kia, nếu muốn uống trà vẫn nên tự mình pha thì hơn.
“Anh không định mời tôi ngồi xuống sao?”
Bồ Dịch Tiêu thấy Trần Bình mãi mà không có phản ứng, thậm chí còn tự mình pha trà, trong nháy mắt hơi kích động.
- ------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT