*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Cho nên anh ta chỉ biết ở Lâm Thành có hai gia tộc lánh đời rất mạnh, nhưng không biết một chút tin tức gì vê hai gia tộc này.
Dù sao ngày thường bọn họ cũng không ra ngoài, mình không cần thiết phải đi tìm hiểu thông tin về bọn họ.
Chuyện này cũng khiến Nhậm Hải Thao đến bây giờ còn không có rốt cuộc gia tộc lánh đời có người nào, càng không rõ lắm, người trẻ tuổi vừa cao lớn vừa đẹp trai đứng trước mặt mình là thiếu gia chủ của gia tộc lánh đời.
Dù sao ở trong mắt anh ta, đối phương công bố lánh đời không ra như vậy, vậy thì tuyệt đối sẽ không ra ngoài mới đúng.
Thậm chí bọn họ còn có thể ở trong rừng sâu núi thắm, tuyệt đối không có bất cứ sản nghiệp gì ở trong thế tục! Thực ra trước đây thật sự là như vậy, nhưng mà sau này thì khác rồi.
Nguyên khí khôi phục, bọn họ chỉ dựa vào mình ru rú ở trong rừng sâu núi thắm là không được, đã không có bất cứ tác dụng gì nữa.
Bọn họ nhất định phải đi lại xung quanh, tìm kiếm cơ duyên, mới có thể khiến thực lực của mình đột nhiên tăng mạnh.
Sau khi nguyên khí khôi phục cơ duyên có ở khắp nơi, có khả năng ở trong rừng sâu, có khả năng ở trong khe suối, còn có khả năng ở trên đường cái.
Người có duyên thì có thể tìm được cơ duyên.
Một khi có thể đạt được cơ hội tối cao, vậy người có duyên cũng sẽ một bước lên trời.
Chính vì vô số trường hợp kiểu này mà mọi người đều đổ xô ra ngoài.
Mọi người đều không thích ở nhà nữa rồi.
Nói không chừng mình đi tới đi lui sẽ gặp được cơ duyên, món hời lớn giống như vậy, cớ sao lại không làm? Cho nên cho dù là các gia tộc người tu hành cổ xưa cũng có thay đổi rất lớn, những gia tộc mới quật khởi cũng không đủ lai lịch và tâm nhìn tốt, bọn họ khó mà nhanh chóng phát triển trong tương lai.
Mà gia tộc cổ xưa có được thứ tốt đẹp chính là thiên phú bẩm sinh, sau khi nguyên khí khôi phục tốc độ tu hành sẽ trở nên nhanh hơn, thực lực cũng sẽ trở nên càng mạnh hơn.
Nhậm Hải Thao hung dữ trừng Trân Bình một cái xong, trực tiếp dẫn theo đám bảo vệ xoay người rời đi.
Dì dọn dẹp nhanh chóng xuất hiện, lau sạch sẽ vết máu trên mặt đất, tránh tạo thành ảnh hưởng thị giác đối với mọi người.
Buổi đấu giá này vô cùng quan trọng đối với Nhậm Hải Thao, anh ta cũng không muốn vì chút việc nhỏ mà nháo lớn chuyện này lên.
Bồ Dịch Tiêu nhìn thấy đối phương trực tiếp rời đi, cũng không nhịn được có chút nghĩ lại mà sợ.
Cô ta rất khẩn trương tiến đến bên cạnh Trần Bình, muốn nép vào trong lòng anh.
Nhưng Trần Bình đã sớm nhận rõ, anh hoàn toàn không để đối phương vào mắt, lắc mình né tránh cô gái xinh đẹp này.
“Chúng ta làm như vậy thật sự có chút không quá thỏa đáng, chuyện này ồn ào quá lớn!" Bồ Dịch Tiêu không nhịn được mở miệng nói, cô ta đang suy nghĩ rốt cuộc nên giải quyết chuyện này vẹn toàn thế nào.
Đương nhiên đây cũng không phải là vì Trần Bình, mà là vì mình.
- ------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT