*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trêи sân nhanh chóng có cuồng phong nổi lên! Trong bầu không khí này, khiến tất cả khán giả đều cảm thấy hơi hoảng sợ, thậm chí không kìm nén được bắt đầu nuốt nước bọt! “Hơi thở thật mạnh! Tôi chưa bao giờ cảm nhận được hơi thở khủng bố như vậy!”
Trêи đài cao, không ít gia chủ thế gia Môn Đồ, lúc này cũng nhao nhao mở to mắt nhìn, ngưng thần chú ý hai người trêи đài tỷ thí.
“Có chút đáng sợ, từ hơi thở của hai người này có thể thấy được, không thua kém gì thực lực của Môn Đồ khu vực thứ sáu.”
“Cậu chủ Tào đúng là xứng với tên vương quyền giả khu vực thứ sáu, dưới hào quang của anh ta mà vẫn có thể đứng sừng sững, vậy anh Trần kia, thực lực không kém gì cậu chủ Tào đâu.”
“Cuộc tỷ thí này rất đáng xem, thăng bại cũng khó mà nói.”
Không ít người bắt đầu bàn tán xôn xao.
Vẻ mặt Long Lôi âm trâm, nhìn hai người đứng trêи đài tỷ thí đổ nát không chịu nổi, dặn dò thuộc hạ ở phía sau: “Chuẩn bị thế nào rồi?”
Thuộc hạ kia lập tức trả lời: “Trang chủ, mọi chuyện đã chuẩn bị xong, chỉ đợi lệnh của ông.”
Long Lôi nghe thấy thế, gật đầu, nghiêng đầu nhìn Khương Lê, đáp: “Được rôi, im lặng xem xét đi.”
Mà bên kia, ở phía sau Khương Lê, một thuộc hạ bước nhanh tới, nghiêng đầu nói khẽ: “Trang chủ Khương Lê, những anh em ẩn nấp ở trong bốn phía trấn nhỏ, có một đội người mất đi liên lạc rồi.”
Nghe thấy thế, Khương Lê nhíu mày, liếc mắt nhìn Long Lôi nói: “Lập tức sắp xếp người, bao vây nơi này, một khi có tình hình gì, cho dù thế nào, đều phải bảo vệ đám cậu chủ Trần an toàn!”
.
“RõI”
Thuộc hạ rời khỏi đài cao.
Lông mày của Khương Lê nhíu chặt, nghiêng đầu nhìn Trần Bình và Tào Thiếu
——————-
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT