*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tư Mã Tạng đến cũng là vì điều này.

Vốn ông ta định giết Phan Lâm trước, sau đó sẽ đoạt lấy.

Nhưng ông ta nhận thấy vị Lâm thần y này có vẻ không đơn giản như ông ta nghĩ, giết anh ta có vẻ khó khăn nên đã lên kế hoạch động đến những người xung quanh anh ta xem như một lời cảnh cáo.

Đợi khi Lâm thần y cảm thấy áp lực, ông ấy sẽ tiến tới thương lượng.

Chỉ là ông ta không ngờ rằng Phan Lâm nhanh như vậy đã phát hiện ra Tư Mã gia là kẻ đứng phía sau.

Vậy mà lại bị đối phương nhìn thấu, Tư Mã Tạng cũng không muốn trốn tránh nên hắn đi thẳng vào vấn đề.

Nếu đối phương sẵn sàng trả lại Thiên Kiêu Lệnh, thì mọi thứ vẫn còn thương lượng được.

Tuy nhiên, Phan Lâm không trả lời Tư Mã Tạng mà ngược lại hỏi.

“Thủy Bình Vân và Hà Vĩ Hùng đều do ông sai người làm đúng không?”

Lông mày Tư Mã Tạng khẽ nhúc nhích, nhưng vẻ mặt vẫn không thay đổi, nói thẳng: “Không chỉ hai người này… bao gồm cả vụ của Lý Ái Vân tiểu thư cũng là do tôi phái người làm.”

Giọng điệu dường như đang nói điều gì đó rất kín đáo.

“Ra vậy.”

Phan Lâm nhẹ gật đầu, sau đó nhẹ nhàng nói: “Tôi là người mà người không phạm tôi thì tôi cũng không phạm người.

Vốn dĩ ta cùng Tư Mã gia các người nước sông không phạm nước giếng.

Tư Mã gia người chủ động đến khiêu khích tôi.

Làm sao có thể trách tôi?”

Người của Tư Mã gia nghe vậy đột nhiên trở nên tức giận.

Nhưng Tư Mã Tạng nén giận, nghiêm nghị nói: “Có lế trước đây chúng ta đã có những hiểu lầm không vưi vẻ, nhưng ta nghĩ những chuyện này có thể bỏ qua đi!”

Vừa nói xong, ông ta đột nhiên nghiêng người về phía trước và thì thâm: “Người làm chuyện lớn không câu nệ tiểu tiết, Lâm thần y, nếu anh có thể trả lại Thiên Kiêu Lệnh cho Tư Mã gia chúng tôi, có lẽ Tư Mã gia chúng tôi có thể hợp tác với anh! Anh suy nghĩ kỹ đi, nếu anh và tôi hợp lực, còn có ai khác ở Trung Quốc là đối thủ của anh? Đến lúc đó trêи đại hội, chúng ta nhất định bất khả chiến bại, chúng ta muốn thứ gì là có thứ đó, không phải rất tốt sao?”

Nói xong, người nhà Tư Mã gia đều nhìn chằm chằm Phan Lâm, chờ đợi câu trả lời của anh.

Một số người mỉm cười.

Một số người giễu cợt.

Tư Mã gia tuy không được coi là gia tộc bậc nhất ở Yên Kinh nhưng thế nào thì cũng vân hơn những gia tộc ở cái xó Giang Thành này.

Có thể hợp tác với gia tộc ở Yên Kinh là điều mà nhiều người không thể mơ tới, vị Lâm thần y này tuy có bản lĩnh nhưng hẳn cũng vẫn quan tâm tới điều này chứ? —————————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play