*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Không sao, không sao…”

Mặt anh Lý không để y, vẫn nở nụ cười ấm áp đó, nhưng vẻ âm hiểm dưới đáy mắt anh ta vô cùng rõ ràng.

“Lại đây, ngồi đi, tất cả đều là bạn bè, đừng khách sao.”

Anh Lý cười nói.

“Cám ơn”

Lý Ái Vân cười gật đầu, cùng Phan Lâm ngồi xuống.

“Anh Lý, đây có phải là cô Lý Ái Vân không? Đúng là đẹp y như lời anh nói.’ Một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi, có nguy cơ hói đầu nhìn Lý Ái Vân cười nói.

Nụ cười của anh ta có chút mập mờ.

“Xì! Đến giám đốc Ái Vân nổi tiếng mà các anh cũng không biết sao? Đây chính là viên minh châu của Giang Thành, là nữ thần trong lòng của vô số đàn ông Giang Thành! Nổi tiếng nức trời!”

Bên cạnh, một người phụ nữ trang điểm đậm chanh chua nói.

“Chẳng trách giám đốc Lý lại chết mê chết mệt! Nhưng mà như đã nói đó, tại sao giám đốc Ái Vân lại nổi tiếng như vậy?”

Một người phụ nữ khác cười hỏi.

Câu hỏi vừa được đưa ra, khuôn mặt mỹ lệ của Lý Ái Vân lập tức trở nên mất tự nhiên.

Đúng như dự đoán, khóe miệng người phụ nữ trang điểm đậm cong lên, cô ta lập tức cười nói: ‘Chuyện này cô không biết sao? Giám đốc Ái Vân ấy à, đã kết hôn!”

“Hả? Đã kết hôn? Giám đốc Ái Vân còn trẻ quá… Tôi cứ tưởng giám đốc Lý vẫn còn cơ hội!”

Người phụ nữ tỏ vẻ tiếc nuối.

“Eh eh eh, ai nói giám đốc Lý không còn cơ hội? Mặc dù giám đốc Ái Vân của chúng ta đã kết hôn, nhưng chồng cô ấy là một thằng nhãi ranh vô dụng, đến giờ vẫn chưa sinh đẻ gì! Giám đốc Ái Vân của chúng ta đã kết hôn với anh ta ba năm, nhưng ngay cả tay còn không để thằng đó động vào! Cơ hội của giám đốc Lý vẫn rất lớn!”

“Thật sao? Thì ra còn chuyện như vậy à?”

“Còn phải nói sao?”

“Ha ha ha ha, trêи đời còn có tên đàn ông vô dụng như vậy?”

“Cười chết mất! Gần một mỹ nhân như vậy mà tay cũng không đụng được chút nào? Giám đốc Ái Vân, chồng cô không phải là gay chứ?”

—————————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play