*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trịnh Tú Lan nhớ lại, liền nói ra tất cả chuyện hôm nay.

Thì ra buổi sáng hôm nay có người tới chào hàng mấy cây nhân sâm hoang dã với Trịnh Tú Lan, giá cả cực thấp, Trịnh Tú Lan sau khi kiểm hàng liền phát hiện ra đúng là nhân sâm hoang dã, liên mua nhân sâm hoang dã đó.

Vấn đề liền xuất hiện ở trêи những cây nhân sâm hoang dã này.

Nhật Vy phát hiện vị trí cháy đúng chỗ Trịnh Tú Lan để nhân sâm.

Cho dù là đốt bình hay là nhân sâm này đã bị người ta động tay động chân nên tự cháy cũng thế, đều nói lên một điều.

Có người muốn mạng của Trịnh Tú Lan hoặc Lý Ái Vân.

Việc Phan Lâm đến, chỉ là ngoài ý muốn.

Ánh mắt Phan Lâm lạnh lẽo, biết chuyện không đúng lắm rồi, lập tức gọi điện thoại cho Thủy Bình Vân.

Thủy Bình Vân sau khi biết chuyện, lập tức sai toàn bộ thuộc hạ đi tìm người đã bán nhân sâm hoang dã kia, rốt cuộc cũng tìm được người đó ở trong thôn xóm nghèo.

Mà người nọ cũng không phải người phía sau màn là ai, cũng là dùng tiên sai người làm việc mà thôi.

Thủy Bình Vân theo manh mổi của người nọ bắt đầu lần theo, cuối cùng là tra được ở bên khu nhà họ Lương ở Thượng Hải kia, nhưng manh mối tới Thượng Hải liên đứt mất.

Tiếp theo đã không cân tra xét lại nữa.

Khi biết được người phía sau màn đến từ Thượng Hỗ, Phan Lâm cũng biết được là ai đã làm.

“Xem ra nhà họ Lương ở Thượng Hải còn ngoan độc hơn tôi tưởng, còn vội vã không kịp đợi!”

Phan Lâm thở hắt ra, nhìn Lý Ái Vân và vợ chồng Lý Giang còn hoảng sợ chưa định thần lại, liền nói với Trịnh Tú Lan ở bên cạnh: “Tú Lan, cô dẫn đám người Ái Vân về nghỉ ngơi trước đi, chuyện này để tôi xử lý.”

“Trở về? Tôi còn có thể về đâu?”

Trịnh Tú Lan chua xót không ngớt.

Tòa bệnh viện này chính là tất cả của cô ấy.

Chẳng lẽ cô ấy còn có thể qua về nhà họ Trịnh sao? “Tú Lan, chúng ta có thể đến công ty của tôi trước đi, nơi đó cũng có thể ở.”

Lý Giang nói.

“Này… Được rồi…”

Trịnh Tú Lan gật gật đầu.

Nhật Vy chạy đi sắp xếp xe.

Phan Lâm mắt nhìn đầu đó, lại gần sắt Trịnh Tú Lan, thấp giọng nói: “Tú Lan, công ty của Lý Giang cũng không an toàn, tôi lo lắng những người đó sẽ tìm được công ty của Lý Giang, sẽ tiếp tục hãm hại mấy người, như vầy đi, tôi có một căn phòng, cô dẫn theo bọn họ ở chỗ đó trước đi”

—————————-

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play