*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ông Mãn chịu cúi đầu, Phan Lâm đương nhiên sẽ không truy cứu nữa.
Dù sao vốn dĩ đây cũng không phải chuyện lớn gì.
Chẳng qua cảnh tượng này khiến cho tam quan của Kiều Huyền Mi một lần nữa được đổi mới.
Ông Mãn
- Nhân vật danh tiếng lẫy lừng quát tháo Yến Kinh, cứ thế mà chịu cúi đầu trước Phan Lâm ư? Nếu như không tận mắt nhìn thấy, ngay cả chính bản thân Kiều Huyền Mi cũng không thể nào tin được.
“Đi thôi”
Phan Lâm cũng lười nói nhảm, trực tiếp quay người rời đi.
Ông Mãn không dám lên tiếng, sắc mặt vẫn như cũ trắng bệch, đứng ở một bên có chút nghĩ mà sợ.
Trái lại là Trần Văn Thanh bước nhanh đi theo.
“Tiên bối Đao Thần, cậu Lâm, chờ đã”
“Trần Văn Thanh tông sư? Còn có chuyện gì à?”
Phan Lâm nghiêng đầu hỏi.
Lại thấy Trần Văn Thanh ôm quyền, cung kính nói.
“Cậu Lâm, liên quan đến chuyện của cậu, tối hôm nay ở trong nhà ông Mãn, tôi cũng đã từng nghe qua, nghe nói sáng sớm ngày mai cậu Lâm muốn quyết đấu với Phan Quốc Chính của nhà họ Phan?”
“Ừ”
Phan Lâm gật đầu đáp.
Kiêu Huyền Mi đứng bên cạnh giống như nghe thấy, vội vàng nói.
“Ngài Trần, nghe nói trong giới võ đạo ở Yến Kinh, ngài là một người đức cao vọng trọng, có chút quan hệ với hội trưởng hiệp hội võ đạo, ngài xem có thể khơi thông với hội trưởng hiệp hội võ đạo, để ông ấy hủy bỏ quyết đấu ngày mai, hòa giải được không?”
Đến nước này rồi, Kiều Huyền Mi vẫn chưa quên việc này.
Phan Lâm đắng chát lắc đâu.
Trái lại là Trần Văn Thanh cười một tiếng.
“Tôi và tân hội trưởng hiệp hội võ đạo quả thật có quen biết, cô Kiêu đây đến tìm ông Mãn, trên thực tế cũng là nhìn trúng tâng quan hệ này của tôi đúng không? Chẳng qua cô Kiều, cô hoàn toàn là vẽ vời cho thêm chuyện mà thôi”
”
Wì sao lại nói như thế?”
Kiều Huyền Mi sững sờ hỏi lại.
“Có tiên bối Đao Thần ở đây, chỉ một người như Phan Quốc Chính, sao có thể không đối phó được chứ? Yên tâm đi, Phan Quốc Chính không làm gì được cậu Lâm đâu”
Trần Văn Thanh cười nói.
“Như vậy ư? Chẳng qua...
Anh trai tôi và Phan Quốc Chính đã ký hiệp nghị sinh tử, ai thua sẽ phải chết, cho dù Phan Quốc Chính không giết được anh trai tôi, những dựa theo hiệp nghị thì...
Anh trai, anh ấy...
“Đây chính là vấn đề”
Vẻ mặt của Trần Văn Thanh có phần nghiêm túc, nói với Phan Lâm.
“Cậu Lâm, thật ra việc này đi tìm hội trưởng hiệp hội võ đạo cũng đã vô dụng, cho dù ông ta
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT