*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tất cả những ai đang có mặt ở đây đều thẫn thờ.
Chuyện gì đang diễn ra vậy? Không phải Chấn Hám Sơn chiếm ưu thế hơn sao, vì sao người bị đánh lùi lại là ông ta? Ai cũng không thể hiểu được.
Nhưng Chấn Hám Sơn lại trông rất ngạc nhiên, nhìn Phan Lâm với vẻ khó tin: “Cường độ thân thể này...
Lẽ nào...
Cậu có thể chất Võ Thần?”
“Ông Hám Sơn thật là tinh mắt”
Phan Lâm cũng không phủ nhận.
“Gì cơ? Thể chất Võ Thần?”
“Không thể nào?”
Các chủ La và tổng chấp sự Thông đều hãi hùng khiếp vía, da đầu tê rân rần.
Mới trẻ như vậy mà đã có thể chất Võ Thần rồi, sao có thể chứ?”
Các chủ La thất thanh: “Tổng chấp sự Thông! Ông nói đùa phải không? Cậu ta mới bao nhiêu tôi...
sao có thể tu luyện ra thể chất Võ Thần được?”
“Các chủ La, ông đừng bị người này dọa sợi Tôi thấy cậu ta chẳng qua chỉ đang cáo mượn oai hùm, cố làm ra vẻ huyền bí mà thôi! Ông bắt cậu ta lại đi, đừng chơi nữa!”
Giọng tổng chấp sự Thông trâm xuống.
Hiển nhiên, tổng chấp sự Thông không tin Phan Lâm có thể chất Võ Thần, nhưng rốt cuộc anh có nó hay không, trong lòng Chấn Hám Sơn lại biết rõ.
Đột nhiên Chấn Hám Sơn nghĩ đến điều gì đó.
“Nếu thằng nhóc này thật sự có thể chất Võ Thần thì chẳng phải có nghĩa rằng lúc ở Trường Sinh Thiên Cung, cậu ta đều ngụy trang khi đâu với Hoàng Công và Hạo Tâm sao?”
Trái tim Chấn Hám Sơn run lên, sắc mặt vô cùng mất tự nhiên.
Thực lực của Bạch Hạo Tâm tuyệt đối không thể phá vỡ thể chất Võ Thuật được, vậy vì sao Bạch Hạo Tâm có thể đánh bl đến hộc máu? E rằng chỉ có một nguyên nhân, đó là Phan Lâm vốn đang diễn trò! Nhưng vì sao cậu ta lại muốn diễn trò? Rồi diễn cho ai xem, mục đích của cậu ta là cái gì? Chấn Hám Sơn vô cùng khó hiểu, có điều giờ không phải lúc để suy nghĩ mấy thứ đó.
“Nếu muốn phá vỡ thể chất Võ Thần thì không đơn giản đâu, nhưng cũng không hẳn là không có cách.
Cứ để tôi thử một lân đi”
Vẻ mặt Chấn Hám Sơn nghiêm túc hẳn đi, ông ta đột nhiên đứng trung bình tấn, cơ thể hạ xuống, hai quả đấm cuộn chặt ở hai bên hông, phóng hơi thở bạo ngược ra ngoài như nước lũ.
Trong lúc nhất thời, hô Chu Tước bay đầy đất cát, nước hồ cuồn cuộn, dòng khí kinh khủng tràn ngập khắp cả bên trong lẫn bên ngoài ao hô.
Những người ở đây đều hãi hùng khiếp vía.
“Cái này hình như là...
kiếm khí?”
“Chẳng lẽ ông Hám Sơn bắt đầu nghiêm túc rồi?”
“Đâu cần phải vậy đâu nhỉ? Chỉ là đối phó một kẻ như Phan Lâm thôi mà...”
“Có phải hơi làm quá rồi không?”
- ---------------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT