Vừa nghĩ đến đây, hiệu trưởng Vương đã cảm thấy mồ hôi lạnh đổ đầy khắp trán. Ông quay đầu nhìn Diệp Tiến Quân, phát hiện đến tận lúc này Diệp Tiến Quân mới nhìn thẳng vào mình, mà cái nhìn đó đặc biệt đầy ẩn ý, khóe miệng còn nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, chế giễu.
Trong lòng hiệu trưởng Vương lúc này cảm thấy đặc biệt tuyệt vọng, tên Diệp Tiến Quân này cảm giác như từ đầu đến giờ đều đang chờ ông biến thành trò cười?
Tiêu rồi, lần này là triệt để tiêu rồi!
Sắc mặt của Smith Phạm biến đổi mấy lần: “Cậu cả Lệ, cậu vì muốn giúp hiệu trưởng Lý giải vây cũng thật dám bất chấp đấy! Cậu đừng quên thân phận hiện tại của cậu là gì, cậu nói đứa bé trong bụng Tô Kim Thư là của cậu, vậy lát nữa có phải cậu tính nói cậu là chồng cô ta?”
Ánh mắt Lệ Hữu Tuấn lóe lên: “Ông ngu lâu như vậy, rốt cuộc cũng thông minh được một lần rồi”
Ngay khi nói xong câu này, anh đột nhiên búng tay một cái. Một bóng người liền rất nhanh chóng đi vào từ cửa hông của hội trường.
Tô Kim Thư khi nhìn rõ được đó là ai không khỏi giật nảy mình: “Bác sĩ Tân?”
Tân Tấn Tài lúc này trên người vẫn đang mặc áo khoác bác sĩ, anh ta thở hồng hộc chạy vào: “Em nói thật nha chị dâu, chị cần giấy đăng ký kết hôn thì bảo sớm một tí! Bây giờ cần, lại còn cần gấp như vậy, em còn chưa kịp thực hiện ca mổ đã phải vội vàng chạy qua đây rồi!”
“Đây, giấy đăng ký kết hôn của chị và anh hai, đúng rồi, còn mấy giấy tờ này em vừa lấy từ bên Cục Dân chính về, giấy tờ chị cầm đi nha, em còn ca mổ phải về chuẩn bị, đi trước đây, bái bai!”
Tân Tấn Tài đem đồ nhét hết vào lòng Tô Kim Thư, sau đó quay người lao vội ra ngoài như một con khỉ vậy, chớp mắt đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Trước ánh mắt trợn tròn đầy kinh ngạc của mọi người, Lệ Hữu Tuấn nhìn Smith Phạm: “Còn cần tôi chứng minh gì nữa không?”
Smith Phạm gần như trợn tròn mắt, ông ta dường như hoàn toàn không ngờ được chuyện sẽ phát triển thành như vậy.
Trên trán ông ta bắt đầu lấm tấm mồ hôi lạnh: “Cho dù hai người đã kết hôn rồi thì sao?
Tô Kim Thư cô ta còn chưa tốt nghiệp, chưa tốt nghiệp đã có thai, đó vẫn là loại hành vi vô liêm sỉ, không biết xấu hổi Cô ta không có tư cách tham gia hội nghị giao lưu của chúng ta, lượt so tài này người thắng nhất định phải là chúng tôi!”
Từ phút đầu tiên hai bên bắt đầu giằng co, Tô Kim Thư vẫn luôn được Lệ Hữu Tuấn che chở, lúc này hai hàng chân mày của cô nhíu chặt lại Trước khi Lệ Hữu Tuấn kịp lên tiếng, cô bước lên phía trước một bước, cất giọng đầy lạnh lùng: “Giáo sư Smith, ông nói như vậy chẳng phải là có phần không công bằng rồi sao! Theo tôi được biết, ngày trước khi ông còn đang tu nghiệp tại đại học Edinburgh, người vợ hiện nay của ông cũng mới là sinh viên năm thứ ba đại học. Vợ ông chính là đã mang thai George, con trai ông, vào lúc đó.
Hơn nữa, hai người còn cử hành hôn lễ ở sân vận động của trường. Nếu như nói tôi vô liêm sỉ, vậy ông và vợ thì sao, cũng không biết xấu hổ à?”
“Cô!”
Smith Phạm thật không ngờ rằng Tô Kim Thư lại điều tra kỹ càng về thông tin cá nhân của mình như vậy: “Đại học Edinburgh không có văn bản quy định cấm nữ học sinh kết hôn, sinh con!”
“Đồng dạng, ông thời đại học cũng đã học ở đại học Lan Ly, vậy ông bảo xem trong các quy định của trường có điều nào là cấm nữ học sinh không được phép kết hôn, sinh con?”
Tô Kim Thư lúc này chỉ cảm thấy lửa giận trong lòng bắt đầu cháy lên hừng hực: “Tôi đã đến tuổi trưởng thành, hơn nữa tôi và chồng mình cũng đã lấy giấy kết hôn, quan hệ vợ chồng của chúng tôi được sự bảo vệ của luật pháp. Đứa bé trong bụng tôi là kết tinh của tình yêu, đồng dạng cũng có được sự bảo vệ của luật pháp. Một người ngoài như ông thì có tư cách gì để chỉ trích con tôi?”
Smith Phạm bị mắng đến tắt tiếng, không biết phải nói thế nào.
Hiệu trưởng Lý nấy giờ vẫn im lặng, chợt đứng lên: “Không sai, nếu đại học Lan Ly vốn không có quy định nào nghiêm cấm nữ học sinh cưới chồng, sinh con, vậy có thể chứng minh Tô Kim thư không hề vi phạm quy định của trường”
Hiệu trưởng Lý nói đến đây, quay đầu lại nhìn hiệu trưởng Vương: “Hiệu trưởng Vương, tôi cho rãng cách xử lý lúc nấy của ông dành cho cô ấy có phần không công bằng. Cô ấy không hề vi phạm bất kỳ quy định nào của trường, ông không thể vì tình cảm cá nhân mà tùy tiện xóa bỏ tư cách sinh viên của cô ấy”
“Thầy”
Tô Kim Thư cắn chặt môi, ánh mắt nhìn hiệu trưởng Lý tràn đầy sự biết ơn.
Lúc này, bên dưới sân khấu, không ít bạn học cũng đồng loạt đứng dậy, lên tiếng ủng hộ.
Tô Kim thư: “Không sai, người ta đã đến tuổi trưởng thành, đã là người có đầy đủ nhân quyền, có thể chịu trách nhiệm trước pháp luật. Cô ấy có quyền tự do kết hôn, càng có quyền được tự do sinh con!”
“Đúng vậy! Dựa vào cái gì mà ông khiến nữ học sinh có thai thì là tình yêu chân chính, còn bạn chúng tôi lại là vô liêm sỉ? Ông như vậy không phải là quá tiêu chuẩn kép rồi!”
“Đúng thế, chúng tôi ủng hộ Tô Kim Thư, cô ấy không có sai, cô ấy không đáng bị xóa bỏ tư cách học sinh!”
“Đúng, cô ấy không chỉ không nên bị xóa bỏ tư cách học sinh, thành tích của cô ấy cũng không thể bị loại bỏ!”
Hiệu trưởng Vương đối mặt với sự ủng hộ lệch hẳn về một phía này, cảm thấy mồ hôi lạnh trên trán càng trở nên nhiều hơn.
Trên trán anh ta có dán mấy miếng băng cá nhân, trên người cũng có vài vết thương.
Lâm Thúy Vân vừa nhìn thấy anh ta, hốc mắt liền đỏ lên: “Lục Mặc Thâm, anh không sao chứ?”
Cô ấy thậm chí không thèm mang giày vào, trực tiếp nhảy xuống giường, chạy đến trước mặt Lục Mặc Thâm.
Càng đến gần, cô ấy càng nhìn thấy rõ hơn các vết thương lớn nhỏ rải đầy trên người anh 1a, tuy không phải là rất sâu, nhưng rất dễ đập vào mắt.
Lâm Thúy Vân lấy tay sờ vào, nhưng lại sợ không cẩn thận làm anh ta đau: “Sao vậy? Sao lại phải ngồi xe lăn rồi? Có phải là bị thương ở chân rồi không?”
Tô Kim Thư sau khi nhìn thấy cảnh này lập tức giật mình kêu lên: “Thúy Vân, hình chụp €T não của cậu còn chưa có, cậu không thể tùy tiện xuống giường như vậy!”
Vốn dĩ Lục Mặc Thâm còn đang nghĩ cái con bé đanh đá vô lương tâm đấy tại sao không lập tức chạy đến bên mình, nhưng sau khi nghe thấy lời của Tô Kim Thư, trong lòng, liền cảm thấy nhẹ nhõm không ít.
Hiện tại, nhìn thấy bộ dạng vội vã như lửa đốt của Lâm Thúy Vân, khóe miệng anh ta hơi nhếch lên, không nố tiếp tục chọc cô ấy nữa: “Một vài vết thương nhỏ thôi.”
Trợ lý Liễu ở bên cạnh nghe thấy câu này, không khỏi đảo mắt, lầm bầm trong miệng: “Suýt chút nữa là vụ nổ tạo thành xuất huyết bên trong rồi còn vết thương nhỏ? Có phải là phải đợi đến khi thiếu tay mất chân thì mới tính là nặng?”
Sắc mặt của Lục Mặc Thâm lập tức sâm xuống: “Anh không mở miệng, không ai nghĩ là anh câm đâu!”
Trợ lý Liễu bĩu môi như thể vô tội, rồi tỏ ý vậy tôi im miệng đây.
Lâm Thúy Vân chỉ cảm thấy hốc mắt cay xè, cô cứ như vậy nhìn Lục Mặc Thâm.
Lục Mặc Thâm bị cô nhìn đến mức cảm thấy quái quái, bèn trực tiếp giơ tay nhéo má cô: “Bị dọa sợ rồi à? Hay là bị anh làm cho cảm động đến mức ngay cả một câu hoàn chỉnh cũng không nói được?”
“Anh nằm mơ đi, xem bộ dạng tự thiếp vàng lên mặt của anh kìa!”
Lâm Thúy Vân tức giận kéo tay anh ta ra.
Nhìn thấy nét mặt của cô ấy trở nên sinh động trở lại, khóe miệng của Lục Mặc Thâm nhếch lên, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng.
Hiệu trưởng Lý đứng bên cạnh, nghi hoặc nhìn hai người bọn họ, mất một lúi ớ có phản ứng: “Giáo sư Lục, đừng n¡ cả hai người cũng..”
Lục Mặc Thâm ngẩng đầu, lạnh lùng nói: “Hiệu trưởng Lý, thầy có vấn đề gì sao?”
Hiệu trưởng Lý hết sức khó xử, ho khan mấy tiếng rồi nói: “Cái đó… Đại học Lan Ly thật sự là không có quy định cấm không cho phép nữ sinh cưới chồng, sinh con, nhưng mà không cho phép chuyện yêu đương giữa thầy và trò là có văn bản quy định đàng hoàng!”
Sắc mặt của Lâm Thúy Vân lập tức biển đổi: Hỏng rồi!
Cô vừa rồi trông thấy Lục Mặc Thâm ngồi trên xe lăn, tim đã lập tức nhảy lên đến tận họng rồi, căn bản quên mất là hiệu trưởng Lý cũng đang có mặt!
Lần này thì hay rồi, trực tiếp bị bắt tại trận.
Lâm Thúy Vân vội vã hướng Lục Mặc Thâm nháy mắt ra h ý tứ đại khái là anh còn không mau phủ nhận quan hệ giữa hai chúng ta đi!
Dù sao thì chuyện này nếu đổi qua cho.
Lâm Thúy Vân nói, thì độ tin cậy sẽ thấp đi rất nhiều.
Lục Mặc Thâm sau khi tiếp thu ánh mắt của Lâm Thúy Vân, lộ ra vẻ đã hiếu hết rồi.
Anh ta ngẩng đầu lên nhìn hiệu trưởng Lý: “Cho nên, tôi cũng quên không nói cho thầy biết, chúng tôi cũng sắp kết hôn rồi”
“Đúng đúng đúng, không sai, không sai..”
Lâm Thúy Vân thậm chí còn chưa kịp nghe rõ Lục Mặc Thâm nói cái gì đã lập tức gật đầu hùa theo. Nhưng mà khi cô ấy tỉnh người ra, thì cả người như bị sét đánh, ngay tức khắc đông cứng tại chỗ.
Cô không dám tin, quay đầu nhìn qua: “Anh nói cái gì?”
Cô có phải đã nghe nhầm rồi không, hay là do gần đây chưa ngoáy lỗ tai, nên ngay cả thính lực cũng hỏng rồi?
Lục Mặc Thâm vừa rồi nói là… bọn họ sắp kết hôn sao?
“Hai người cũng muốn kết hôn?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT