Nghiêm Linh Trang nói: “Không phải là em không muốn đánh anh. Là bởi vì có quá nhiều việc, bây giờ em không dư thừa sức lực để xử lý anh đâu.”

Nghiêm Mặc Hàn im lặng.

Mặc dù thái độ của Chiến Hàn Quân đối với Nghiêm Linh Trang rất tồi tệ. Thế nhưng, cuối cùng Nghiêm Linh Trang vẫn cảm thấy không yên tâm về anh.

“Nghiêm Mặc Hàn, anh đi tìm anh ấy đi.

Sắp xếp cho anh ấy công việc nhẹ nhàng hơn một chút.” Nghiêm Linh Trang xoa mi tâm nói.

“Anh ấy bị mất trí nhớ. Không khác gì Tâm lý mặc cảm tự ti của Nghiêm Mặc Hàn do bị Chiến Hàn Quân chèn ép nhiều năm liền an ổn trong nháy mắt: “Vậy thì tốt rồi. Anh chỉ thiếu một người vệ sĩ thôi.”

Nghiêm Linh Trang trừng mắt nhìn anh †a: “Anh suốt ngày ở bên ngoài lêu lổng, toàn kết giao bạn bè với những người không làm việc đàng hoàng. Luôn đắc tội với những kẻ liều mạng trong thế giới ngầm. Để anh ấy làm vệ sĩ của anh là quá nguy hiểm.”

Nghiêm Mặc Hàn mếu máo: ‘Vậy để cậu ta làm tượng sáp bài trí trong viện bảo tàng được chứ?” Anh ta lại nói thêm một câu: “Đặt cậu ta vào trong quầy chuyên doanh rồi khóa lại, như vậy anh bảo đảm với em cậu ta sẽ không bị mất một sợi tóc nào.”

Nghiêm Linh Trang trừng mắt nhìn anh ta.

Lúc này Nghiêm Mặc Hàn mới nghiêm túc nói: “Được rồi, anh biết cậu ta là tâm can bảo bối của em, anh sẽ bảo vệ cậu ta thật tốt”

Nghiêm Linh Trang thúc giục nói: “Còn không đi mau.”

Nghiêm Mặc Hàn khẩn cấp rời đi.

Sau khi Chiến Hàn Quân rời khỏi viện Á Châu, có điều anh lại không bi nên đến nơi nào h mình Anh không muốn quay về công trường, một giám đốc kia đã đủ khiến anh cảm thấy phiền não. Bây giờ lại thêm nữ ma đầu, hai người này đều nhìn anh chăm chằm như hổ đói vậy.

Anh tránh khỏi hai người bọn họ còn không kịp.

Lúc Nghiêm Mặc Hàn tìm được Chiến Hàn Quân, Chiến Hàn Quân đang ngồi dưới màn hình lớn ở quảng trường, ngẩng đầu lên nhìn tin tức trên màn hình lớn.

Quảng trường vốn dĩ tiêu điều, bởi vì anh mà biến thành phong cảnh mỹ lệ.

Người phóng viên trên màn hình chính là Đức Phong được mệnh danh là”miệng lưỡi sắc bén” của Cửu Đồng truyền hình thủ đô.

Phong cách phỏng vấn của anh ta chính là đặt câu hỏi một cách táo bạo, sắc bén mà ẩn ý. Khiến cho nhiều người được phỏng vấn đặc biệt kiêng dè anh ta.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác thị hiếu của khán giả chính là thích những loại câu hỏi xảo trá cay nghiệt này, chương trình của anh ta luôn luôn nóng hổi tại thủ đô.

Hôm nay người được phỏng vấn chính là tổng giám đốc Á Châu Nghiêm Linh Trang Câu hỏi đầu tiên của Đức Phong đặc biệt sắc bén: “Tổng giám đốc Linh Trang, nghe nói cô vẫn còn độc thân, vì sao cô không tính đến chuyện tìm một người đàn ông để kết hôn với mình vậy?”

Nghiêm Linh Trang mặc một chiếc áo sơ mi trắng chuyên nghiệp và chiếc váy đen ngang hông, toàn thân đều toát ra khí chất nữ vương cao ngạo, lạnh lùng.

Khi trả lời câu hỏi, đôi mắt của Nghiêm Linh Trang toát ra ánh sáng kiên định: “Tình yêu của tôi có thể chờ đợi. Thà thiếu chứ không ẩu.”

Phóng viên nói: “Không biết người phụ nữ có giá trị bản thân vô cùng lớn giống như tổng giám đốc Linh Trang đây thì người đàn ông như thế nào mới có thể khiến cho trái tim của cô rung động?”

Một ý cười dịu dàng hiện lên trong mắt của Nghiêm Linh Trang: “Người mà tôi thích, dù ở đám mây trên trời hay dưới bùn sình lầy lội, anh ấy đều có một trái tim không kiêu ngạo cũng không hèn mọn, mà là sự kiên cường”

“Tổng giám đốc Trang vừa thấy đã yêu, hay là lâu ngày mà nảy sinh tình cảm?”

Phóng viên lại hỏi Nghiêm Linh Trang cười nói: “Chính là vừa thấy đã yêu đi”

“Tổng giám đốc Trang có quan niệm như: thế nào đối với hôn nhân?”

Đôi mắt của Nghiêm Linh Trang lúc này lại phủ một tầng lo lắng, nói: “Hôn nhân là một môn tri thức. Nếu yêu quá thâm tình, sẽ khiến cho tình thâm không được dài lâu. Cho nên yêu vừa phải là tốt nhất”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play