Bức ảnh chụp Tô Dật Thuần lại nổi rầm rầm trên Tieba trường. 

Bài post này càng lúc càng nổi, chẳng mấy chốc đã đứng đầu bảng hot search. 

【Lầu 1: Mọi người chắc chắn ĐHS sẽ không lấy cậu ấy đúng chứ, tui thấy mình vẫn còn cơ hội. 】

【2L: Má ôi, hai lần phạt bóng thật sự đỉnh, kỹ thuật này tui xin quỳ liếm. 】

【3L: Cậu ấy chơi ở đâu vậy, tui muốn xem trực tiếp aaaaa】

【4L: Lớp mấy đây? 】

【5L: Năm hai lớp 12, cỏ ven đường không với được mây đâu, mấy người thức tỉnh đi. 】

【6L: Mấy hôm trước cậu ta đánh TH lăn lóc đó, trâu bò. 】

【7L: Tui bảo này cậu ta có người thích rồi, cũng là học sinh trường mình đó, nhưng mà hẳn là tự ti nên chưa thổ lộ. 】

【8L:???? Ai? 】

Tô Dật Thuần cởi bỏ quần áo thể thao ướt đẫm mồ hôi, lấy khăn lông lau người, rồi mặc áo đồng phục đàng hoàng. Cậu hỏi Cẩu Đông Tây: “Hôm nay nhánh cốt truyện không có tiến triển à?”  

Cẩu Đông Tây đang xem Cậu Bé Bọt Biển, theo phản xạ mà trả lời: “Có, nhánh cốt truyện ‘Tiểu Bạch Hoa bị bắt nạt ’ tiến độ hoàn thành là 70%, xin hãy tiếp tục nỗ lực. Đúng rồi, còn phải nhắc nhở ký chủ một câu, một vài nhánh cốt truyện có liên hệ với nhau, cần hoàn thành cái nhỏ hơn thì cái khác mới làm xong được.”

Anh cởi quần đồng phục, vắt lên khuỷu tay: “Tổng cộng có bao nhiêu nhánh cốt truyện?”

***Ứ ừ, ngại quá đi ò***

“Ký chủ thân mến, cái này thì tùy thuộc vào năng lực của anh rồi, anh tìm được bao nhiêu thì có bấy nhiêu, tui không thể nói cho anh con số chính xác được.”

Tô Dật Thuần đeo cà vạt, đang định ra ngoài thì bị người ta chặn lại. 

Cậu nhìn sang thì thấy một Omega nam đang đứng bên cạnh. 

Omega này có gương mặt xinh đẹp, cho dù đứng cùng các Omega khác cũng vô cùng nổi bật. 

“Có việc gì sao?”

“Tới xem chim sẻ hóa phượng hoàng như thế nào.”

Tô Dật Thuần không trả lời, chỉ bình tĩnh nhìn cậu ta, bây giờ cậu đang rảnh, nghe cậu ta nói nhảm chút cũng được.

“Tôi đã cảnh cáo cậu rồi, tránh xa Tần Thiển Tự ra, cậu ấy là Alpha tôi thích.”

Tô Dật Thuần còn chưa biết phản ứng thế nào với tình cảnh bị coi là đối tượng đánh ghen này thì bỗng nghe Cẩu Đông Tây réo lên. 

“Tinh tinh, ký chủ đã kích hoạt nhánh cốt truyện ‘Xiên tên tra nam Alpha đó’, xin ký chủ không ngừng nỗ lực hoàn thành nhánh cốt truyện.”

Trên đầu Tô Dật Thuần hiện lên 3 dấu chấm hỏi vô hình, cậu cảm thấy vô cùng vi diệu. 

Vừa nhắc tới nhánh cốt truyện là có người tới giúp mở luôn ra một cái mới?

Cậu chỉ vừa thay quần áo thôi mà, cậu đã làm gì đâu?

Omega kia thấy cậu ngẩn người mà máu xông lên não, chua chát hỏi: “Cậu có nghe tôi nói không đấy hả?”

Tô Dật Thuần không biết làm sao, nhưng vẫn giữ bình tĩnh. 

Cậu đành dựa vào giá để đồ bên cảnh, nhếch cằm liếc nhìn Omega kia.

“Ồ, cho hỏi Tần Thiển Tự là ai?”

Cái tên Tần Thiển Tự vừa được nhắc đến là không khác gì bom nổ. 

【134L: Á đù, tôi tính xem trộm người đẹp thôi mà cũng ăn được một mồm đầy dưa này. 】

【135L: Thích Tần Thiển Tự? Mắt nhìn cũng không tệ, Tần Thiển Tự đẹp trai, học giỏi, nhân phẩm lại tốt. Tui đồng ý cuộc hôn nhân này. 】

【136L: Khônggg, tui không bằng Tần Thiển Tự, tui không có tý hy vọng nào sao qwq……】

【137L: Ố ồ tui nhớ rồi, trước đây, có lần TDT bị bắt nạt, TTT từng bênh vực cậu ấy, nếu là người bình thường thì đã bị chửi cho rồi, nhưng là học thần lên tiếng nên mọi người đành nể mặt hắn. Ngày hôm đó, TDT bị bắt nạt rất thảm haizzz… 】 

【138L: Tui cũng nhớ ra rồi, duyên phận bắt đầu từ khi đó ư? 】

【139L: Đậu, tui vừa nghe nói TDT yêu thầm TTT liền đi hóng hớt, ai dè TDT lại bảo không biết TTT là ai. Dưa này ngọt hahaha! 】

Đời học sinh cấp ba buồn chán cần những luồng drama để hít cho sảng khoái tinh thần, Tô Dật Thuần không hiểu sao bỗng trở thành người nổi tiếng, giữa dòng đời đầy drama cậu vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. 

Quả là sức mạnh của lời đồn. 

Trở lại lớp học, Tô Dật Thuần phát hiện mình có thêm bạn cùng bàn.

Bạn cùng bàn mới là một beta dịu dàng, trông vừa xinh xắn vừa thông minh, cười lên trông rất đáng yêu. 

Cô gái cười cong mắt chào hỏi Tô Dật Thuần.

“Cô giáo vừa mới xếp mình ngồi đây. Mình tên Y Ninh, sau này xin được giúp đỡ.” 

Tô Dật Thuần tìm trong trí nhớ, rốt cục cũng biết được cô gái này là ai. 

Ây chà, đây không phải là nữ sinh ba tốt tốp đầu toàn khối sao. 

Sau này bài toán khó đều nhờ cả vào cô ấy!

Tô Dật Thuần hoàn toàn không cảm thấy mình coi người ta thành công cụ. Bao nhiêu bài khó hàm số, hình học, tích phân đều hỏi người ta, học được không ít mẹo làm bài và cách giải mới lạ. Tô Dật Thuần cảm thấy cuộc đời tràn ngập hy vọng, tiền đồ rộng mở, ánh sáng của Đảng rọi thẳng vào tim.

***Học thần, xin được quỳ liếm!!!***

Sếp Thuần hừng hực tinh thần học tập vui sướng trải qua một buổi chiều. Tan học, cậu bỗng phát hiện bên ngoài lớp học tụ tập một đám người lúc nhúc. 

Thấy cậu bước ra, các nữ Alpha xôn xao cả lên. Một học tỷ năm ba thẳng thắn tiến lên hỏi: “Cục cưng, bé có tình nguyện cởi bỏ vòng ức chế vì chị không?” 

***Sống 20 năm cuộc đời tôi chưa từng thấy trường hợp nào như thế này, phải tôi tôi đấm cho mấy phát***

Hỏi một Omega như vậy cực kỳ sỗ sàng, nhưng Tô Dật Thuần dù sao cũng không phải một Omega thực sự, cậu vẫn coi mình là đàn ông bình thường nên chẳng có gì mà xấu hổ cả. Cậu trực tiếp đáp trả: “Vậy cưng có tình nguyện đeo vòng ức chế vì anh không?”

***AAA, sếp Thuần ngầu nhất!!!***

Cậu vừa dứt lời, Alpha xung quanh đều không nhịn được cười.

Có nam sinh huýt sáo: “Người đẹp à, Alpha không cần đeo cái đó đâu.” 

Học tỷ kia cũng nhướng mày nói: “Gọi chị thân mật như thế rồi cũng nên cho chị ngửi tin tức của cưng chứ nhỉ? Hay là cưng muốn giữ mình vì tên Tần Thiển Tự đó?” 

Đây là lần thứ hai Tô Dật Thuần trong hôm nay, qua phản ứng của người xung quanh, cậu đoán được phần nào hắn ta là người mà nguyên chủ đơn phương. 

Cậu rũ mắt, cười lạnh một tiếng, lúc ngẩng đầu lên, đôi mắt đầy hung ác. 

“Tôi chẳng cần vì ai mà giữ mình, căn bản là tôi không thích chị, và cả Tần Thiển Tự, tôi nói lại lần nữa, tôi không có quan hệ gì với cậu ta cả. Muốn theo đuổi người khác thì trước tiên nhìn lại thái độ của mình đi, vừa gặp liền muốn người ta tháo vòng ức chế, cô chỉ biết sống bằng nửa thân dưới thôi à?”

Học tỷ sửng sốt, cô ta không ngờ bị một Omega nhục nhã. Ngay lập tức khuôn mặt trở nên dữ tợn, cô ta siết nắm đấm, phóng ra tin tức tố. 

Alpha vây xem có kẻ không khỏi  khinh thường, có kẻ chỉ hóng chuyện nói năng ầm ĩ. 

Tô Dật Thuần lười lãng phí thời gian.

Cậu sửa lại cà vạt bị lệch, ngẩng đầu nói: “Tôi cảm thấy cô nên xin lấy một cái vòng ức chế, phòng trường hợp bản thân nông nổi mà phóng tin tức tố ra ngoài, mùi như thế này, mấy ai ngửi nổi. À, cũng không trách chị, do trời sinh, do gen cả.”

Thiếu niên đeo cặp sách rời đi, để lại một đám Alpha, Omega và Beta đang hóng hớt. 

Trước khi xuống lầu, cậu còn bỏ lại một câu. 

“Sắp thi đại học cả rồi, rảnh rỗi sao không làm đề đi?” 

Tô Dật Thuần nói xong liền rời đi, cậu không cảm thấy mình nói sai gì cả. 

Trong thế giới này, Omega sống trong uất ức, đến cả vòng ức chế cũng là Omega đeo, Alpha thì không phải đeo. 

Vì sao lại thế? Mỗi người sinh ra đều bình đẳng, Omega bị cấm phóng tin tức tố, lý do là quấy nhiễu Alpha. Vậy thì vì sao Alpha lại có thể tùy ý phóng tin tức tố ức hiếp Omega? 

Tô Dật Thuần càng nghĩ càng giận, cậu mới chỉ học xong cấp hai, bằng cấp thấp nhưng kinh nghiệm sống không thiếu. 

Ở thế giới trước đó của cậu, nếu có tên đàn ông nào có phát ngôn kỳ thị nữ giới, chắc chắn sẽ bị ấn đầu bắt xin lỗi. 

Phụ nữ vô cùng vĩ đại, không ai có tư cách xem thường họ. Nhưng ở thế giới này, Omega không hề có tư tưởng đó. 

Bọn họ dường như tình nguyện thua kém, chịu thiệt, chỉ muốn làm một đóa hoa yếu đuối xinh đẹp, bị Alpha nhốt vào lầu son gác tía.

Tô Dật Thuần mải suy nghĩ không để ý tới có một thiếu niên đứng cạnh cổng trường, trên tay áo có đeo huy hiệu đang nhìn cậu chằm chằm. 

Ngay khi vừa bước qua hắn ta, Cẩu Đông tây bỗng kêu lên: “NPC quan trọng của chi nhánh cốt truyện “ Xiên chết tra nam Alpha đó” lên sàn. Xin ký chủ nỗ lực hoàn thành cốt truyện. 

Tô Dật Thuần theo bản năng ngẩng đầu, vừa lúc chạm mắt với thiếu niên kia. 

Hắn ta nhìn Tô Dật Thuần cười thân thiện, nói một câu đã lâu không thấy.

Tô Dật Thuần nghi ngờ nhìn chằm chằm hắn, hỏi: “Tần Thiển Tự?”

Đôi mắt thiếu niên dường như sáng lên, lúc cười còn lộ ra răng nanh: “Cậu còn nhớ tôi à?” 

Tô Dật Thuần xác nhận thân phận của hắn ta, hừ lạnh một tiếng, sau đó rời đi, để Tần Thiển Tự sững sờ tại chỗ.

Hôm nay là tới lượt hắn trực ban, vừa hay thấy người nổi tiếng khắp trường mấy hôm nay - Tô Dật Thuần.

Hắn ta vẫn nhớ rõ trước đây hắn ta thuận miệng nói với Tô dật Thuần một câu: “Trời tối rồi, mau trở về đi”. Lúc ấy, Tô dật Thuần nhìn hắn, vừa cảm kích vừa ngưỡng mộ, ánh mắt  ấy khiến bất cứ Alpha nào cũng run rẩy vì sung sướng, ánh mắt ấy thỏa mãn lòng hư vinh của hắn ta vô cùng.. 

Nguyên chủ không hề biết, Tần Thiển Tự trốn sau thân cây nhìn cậu ấy bị một đám người đánh hồi lâu mới ra tay ngăn cản. 

***Huhuhu***

Tần Thiển Tự nghĩ, nếu lúc ấy bảo cậu ta đưa gáy cho mình, cậu ta cũng sẽ cam tâm tình nguyện cởi quần áo cầu xin hắn.  

Cậu ta dù sao cũng chỉ là một Omega, ngây thơ đến buồn cười. 

Tuy rằng không rõ vì sao thái độ của Tô Dật Thuần với mình thay đổi nhiều như vậy, nhưng hắn tin chắc mình có thể lừa cậu ta tới tay. 

Tần Thiển Tự nhìn Tô Dật Thuần rời đi với ánh mắt hung ác, nham hiểm, bỗng phía sau vang lên giọng nói của một nữ sinh. 

Đó là phó chủ tịch hội học sinh, thấy hắn ta nhìn chằm chằm về một hướng cũng theo đó nhìn sang. 

“Ồ, kia không phải Tô Dật Thuần sao? Cậu với cậu ta vừa nói chuyện gì thế?”

Phó chủ tịch bà tám liếc mắt qua lại giữa hai người.

“Không có gì,” Tần Thiển Tự nhếch khóe miệng, cười dịu dàng: “Chỉ là chào hỏi thôi.”

Cô nhóc bà tám gật đầu, gấp gáp chia sẻ tin mới lên Tieba trường.

Tần Thiển Tự và Tô Dật Thuần gặp nhau rồi!

- ----------*-------------

***Huhu có lẽ nào sếp Thuần sẽ là yếu tố then chốt đòi lại quyền bình đẳng cho Omega ở thế giới này không? huhu mong quá***

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play