Mộc Thư Đồng nhìn người ngồi bên cạnh một cái, mượn ánh sáng nhạt của đèn đường phát hiện khóe mắt chị mình có thứ chất lỏng đắng chát rơi xuống, không khỏi mềm lòng, nhẹ giọng nói : " Chị à, em biết một mình chị quản lý công ty rất mệt mỏi nhưng mà chị cũng nên buông lỏng một chút, không nên làm chuyện gì cũng phải căng thẳng. Chị sao phải tỏ ra mạnh mẽ như vậy, đàn ông cũng bị chị dọa bỏ chạy ".

   " Bọn họ không xứng " - Mộc Vũ Phong.

   Mộc Thư Đồng cười một tiếng : " Đúng vậy, hôm nay thật là sợ, em cũng nên nhanh chóng tìm người để gả đi ".

   " Không được gả đi, chị nuôi em ".

   " Tối nay chị nổi điên à, không thèm nghe chị nói nữa, chúng ta về nhà " - Mộc Thư Đồng nói xong liền kéo Mộc Vũ Phong ra khỏi ghế lái, tự mình chạy sẽ an toàn hơn, cho nên cô nhấn ga một cái, thẳng hướng về nhà.

   Mấy ngày sau đó, vì vẫn bận thiết kế mấy đơn hàng nên toàn bộ thời gian của mình, Mộc Thư Đồng đều chôn ở trong trường học, không có về nhà, cũng không cùng bạn bè đi chơi. Mặc dù một mình im lặng sống ở trong phòng vẽ nhưng vẫn cảm thấy rất thích, nghe nhạc êm dịu, cảm thán cuộc sống này vô cùng tốt.

   Mộc Thư Đồng vừa hát vừa vẽ ý tưởng trong đầu mình lên giấy cho đến khi cảm thấy hài lòng mới lộ ra một nụ cười vui mừng. Ngoài cửa sổ lá cây xanh biếc lay động, cách đó không xa hoa hồng đang nở rộ khiến cho người ta nhìn qua tâm thần sảng khoái. Vừa đi qua vườn hoa nhỏ liền thấy một cô gái tóc dài bay trong gió, điều này khiến cho Mộc Thư Đồng động tâm muốn vẽ một bức họa. Vì vậy cô nhanh chóng lấy đồ nghề ra vẽ, chỉ là khi cô vừa vẽ xong nét bút cuối cùng liền cảm thấy cô gái trong tranh của mính nhìn thật quen thuộc. Tại sao lại đem hình ảnh nàng vẽ ra đây? Trong lòng cô thật không hề nghĩ đến nàng nhưng mà trong bức tranh của cô rõ ràng là nàng tóc dài, khóe miệng khẽ nâng lên, ngay cả ánh mắt kia cũng là cao ngạo.

   Mộc Thư Đồng đập đập trán, lập tức vò tờ giấy thành một cục, trong lòng nói thầm " Thật là gặp quỷ. Vì sao mấy ngày nay động một chút là sẽ nhớ tới cô ấy, cũng chỉ bởi vì ánh mắt yếu ớt lúc đó xâm nhập tim của mình sao? Rõ ràng mình rất ghét con người phách lối kia? Vậy mà lại cảm thấy đặc biệt thân thiết, chẳng lẽ người mình bị trúng ma lực của cô ấy? ".

   Mộc Thư Đồng thở dài một cái, ném giấy vào thùng rác, sau đó chuẩn bị đi ra ngoài trường ăn một chút gì đó. Chỉ là khi cô vừa đi đến cửa thì Trương Tuyết Ngưng chặn lại : " Đồng Đồng, mình đang tìm bồ đây, chuẩn bị đi đâu à? ".

   Trương Tuyết Ngưng vừa nói vừa cười rực rỡ tiến lên ôm lấy Mộc Thư Đồng. Mộc Thư Đồng liền lập tức phản ứng, cô đẩy Trương Tuyết Ngưng ra, từ trước tới giờ, cô rất sợ dạng con gái như Trương Tuyết Ngưng, hở một chút là ôm và quan trọng hơn là Trương Tuyết Ngưng cô bạn này mỗi lần ôm cô là ôm rất chặt, dính trên người cô không chịu buông : " Bổn đại nhân muốn đi ăn, có chuyện gì? ".

   " Có một cuộc tụ hội nhỏ, muốn rủ bồ cùng đi. Hơn nữa, sẽ có rất nhiều anh chàng đẹp trai ".

   " Nếu như là bây giờ, mình có thể cân nhắc, còn không thì khỏi nói " - cô đang phiền chết đây, một cô gái mà cô mới nhận thức được mấy ngày lại có thể làm nhiễu loạn lòng cô, nói xem, có phải phiền chết không?

   " Chính là bây giờ, chúng ta lên đường thôi " - Trương Tuyết Ngưng vội vàng lôi Mộc Thư Đồng đi ra ngoài gọi một chiếc taxi, thẳng tiến điểm hẹn. Nơi tụ hội là một câu lạc bộ, có thể dùng gọi thức ăn, cũng có thể tiến hành giao lưu, đàm thoại.

   Khi Mộc Thư Đồng tới đó liền thấy có mấy nam sinh ngồi quanh bàn tròn chờ hai người, trong đó một người chính là bạn trai Trương Tuyết Ngưng. Mộc Thư Đồng kinh ngạc vì sao ở đây chỉ có hai người là nữ sinh, tất cả những người còn lại đều là nam sinh, cho nên cô cẩn thận hỏi Trương Tuyết Ngưng. Trương Tuyết Ngưng ngay lập tức nói cho cô biết mấy nam sinh kia vốn là những học sinh của một trường nổi tiếng, mọi người làm quen một chút, có lẽ còn có thể hẹn hò.

   Mộc Thư Đồng lập tức hiểu, lại là bị kéo tới tham gia hẹn hò, cô tới bây giờ cũng không đáp ứng với cô bạn chết bầm này là muốn hẹn hò mà. Đang muốn trở về, một nam sinh lại tới, lễ phép lên tiếng chào hỏi khiến cho cô cũng không thể không lịch sự mà chào hỏi lại. Vì vậy, Mộc Thư Đồng cô cũng chỉ có thể cùng những người đó ngồi tán gẫu với nhau một chút.

   Chu Ý Nhiên nàng từ trong thang máy đi ra, hôm nay nàng hẹn một khách hàng, cũng là ở câu lạc bộ này. Mới vừa tìm một chỗ ngồi xuống liền nghe tiếng cười trong góc truyền đến, trong đó có một giọng nói thật quen tai, tránh không khỏi thắc mắc liền quay đầu lại nhìn, thu vào tầm mắt chính là hình ảnh Mộc Thư Đồng đang cùng mấy nam sinh ngồi chung một chỗ chuyện trò vui vẻ. Mặc dù là đưa lưng về phía nàng, nhưng mà nàng vẫn xác định người ấy chính là bảo bối nhà mình. Khi nàng định nhìn kỹ một chút thì đúng lúc khách hàng tới, vì vậy hai bên cũng liền ngồi xuống thảo luận. Bất tri bất giác đã qua một tiếng, hai bên nói chuyện với nhau thoải mái. Chu Ý Nhiên nàng tự thân xuất mã, chữ ký của khách cho đơn đặt hàng mới tự nhiên cũng rất dễ dàng lấy được. Chu Ý Nhiên nàng cuối cùng bắt tay chào đối tác, lúc này mới phát hiện những người kia đã rời đi, vì vậy cũng vội vã chạy ra khỏi câu lạc bộ.

   Trong lúc đang chờ xe, mấy nam sinh kia đề nghị đi chơi tăng hai, nhưng mà cô không muốn đi cho nên khéo léo cự tuyệt. Khi cô chuẩn bị bắt xe trở về trường thì có một nam sinh cao lớn đẹp trai chạy tới : " Tôi đưa cậu về trường, vừa vặn để bốn người bọn họ đủ bộ ".

   Mộc Thư Đồng muốn từ chối thế nhưng lại thấy mấy người kia phất tay chào, hơn nữa cô bạn chết tiệt kia lại nháy mắt với cô, sau đó bốn người kia cũng chui vào xe taxi, chớp mắt một cái liền rời đi.

   Mộc Thư Đồng có chút lúng túng, cũng không tiện cự tuyệt, vì vậy hai người liền vừa đi vừa nói, thuận tiện bắt xe. Lúc này, Chu Ý Nhiên nàng đã lấy xe ra, xe vừa chạy một chút liền nhìn thấy Mộc Thư Đồng đang đứng cùng một nam sinh, hơn nữa còn thỉnh thoảng vừa nói vừa cười, điều này khiến cho nàng không khỏi cảm thấy hoảng hốt, nàng vội lái xe tiến về phía Mộc Thư Đồng.

   Bởi vì hai ngày nay có mưa, chỗ trũng trên đường có chút nước, Chu Ý Nhiên nàng cố ý nhấn ga tăng tốc, trực tiếp lao vào vũng nước, vì vậy bọt nước văng khắp nơi.
  

   Một giây kế tiếp, chỉ nghe được một tiếng: " A " - Mộc Thư Đồng hoảng hốt, giật người qua một bên, áo sơ mi, quần jean không tránh khỏi thảm cảnh bị ướt một mảng lớn. Tâm tình trực tiếp bị hạ xuống, ngẩng đầu lên, hướng về phía xe hơi la to : " Cho rằng mình có xe lái thì ngon ah, có biết lái xe không? ".

   Không nghĩ đến chiếc xe kia ở phía trước ngừng lại, Mộc Thư Đồng nhìn, không phải là hiệu BMW sao, có gì lạ đâu, nhà cô cũng có nhiều xe, chỉ bất quá từ trước đến giờ cô khiêm tốn, ra cửa không nhất thiết phải ngồi xe sang trọng.

   Có nam sinh kia bên cạnh, mà hai người cũng chỉ là mới nhận thức, Mộc Thư Đồng nén giận, thấp giọng lầm bầm. Mặc dù chính mình không phải là tiểu thư đài các nhưng mà cũng phải giả bộ ngoan hiền một chút.

   Nam sinh kia cũng coi là thức thời, vội vàng đưa cho Mộc Thư Đồng giấy lau. Mộc Thư Đồng mới vừa nhận lấy, liền thấy một người trong xe BMW xuống, hơn nữa còn là thân ảnh vô cùng quen thuộc. Lại là người đẹp sao chổi!

   Chu Ý Nhiên nàng đi tới bên này, trên người khoác một cái áo vest công sở cộng thêm quần màu đen, chân đi giày cao gót, tóc được cột lên, vừa nhìn qua toàn thân liền có cảm giác hấp dẫn vô hạn. Ngay cả người nam sinh bên cạnh cô cũng không nhịn được lén nhìn mấy lần. Bất quá, cô không có rảnh đi thưởng thức người đẹp. Mỗi lần đụng phải nàng, cô liền gặp phải chuyện xui xẻo.

   " Tại sao lại là cô? Thật là âm hồn không tiêu tan " - Mộc Thư Đồng khinh thường liếc Chu Ý Nhiên nàng một cái, trong ánh mắt nảy sinh ra tia tức giận.
   " Đồng Đồng, thật không cố ý, chị vội vã tranh thủ thời gian, cũng không chú ý tới đường này có vũng nước. Thật sự xin lỗi em nha, bằng không chị dẫn em đi mua quần áo mới " - Chu Ý Nhiên nàng nhìn bộ dáng có chút chật vật của Mộc Thư Đồng, trong bụng liền cười hả hê, bất quá trên mặt là giả bộ bình tĩnh tự nhiên.

   " Cô đừng giả vờ, thật không hiểu sao lần nào cũng có thể gặp phải cái sao chổi như cô, coi như tôi xui xẻo. Cô nên nhanh chóng biến mất ở trước mặt tôi, nhìn cô là tôi muốn nổi giận ".

   " Đồng Đồng, người bên cạnh em là ai vậy? Chẳng lẽ là bạn trai của em? " - Chu Ý Nhiên nàng nhìn lướt qua nam sinh kia, trong ánh mắt mang theo tia lạnh lùng.

   " Là ai thì liên quan gì đến cô? Coi như là bạn trai tôi cũng không cần phải báo cáo cho cô biết " - Mộc Thư Đồng tức giận, người này làm chuyện xấu, không nói xin lỗi coi như xong, còn hỏi cái này cái kia, hai người cũng không có thân nhau.

   " Bảo bối, em có thể nào như vậy? Hai ngày trước em còn nói muốn kết hôn với chị, mới mấy ngày, em liền trở quẻ. Vậy chị phải làm sao bây giờ? Còn Niệm Niệm nữa, Niệm Niệm sẽ như thế nào? " - Chu Ý Nhiên nàng vẫn bất động thanh sắc, thanh âm phát ra vô cùng nghiêm túc. Mà người nam sinh bên cạnh kia cũng không khỏi lộ ra phần kinh ngạc nhìn hai người bọn họ.

   " Cô ... điên rồi, nói chuyện hoang đường gì vậy? Mặc kệ cô " - Mộc Thư Đồng càng thêm cả giận, nếu không phải là trong nhà dạy quá mức nghiêm khắc, cô cũng thật muốn ở đây gây gổ cùng nàng, hận không thể dùng chân đá chút nước trả đũa lại.

   Mộc Thư Đồng bỏ mặc Chu Ý Nhiên nàng cùng nam sinh kia, hướng phía trước mà đi, chỉ là mới đi được mấy bước, cánh tay liền bị kéo lại.

   Chu Ý Nhiên nàng chế trụ cánh tay của Mộc Thư Đồng cô, nhẹ giọng nói bên tai cô: " Đồng Đồng, lên xe chị đi, nếu không chị sẽ kêu lớn " chị có con với em ".

   " Biến " - Mộc Thư Đồng rút cánh tay của mình ra, thế nhưng lại bị Chu Ý Nhiên nàng kéo lại, bất đắc dĩ liền muốn dùng lực đẩy Chu Ý Nhiên nàng ra mà bỏ chạy, chỉ là còn chưa kịp hành động thì Chu Ý Nhiên nàng đã trực tiếp quay đầu lại, hướng nam sinh kia hô to : " Bạn học, tôi mang bảo bối nhà tôi đi trước, cậu tự về ah ".

   Sau đó, trực tiếp đẩy cô vào trong xe. Chu Ý Nhiên nàng ngồi vào ghế lái rồi đóng toàn bộ cửa sổ lại. Sắc mặt trầm xuống, áp đến ghế ngồi của Mộc Thư Đồng, ánh mắt nàng nhìn cô chằm chằm : " Đồng Đồng, tính chiếm hữu của chị rất mạnh, nếu em dám ngoại tình, chị tuyệt không buông tha cho em ".

   Mộc Thư Đồng nhìn ánh mắt thâm trầm của Chu Ý Nhiên nàng, một cỗ lửa giận vô danh liền đi lên, thế nào hết người này đến người khác đều nổi điên, bắt nạt cô đây : " Người điên ".

   Lời vừa dứt, Mộc Thư Đồng liền vươn tay đẩy Chu Ý Nhiên nàng nàng ra, chỉ là tay cô vừa chạm vào người nàng thì nàng liền né, sau đó nhẹ xoay người một chút liền trực tiếp ngồi lên đùi cô đồng thời câu lấy cổ cô, tư thế của hai người ... thập phần gian tình. Lần này, Mộc Thư Đồng cô thật sự bị Chu Ý Nhiên nàng làm cho khiếp sợ, coi như cô có khỏe hơn bạn bè một chút nhưng trong một không gian hẹp mà trên người cô lại có thêm một người dính lấy, cô cũng thật không thể nào đẩy nàng ấy ra mà đứng lên được.

   " Bảo bối, em không cần kinh ngạc, bây giờ chị sẽ nói cho em biết, chị thích em, là tình yêu nam nữ. Nếu như em muốn chứng minh, bây giờ chị có thể chứng minh cho em xem " - nói xong, Chu Ý Nhiên nàng trực tiếp hôn xuống, mà Mộc Thư Đồng cô cũng trực tiếp bị hóa đá, cho đến khi đôi môi khêu gợi chạm sâu hơn một chút, Mộc Thư Đồng cô mới giật mình tỉnh giấc, mình lại bị nàng khi dễ.

   Mộc Thư Đồng dùng hết khí lực đẩy Chu Ý Nhiên nàng ra, chẳng qua là lúc đẩy này đây, cô cũng hướng thân về phía trước, cho nên đúng dịp liền được nằm trên người của người đẹp, mặt sát mặt, đầu lưỡi xông thẳng vào, khuấy ở trong khoang miệng, một cảm giác kỳ dị dâng lên, cảm giác này ... không phải là ghét.

   Từng giây trôi qua chậm chạp, lúc này đây, lý trí nói cho cô biết, đây quả thực là đang đùa với lửa. Vì vậy cô liền đẩy nàng ra, chỉ là tay nàng đang câu lấy cổ cô càng thêm dùng hết lực siết chặt lại, cộng thêm không gian quá hẹp cho hai người cùng một chỗ cho nên dù cô có muốn cũng bất lực đẩy nàng ra, vì vậy với sự nhiệt tình của Chu Ý Nhiên nàng thì nụ hôn càng thêm sâu, khiến cho cô hít thở không thông.

   Rốt cục đợi nàng thoáng buông lỏng ra chút, Mộc Thư Đồng cô mới có thể thở một hơi, mà Chu Ý Nhiên nàng cũng không khá hơn cô là mấy, khuôn mặt đỏ ửng, hít thở khó khăn, vậy mà còn nháy mắt không ngừng, hướng cô cười một tiếng : " Đồng Đồng đầu heo, đã lâu rồi chúng ta không điên cuồng như vậy ".

   Mộc Thư Đồng sợ hãi ... vài giây, sau đó trực tiếp nhắm mắt lại vùi vào trong ngực Chu Ý Nhiên nàng. Không phải là bị hù dọa hôn mê, mà là cô tình nguyện lựa chọn ngất đi cũng không muốn đối mặt người với người đang phát điên này.




*** Hôm nay off BGT nên mình post chương mới trễ <3.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play