Tên tác phẩm: Lưỡng Đô Ký Sự (Chuyện Hai Kinh Thành)
Tác giả: Lục Ngộ
Thể loại: Chính kịch, cung đình quyền mưu, xuyên không lịch sử (phỏng Minh), niên hạ, dưỡng thành, chậm nhiệt, chuyên nhất, nghĩa nặng tình thâm, văn phong cổ điển, khí khái cổ nhân, trị quốc an dân, thanh thuỷ văn, HE,...
Nhân vật chính: Đường Oanh (Đế vương) x Nhan Y (Thái hậu)
Độ dài: Trường thiên
*Không cùng huyết thống.
*Không phẫn nam trang.
Văn án
• Bản nghiêm chỉnh:
Hoàng đế bệnh đang ở thời kì nguy kịch, nhưng lại không có hoàng tự nối dõi.
Ngoại thích chuyên quyền, rối loạn triều chính, người được chọn kế vị cứ liên tiếp mất mạng.
Hữu Tướng trong lòng đã có âm mưu, bình tĩnh chờ đợi thế cục biến hóa, cho rằng mọi thứ đã định, chỉ chờ Hoàng đế băng hà, giang sơn tự nhiên nắm trong tay.
Nhưng không, hắn đã lầm.
Muội muội của hắn, chính là Hoàng hậu đương triều, cầm tay một đứa nhỏ, đầu đội mũ Miện mười hai lưu[1] bước lên thềm ngọc.
Triều thần quỳ xuống bái, hô tohô vạn tu. Đứa nhỏ được Hoàng hậu nâng lên, cho ngồi lên long ỷ.
[1]: Mũ Miện 12 lưu: Mũ đội cùng với Lễ phục Cổn Miện, được mệnh danh là "Đế miện phương Đông", có các chuỗi ngọc rủ xuống phía trước và sau, gọi là lưu. Miện của bậc đế vương phải có 12 lưu, mỗi lưu xâu 12 viên ngọc.
Khối Đông Á theo chế độ quân chủ chuyên chế khi xưa chỉ có Hoàng đế Trung Quốc và Việt Nam đội Miện 12 lưu (vì xưng Đế), còn Triều Tiên chỉ dùng mũ 9 lưu (vì xưng Vương).
• Bản lừa người:
Hữu Tướng: "WTF? Nói cái gì mà nội ứng ngoại hợp, cái gì mà huynh muội tình thâm, cái gì mà giang sơn này sẽ đổi thành họ Nhan?!"
Hoàng hậu ném trả hắn cái mũ nàng đã bị ép đội mười năm qua: "Này thì tẫn kê tư thần[2]!"
- --
Nữ đế: "Xin ba lần vái lạy. Một, nguyện mẫu hậu thiên tuế, hai, nguyện a nương khỏe mạnh. Ba, nguyện như đôi yến đậu rường nhà, năm này sang năm khác, vẫn mãi ở bên nhau.[3]"
Thái hậu: "Dù hai mắt ta đã mờ, vẫn có được người ở bên bầu bạn nếm trải hết những vui buồn sướng khổ. Cùng nhau thưởng gió sương hoa tuyết, hay là cùng nhau pha trà nấu rượu, cũng đều thế cả mà thôi."
[2]: Tẫn kê tư thần (牝鸡司晨) là gà mái gáy vào sáng sớm, ý nói việc của đàn ông mà phụ nữ làm thay, ở đây ý nói việc trị quốc an dân.
[3] Cả một đoạn này là phóng tác phỏng trên bài thơ "Trường Mệnh Nữ" của Phùng Duyên Kỷ thời Ngũ Đại. Trong bản gốc bái lần một là cho người, bái lần hai là cho ta, nhưng ở đây Nữ Đế dùng cả hai bái này để bái cho Thái hậu mà không bái cho mình, hiểu được yêu sâu sắc thế nào.
Bản gốc:
"Tái bái trần tam nguyện.
Nhất nguyện lang quân thiên tuế,
Nhị nguyện thiếp thân trường kiện,
Tam nguyện như đồng lương thượng yến,
Tuế tuế trường tương kiến."
***
Lời của editor:
Mới văn án mà chú thích đã tràn ngập cổ ngôn, điển tích điển cố, đây chính là khẩu vị của nhà đài. Không có gì nhiều để nói, đại khái là bị tổ nghiệp quật, bây giờ liên tục mở hố thế này!! Có niềm tin hố này là hố chất lượng cao, dự là sau Trung Cung Lệnh thì sẽ dồn hết tâm huyết vào hố này.
Các số gần nhất