Đến lễ tắm ba ngày của vị Nhị thiếu gia vừa được sinh ra của Thụy Vương phủ, A Uyển theo phụ thân mẫu thân tới Thụy Vương phủ dự lễ.
Xe ngựa mới đi đến trước cửa Thụy Vương phủ, Vệ Huyên đã nhận được tin tức, sau đó ở dưới mắt của mọi người, cao hứng đưa tay đem A Uyển từ trên xe ngựa ôm xuống.
Hắn năm nay mặc dù mới bảy tuổi -- qua năm mới được tám tuổi, nhưng bởi vì luyện võ, nên cao hơn, cũng khỏe
mạnh hơn một chút so với hài tử cùng lứa, nhìn giống như một hài tử chín mười tuổi, ôm một tiểu cô nương gầy yếu hoàn toàn không thành vấn đề.
Thấy cử động của Vệ Huyên, khóe mắt phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi giật giật, mọi người vẫn đang ở bên ngoài, nhưng cuối cùng không nói gì.
Mà A Uyển bị tiểu chính thái ôm từ trong xe ngựa xuống cũng đã trải qua mấy lần như vậy nhưng vẫn bị dọa sợ đến tâm can run run, lo lắng hắn làm mình ngã. Mặc dù bị một hài tử nhỏ hơn mình ôm xuống thật ra rất mất mặt, nhưng đã bị hắn trêu trọc thành quen, chỉ có thể lặng lẽ nghĩ họ vẫn còn nhỏ.
“Biểu tỷ, rốt cuộc tỷ cũng tới rồi!” Vệ Huyên cao hứng là sẽ phải cọ cọ mặt A Uyển.
A Uyển chỉnh lại tóc rồi đưa tay đem hắn đẩy một cái, bình tĩnh nói: “Tự khắc chế một chút!”
Vệ Huyên cao hứng nở nụ cười với nàng, thả nàng xuống, lôi kéo tay của nàng đi hành lễ cùng phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi.
Trưởng công chúa Khang Nghi mỉm cười, dường như không hề nhìn thấy cử động thân mặt của hai đứa bé, La Diệp lúc trước mặc dù cảm thấy kinh ngạc, nhưng nghĩ đến bọn họ đã có hôn ước, thấy hai đứa bé có tình cảm tốt như vậy ông nên cảm thấy cao hứng mới phải, cho nên trên mặt cũng là cười khanh khách.
Hai phu thê trưởng công chúa Khang Nghi đều chỉ mỉm cười, nên mọi người đứng bên cạnh mặc dù lúc đầu thấy một màn này mặc dù cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng không tiện biểu lộ cái gì. Chẳng qua một màn này cũng xác nhận việc Thụy Vương thế tử kết giao cùng Thọ An quận chúa như lời đồn đãi, khiến cho người ta không nhịn được có chút kinh ngạc. Nhìn kỹ lại, cũng không biết Thọ An quận chúa có gì tốt, lại có thể khiến cho cái tiểu bá vương vui buồn bất thường kia thích nàng như vậy, vì nàng mà ngay cả công chúa cũng dám đánh.
Vệ Huyên dĩ nhiên là không thích người ngoài nhìn chằm chằm A Uyển, nên căn bản không thèm để ý tới những người khác, sau khi vấn an phu thê Trưởng công chúa Khang Nghi xong, liền lôi kéo A Uyển vào phủ.
Đây là lần đầu tiên A Uyển tới Thụy Vương phủ.
Mặc dù năm ngoái đã trở về kinh, nhưng là nàng trở lại một cái liền bị bệnh, tiếp theo lại là vì mùa đông trời giá rét lạnh lẽo, khó khăn lắm mùa xuân ấm áp mới về, nhưng nghe tin Thụy Vương phi có tin hỉ, không có tinh lực chiêu đãi khách nhân, nên dĩ nhiên là không tiện tới cửa đi bái phỏng, nên kéo dài cho tới tận bây giờ.
Vào Thụy Vương phủ, A Uyển không khỏi cảm khái, Văn Đức đế quả nhiên là thương yêu người đệ đệ cùng một mẫu thân sinh ra này, cho nên Thụy Vương phủ không chỉ có dùng những vật tốt nhất -- nghe nói Thụy Vương phủ trước kia là phủ thái tử trước khi đăng cơ của tiền triều ở, sau đó được sửa chữa nâng cấp lại một lần nữa lại càng trở nên hoàn mỹ.
Đây là lần đầu tiên A Uyển tới Thụy Vương phủ, Vệ Huyên cũng thật cao hứng, ỷ vào mình bây giờ vẫn chỉ là một đứa trẻ không cần cố kỵ quá nhiều, lôi kéo A Uyển đến Tùy Phong viện của hắn chơi. Hắn chủ yếu là muốn cho A Uyển nhìn một chút trước chỗ sau này nàng sẽ ở, nếu như nàng có gì không hài lòng, hắn còn có thể để cho thợ mộc tới cải kiến thành dáng vẻ nàng thích -- suy nghĩ quá nhiều rồi!
“Thật xinh đẹp!” A Uyển không nhịn được than một tiếng.
Vệ Huyên lập tức cao hứng, mặt mày hớn hở, “Tỷ thích không?”
“Thích!” A Uyển đáp, kiến trúc cổ kính xinh đẹp như vậy có thể so với hoàng cung, đình đài lầu các này, hành lang
cửu khúc, thật là cực đẹp, thật khó để cho người ta không thích.
Ai ngờ nàng đáp xong, thấy bộ dáng cao hứng của tiểu chính thái này, A Uyển nhất thời có loại dự cảm xấu, “Ngươi cao hứng như vậy làm gì?”
Vệ Huyên ỷ vào thân thể cao hơn, cúi xuống gặm trên mặt nàng một cái, cười híp mắt nói: “Sau này tỷ thành thế tử phi của ta, nơi này chính là địa bàn của tỷ, nếu tỷ cảm thấy có gì không hợp ý ta sẽ để cho thợ mộc tới sửa chữa theo ý thích của tỷ.”
A Uyển: “...”
Thấy A Uyển lách người muốn đi, Vệ Huyên vội vàng kéo nàng lại, bị nàng hất ra cũng không giận, ngược lại được voi đòi tiên đưa tay ôm lấy bả vai của nàng, cùng nàng đưa đẩy khiến cho A Uyển cảm thấy thật vô lực. Nàng đột nhiên phát hiện, hôm nay tinh thần tiểu chính thái phấn khởi như vậy có chút không bình thường, cũng không biết có phải là do hắn gặp chuyện gì tốt hay không.
“Quên đi, chúng ta đi xem đệ đệ của đệ đi.” A Uyển đối với tiểu chính thái này thật sự là không có cách nào.
“Hắn có cái gì đẹp mà nhìn? Một đứa trẻ xấu xí.” Dù miệng Vệ Huyên la hét, nhưng vẫn đi theo nàng.
Còn chưa tới chính viện, liền nghe người ta nói trưởng công chúa Khang Bình cũng tới rồi, còn có mấy người tỷ đệ Mạnh gia cũng tới, rất nhanh liền tiến tới tụ họp với nhau.