Lúc Thôi Hồng Diệp nhân họa đắc phúc được ở lại trong cung dưỡng thương, Thụy Vương phủ truyền đến tin tức, Thụy Vương phi chuẩn bị sinh.

Tính toán thời gian, cái thai này của Thụy Vương phi còn có một tháng nữa mới đủ thời gian, tại sao lại chuẩn bị sinh?

“Chuyện gì xảy ra?” Thái hậu dò hỏi, “Không phải còn có một tháng nữa mới tới ngày sinh sao?”

Người tới bẩm báo là ma ma Thái hậu phái tới hầu hạ ở Thụy Vương phủ, vội nói: “Hôm nay Vương phi dùng xong đồ ăn sáng ở trong sân đi tản bộ, nhưng không ngờ Vương phi không cẩn thận té ngã một cái, liền bị động thai.”

Thái hậu cau mày, mặc dù nàng cũng không thích người con dâu Lý thị này, nhưng là trong bụng Lý thị này có tôn nhi của bà, nếu là có chuyện gì xảy ra bà cũng nóng nảy, vội vàng phái người đi nhìn một chút, thuận tiện đem mấy vị thái y trong thái y viện cũng phái đến vương phủ, ở lại đó, đề phòng có chuyện gì phát sinh.

Vệ Huyên ở Tĩnh trai cũng rất nhanh nhận được tin tức, nghe được Thụy Vương phi khó sinh, chân mày hắn nhíu chặt.

Chẳng lẽ lịch sử thật sự không thể thay đổi?

Vệ Huyên bỗng nhiên đứng dậy, cũng không quản chương trình học buổi chiều, mang theo Lộ Bình cùng thị vệ cùng nhau xuất cung.

****

“Thụy Vương phi khó sinh?” Trưởng công chúa Khang Nghi cau mày hỏi, hiển nhiên đây không phải là cái tin tức tốt.

Dư ma ma đáp: “Đúng vậy, Thụy Vương phủ bây giờ trên dưới đang loạn thành một đoàn, cũng không biết Thụy Vương phi có thể vượt qua hay không.” Nói xong, Dư ma ma trong lòng cũng rầu rĩ, nếu như Thụy Vương phi đi, Thụy Vương bây giờ còn trẻ tuổi, đến lúc đó vẫn phải nạp kế phi. Cho dù liên tục đã chết hai người Vương phi, bị nói thành khắc thê, nhưng là chỉ cần trong tay hắn có quyền, hoàng đế vẫn sủng tín hắn, sẽ còn có nữ nhân muốn lấy hắn. 

Bây giờ Thụy Vương kế phi Lý thị tuy là kế phi, nhưng là nhân phẩm coi như không tệ, biết mình biết người. Nếu sau này tiểu Quận chúa của các nàng thật sự gả qua đó, có một bà bà như vậy cũng là chuyện may mắn. Nếu là Lý thị ra đi, không biết sẽ có một vị nữ nhân có tính khí như thế nào vào cửa đâu.

A Uyển ngồi ở bên cạnh nhìn sách dạy đánh cờ, nghe đối thoại của mẫu thân và Dư ma ma, trong lòng cũng có chút lo âu.

Nàng lo lắng nếu Thụy Vương phi khó sinh, nàng xảy ra chuyện gì, không biết Thụy Vương phi đời thứ ba này có phải sẽ là cái vị Thôi Hồng Diệp nghe nói lớn lên giống Thụy Vương đích phi hay không. Nàng cảm giác sau mấy lần nói chuyện với Vệ Huyên cũng có thể từ trong giọng nói của hắn biết hắn không thích vị Thôi Hồng Diệp kia. Nếu là thật sự để cho vị Thôi Hồng Diệp kia vào cửa, Vệ Huyên đoán chừng sẽ dựng lông.

Đối với việc Thụy Vương phi khó sinh, Trưởng công chúa Khang Nghi có chút lo lắng trùng trùng. Chẳng qua các nàng có lo lắng nữa cũng không ích gì, dù sao bây giờ trình độ y học lạc hậu, khi các vị phu nhân sinh nở thì giống như đi dạo một vòng ở quỷ môn quan, cho dù kết quả như thế nào thì cũng chỉ có thể nghe theo mệnh trời.

Sau khi lo lắng cho Thụy Vương phi, A Uyển rất nhanh lại nghe nói việc hôm nay Thôi Hồng Diệp ở trong ngự hoa viên té ngã.

“Thái hậu để cho vị Thôi Thị ở lại trong cung dưỡng thương?” Trưởng công chúa Khang Nghi vốn là người thông minh tỉnh táo, sau khi nghe nói chuyện này liền biết tính toán của Thái hậu, không khỏi có chút cười như không cười.

“Đúng vậy, nghe nói Thái hậu cực kỳ thưởng thức vị Thôi Thị này, trong kinh rất nhiều cô nương cũng hâm mộ phúc phận của Thôi Thị, ngay cả Đào gia cũng nước lên thì thuyền lên.” Dư ma ma thở dài không dứt, loại chuyện bé như con kiến vậy mà cũng trở thành đề tài đàm tiếu của các vị quý nhân.

Trưởng công chúa Khang Nghi rũ mắt xuống, mỉm cười nói: “Cũng không phải sao. Nhưng Thôi Thị này cũng thật là khó đoán!” Nàng nói xong, nhìn về phía Thụy Vương phủ, cười có chút ý vị thâm trường.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play