A Uyển ngoài mặt thì như đang nghe tiểu cô nương đang cằn nhằn liên miên kia phát biểu ý kiến, nhưng tâm tư đã không còn ở đây.
Hành động của Thái hậu cùng Trịnh quý phi cũng có thể nói là đang hoài niệm người đã mất. Dù sao với Thái hậu mà nói, Thụy Vương đích phi có thể nói là cháu gái nhà mẫu thân đẻ của bà, dựa vào thái độ sủng ái Vệ Huyên như vậy, chắc chắn là bà cũng vô cùng thích mẫu thân thân sinh của Vệ Huyên. Cho nên khi xuất hiện một người tương tự cháu gái, dĩ nhiên là hết sức hiếu kỳ. Mà Trịnh quý phi cũng luôn triệu kiến người, nghe bà lảm nhảm liên miên tỷ muội tình thân cái gì đó với Thụy Vương đích phi, vì để hoài niệm người quá cố cho nên muốn gặp một nữ nhân tương tự Thụy Vương đích phi cũng không lạ.
Nhưng sự thật thật như thế sao?
Kể từ khi A Uyển hồi kinh, vì thân thể không tốt, một năm chỉ vào cung một lần, cho dù trong cung có tiết mục khánh điển gì cũng vậy. Cũng vì Trưởng công chúa Khang Nghi sợ công chúa hoàng tử trong cung được nuông chiều lại đụng đến nàng, vì vậy mà không mang nàng vào cung. A Uyển gặp mặt Thái hậu cùng Trịnh quý phi cũng không nhiều, cũng không biết các bà có ý gì.
Trước không nói Thái hậu, một năm qua, từ Vệ Huyên A Uyển biết, Trịnh quý phi cũng không đối tốt với Vệ Huyên như bên ngoài truyền. Đối với việc Vệ Huyên mấy lần đánh nhau cùng Tam công chúa, chọc ghẹo Ngũ hoàng tử, cho dù tâm tính Trịnh quý phi tốt hơn nữa, đoán chừng cũng sẽ có chút tức giận đi? Vệ Huyên mặc dù lưu manh chút, nhưng cũng không phải là người ngu xuẩn, hắn có thể tự phân biệt người khác đối với hắn là thật tâm hay là có ý đồ. A Uyển thấy hắn mấy lần tỏ thái độ với Trịnh quý phi vị dì này, liền biết hắn cùng với Trịnh quý phi cũng không phải thân cận như bên ngoài đồn thổi.
Cho nên, Trịnh quý phi này tâm tư cũng không đơn giản.
Lúc A Uyển đang suy tư, Trưởng công chúa Khang Nghi mang theo Tĩnh Nam quận vương phi cùng Vệ Quân tới cửa thăm bệnh.
Mấy người vừa bước vào cửa, thấy trong phòng có ba tiểu cô nương đang ngồi, Tĩnh Nam quận vương phi liền không khỏi nở nụ cười nói: “Hóa ra hai vị quận chúa đều ở đây, có người hàn huyên cùng khiến tinh thần A Uyển hôm này nhìn cũng không tồi.”
“Nghiên di!” A Uyển hướng nàng cười một tiếng, đối vị Tĩnh Nam quận vương phi thường xuyên tới phủ thăm mình này vẫn còn có chút hảo cảm.
Mạnh gia hai tỷ muội cũng đứng dậy làm lễ ra mắt cùng Tĩnh Nam quận vương phi.
Làm lễ ra mắt lẫn nhau xong, Vệ Quân đi tới ngồi vào chỗ bên cạnh A Uyển, nhìn một chút các nàng đang chơi cơ quan mộc mã kia, rất nhanh liền nhìn điều huyền bí trong đó, cười nói: “Món đồ chơi này thật tinh xảo phức tạp, không giống những món bán ở trong cửa hàng bên ngoài.”
Mạnh Tự nghe xong đắc ý nói, “Đây là đích thân ca ca thiết kế, còn đặc biệt tìm thợ mộc tốt nhất làm cho ta, bên ngoài đương nhiên là không có bán.”
Vệ Quân sau khi nghe xong sửng sốt một chút, sau đó ôn nhuận cười nói: “Mạnh biểu ca là một người khéo léo thông minh, không trách được có thể thiết kế ra cơ quan mộc mã tinh xảo như vậy.” Thấy tiểu cô nương vẻ mặt đầy đắc ý thì cười một tiếng, vừa nhìn về phía A Uyển, thân thiết hỏi: “Muội bây giờ cảm thấy như thế nào? Khá hơn chút nào không?”
“Đa tạ Quân biểu ca quan tâm, muội thấy tốt hơn nhiều.” A Uyển khách khí cám ơn hắn.
Vệ Quân cũng rất nhanh liền ngồi xuống trước mặt các nàng, cũng động thủ giải cơ quan mộc mã kia. Mặc dù ở cửa hàng bên ngoài cũng có bán loại cơ quan mộc mã này nhưng không có cái nào tinh xảo như cái này, nhìn thấy món đồ này cũng khiến cho hắn động tâm tư. Hai người Trưởng công chúa Khang Nghi thấy bọn trẻ chơi với nhau thân thiết như vậy, cười một tiếng liền quay trở về phòng khách phía trước nói chuyện.
Lúc ba người đang cùng nhau hợp tác lắp ráp cơ quan mộc mã, Vệ Huyên cũng tới.
Gần đây A Uyển ngã bệnh, hắn dường như mỗi ngày đều muốn đi qua nhìn A Uyển. Hôm nay ít bài học, buổi chiều không có chuyện gì trọng đại, cho nên chưa tới buổi trưa hắn liền trốn học chạy tới. Vốn là lòng tràn đầy vui vẻ đến tìm A Uyển, còn đặc biệt cầm theo mật mai nàng thích ăn tới, nhưng ai ngờ vừa đến chỗ A Uyển đã đụng phải Vệ Quân.
Trong nháy mắt nhìn thấy Vệ Quân, mặt tiểu chính thái liền trở lên vặn vẹo, ánh mắt lại bắt đầu đỏ lên. Thật may là Lộ Bình ở bên cạnh nhắc nhở một tiếng, hắn hít một hơi thật sâu, đem cỗ cảm xúc đang sôi trào kia đè xuống, ngoài cười nhưng trong không cười đi tới.
“Các ngươi đang chơi cái gì vậy?” Vệ Huyên đi tới, lên tiếng hỏi.
Mạnh Tự cùng Vệ Quân đang lắp ráp cơ quan mộc mã, bởi vì cơ quan tinh xảo, rất là khó khăn tốn ít trí lực, lúc này trời rất lạnh nhưng lại khiến cho bọn họ ra một thân mồ hôi. Lúc này mấy người bọn họ đang chuyên tâm dồn trí hóa giải cơ quan, làm sao còn nghe được lời của hắn, chỉ có A Uyển không có nghiêm túc tham gia như vậy, thấy hắn tới, liền nở nụ cười với hắn.