Đối với một đứa trẻ mà nói, thay răng là một chuyện buồn bực.
A Uyển bây giờ cũng không ngoại lệ, nàng lúc trước cũng bởi vì Vệ Huyên để ý đến việc này mà đã cười nhạo hắn. Chờ đến phiên mình mới phát hiện khi một đứa trẻ thay răng lại có nhiều cấm kỵ như vậy. Thậm chí vì để sau này có một hàm răng bằng phẳng đẹp mắt, nên có rất nhiều quy định và rất nhiều thứ không thể ăn, khiến cho thực đơn vốn đã đơn giản của nàng càng trở lên hạn chế hơn.
Nhưng khi nhìn thấy bộ dáng lo lắng của công chúa mẫu thân, thôi được rồi, đành phải thành thật tuân thủ vậy.
Thật may là, cách mấy ngày sau khi nàng thay răng, lúc Mạnh Tự đang ăn quả hạch, sơ ý một chút làm gãy răng, vì vậy cũng theo chân họ thay răng. Mọi người đều bằng tuổi nhau, cho nên đều thay răng cùng năm, lúc mở miệng nói chuyện sẽ thấy lộ ra một cái răng trống. Thật là thời đại của tiểu chính thái tiểu la lỵ thật đúng là quá đáng yêu.
Bất quá trừ Mạnh Tự có thể vô tư không cố kỵ chút nào, lúc nào cũng mở miệng cười ngốc nghếch với người khác, A Uyển cùng Vệ Huyên chỉ cần ở trước mặt người khác, luôn chỉ biết đóng chặt miệng, dè dặt bản thân không cẩn thận sẽ giống như Mạnh Tự. Nếu nóng nảy mà không chú ý khi nói chuyện, để lộ răng, sẽ khiến cho người khác cười nhạo cả đời
Trung thu đi qua, đảo mắt thời tiết liền trở lạnh.
Có thể là do năm nay nàng đi theo Liễu Tiêu đánh Thái cực quyền hơn nửa năm, A Uyển cảm thấy thân thể của mình so với trước kia khá hơn một chút. Ít nhất lúc thời
tiết thay đổi cũng không lập tức ngã bệnh, cho đến khi không chống trọi được với khí trời lạnh, mới bị nhiễm phong hàn, nằm ở trên giường ngay đơ mất mấy ngày, cũng ăn mấy ngày khổ vì uống thuốc.
Lúc trong phòng lại bắt đầu tràn ngập mùi thuốc nồng nặc, tỷ đệ Mạnh gia đến phủ thăm A Uyển, ánh mắt nhìn nàng vừa thương hại lại vừa đau lòng. Không chỉ vậy, các tỷ muội ở Hoài Ân bá phủ cũng tới phủ hỏi thăm.
Khi Vệ Quân nghe nói nàng ngã bệnh, cũng theo mẫu thân tới thăm một lần, nhưng không ngờ lần thăm này liền chọc phải tổ ong vò vẽ.
Hôm đó vừa đúng lúc bệnh tình A Uyển hơi thuyên giảm một chút, dùng mấy lần thuốc tinh thần cũng tốt hơn nhiều. Hai tỷ muội Mạnh gia liền tới nói chuyện cùng nàng, tránh cho nàng phải ở lỳ trong phòng mà nhàm chán đến khó chịu. Mạnh Tự thậm chí còn rất hào phóng đem một ít món đồ chơi của mình mang tới cùng chơi với A Uyển.
Mạnh Tự mang tới trừ một số món đồ chơi tượng đất mà các cô nương thích ra, còn có trò chơi xếp hình, cửu liên hoàn, lỗ ban khóa, quả cầu da, cơ quan mộc mã các thứ. Gần đây nàng lấy được mấy thứ cơ quan mộc mà thợ mộc làm rất tinh xảo, rất là thích, thường xuyên lấy tới cùng hóa giải cơ quan rồi lắp ráp một lần nữa với A Uyển. Nàng thích nhất là vừa hóa giải cơ quan vừa cùng A Uyển tám chuyện, cười đùa nói huyên thuyên không dứt.
Mà những thời điểm như vậy, bình thường Mạnh Vân chỉ ngồi ở một bên, không phải im lặng ngẩn người, thì cũng chính là đọc sách đánh cờ, hoặc là cầm châm tuyến tới khâu hai cái. Sườn mặt thật ôn nhu thanh lệ kia lúc nào ngắm cũng thấy đẹp như tranh, mỗi lần nhìn lại khiến cho người khác không nhịn được mà nhìn đến ngây dại. Quả nhiên lúc thiếu nữ này im lặng thật xinh đẹp, đáng tiếc lúc người thiếu nữ xinh đẹp này mở miệng, nếu như tâm tình nàng không tốt, âm thanh thật bình tĩnh khiến cho người ta cảm thấy thật quỷ dị.
Gần một năm chung sống, tình cảm của A Uyển cùng tỷ muội Mạnh gia đã hết sức thân thiết, so với những đường tỷ muội kia ở Hoài Ân bá phủ còn thân cận hơn một chút. Dù sao bọn họ cũng chỉ là những tiểu cô nương khả ái lại mềm lòng nên rất dễ dàng phát sinh ra tình cảm tỷ muội thân thiết. Ngay cả Mạnh Vân bình thường nhìn có vẻ lạnh tanh, thật ra thì nàng cũng đã hết sức chiếu cố muội muội cùng tỷ tỷ, A Uyển cũng bị nàng nhét vào phạm vi chiếu cố.
Hôm nay Mạnh Tự vẫn nói huyên thuyên chuyện bát quái cùng A Uyển, mà nội dung bát quái hiển nhiên là việc lúc mùa hè bởi vì hành động đưa một vị nữ cô nhi về của Thụy Vương đã đưa tới một trận xao động ở trong kinh thành
“A Uyển, gần đây ta và mẫu thân vào cung thỉnh an Thái hậu, nhiều lần cũng bắt gặp vị nữ cô nhi Đào gia, nàng gọi là cái gì...” Mạnh Tự nhìn về phía Nhị tỷ tỷ nhà nàng.
Mạnh Vân ngồi ở bên cạnh đối diện bàn cờ tự biên tự diễn, cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Thôi Hồng Diệp.”
“Đúng, chính là Thôi Hồng Diệp, nàng ta lại vào cung!” Mạnh Tự dùng một loại giọng nói bất đắc dĩ nói, “Nghe nói nàng lớn lên giống Thụy Vương đích phi đã qua đời, sau khi Thái hậu cùng Trịnh quý phi nghe nói, liền cho gọi nàng vào cung. Cũng không biết nàng dùng cách gì, lại khiến cho Thái hậu cùng Trịnh quý phi thích, năm lần ba lượt cho gọi nàng vào cung nói chuyện bầu bạn.”
A Uyển nghe xong sửng sốt một chút, không ngờ tới cái vị nữ cô nhi kia lại có bản lãnh bực này. Bất quá cho dù nghe thế nào, thì cũng đều như là nguyên nhân bởi vì nàng giống Thụy Vương đích phi, vì vậy Thái hậu cùng Trịnh quý phi cao cao tại thượng mới có thể liếc nhìn nàng một cái. Cũng không biết rốt cuộc nàng có bao nhiêu điểm giống mà có thể khiến cho hai người ở trong cung kia thường xuyên chiêu nàng vào cung nói chuyện như vậy. Hành động này ở trong mắt người ngoài cuộc, rõ ràng là Thái hậu cùng Trịnh quý phi có để ý nàng, không chừng tương lai có đại tạo hóa.
Lúc trước nàng vẫn nói với Vệ Huyên, nếu như không thích liền không cần để ý tới nàng, nhưng cũng không thể coi như không thấy. Ai ngờ chỉ trong chớp mắt người vốn nhờ chỉ vì giống Thụy Vương đích phi mà lại vào được trong mắt của quý nhân trong cung. Đối với một cái nữ cô nhi đang nương tựa ở nhà cô tổ mẫu mà nói, cũng là thiên đại phúc phận.
A Uyển đối với vị nữ cô nhi họ Thôi này không quan tâm lắm, nhưng là người liên quan đến Vệ Huyên, không khỏi chú ý nhiều hơn mấy phần, cũng không biết khi Vệ Huyên biết chuyện này có thể hay không giận đến nổ phổi. Hơn nữa nàng luôn cảm thấy vị Thôi Hồng Diệp cho dù thế nào cũng có chút giống như là đạp Thụy Vương đích phi mà đi lên thì phải?
“Thôi Thị kia thật là may mắn, lại dựa vào tướng mạo mà có thể vào trong mắt của Thái hậu cùng quý phi. Dựa vào sự coi trọng của Thái hậu cùng Trịnh quý phi, sau này nàng nhất định có thể tìm được một mối hôn sự tốt, cũng sẽ không bởi vì là nữ cô nhi mà để cho người khác khi dễ. Nàng lại còn có một vị lão phu nhân làm cô tổ mẫu, tin tưởng lão phu nhân cũng sẽ không bạc đãi nàng.”