Lúc gặp người biết Thụy Vương đích phi ai cũng không nhịn được khen ngợi hắn giống hệt với mẫu phi quá cố,
thậm chí so với mẫu thân đã khuất còn có thêm mấy phần khí chất không tả thành lời được.

Thái hậu thấy Vệ Huyên như vậy, cũng càng thêm yêu thích, sủng ái hắn càng đến mức vô pháp vô thiên, người
trong cung người ngoài cung đều tránh không kịp, không ai có thể rung chuyển địa vị của hắn.

Mặc dù tiếng đồn vẫn xấu, nhưng đại đa số người thấy bộ dáng của hắn, trong lòng vẫn cảm thấy có chút đáng tiếc. Rõ ràng dáng dấp tốt như vậy, mà trời sanh tính tình lại bất hảo không quản thúc được, thật là uổng phí một tướng mạo tuyệt mỹ mà trời cao ban cho, thật giống như một vị Tu La sống trên đời.

Vệ Huyên căn bản không thèm quản người ngoài nhìn hắn như thế nào, vẫn luôn chỉ chuyện ta ta làm, chỉ có ở
trước mặt một số người hắn sẽ thu liễm một chút. Bây giờ người ở trong cung có thể quản giáo khiến hắn phải nghe lời mấy phần, ngoại trừ hoàng đế thì chỉ có Thái tử. Nên lúc thấy hắn ở trước mặt Thái tử an phận thủ thường, mọi người đều nói Thái tử có thuật chế ngự người dưới, ngay cả vị hỗn thế ma vương kia cũng nghe lời của hắn.

Thái tử mỗi lần nghe thấy mọi người nói thế chỉ có thể cười khổ thêm mấy phần.

Đến tháng Hai, thời tiết vẫn là xuân hàn hơi se lạnh, bầu trời mưa xuân liên tục rơi xuống, sắc trời âm u.

Vệ Huyên mang theo một đám cung nữ thái giám đi về hướng Nhân Thọ cung, đột nhiên thấy mấy cung nhân đi
vây quanh một mỹ nhân mặc cung trang, nhưng người nọ còn chưa đi tới trước mặt hắn, liền bị một tiểu cô nương từ bên cạnh vọt tới đánh ngã ở dưới bậc đình, liên tục bị mưa phùn hắt vào, mái tóc đen nhánh ở trên đầu bị phủ một lớp sương trắng.

Rất nhanh liền nghe được mỹ nhân mặc cung trang ôm bụng kêu đau, sau đó một đám cung nhân thất kinh đem
nàng mang trở về, tiểu cô nương va chạm nàng nhất thời có chút trợn tròn mắt, cắn môi dậm chân hét lớn: "Các ngươi chớ bị nàng lừa, nàng luôn bày ra rất nhiều trò."

Vệ Huyên liếc nhìn một cái rồi rất nhanh liền xoay người rời đi.

Chờ lúc hắn đến Nhân Thọ cung, bị Thái hậu giữ lại trong điện uống canh mỹ vị nóng hổi được một lúc thì rất
nhanh liền nghe thấy cung nhân đến báo lại, Tam công chúa làm Thôi Quý Nhân ngã, Thôi Quý Nhân có khả năng đẻ non.

Vệ Huyên cúi đầu uống canh, đôi môi bị che ở sau chén hơi hơi nhếch lên.

Một nữ nhân không thể sinh thì làm sao có thể đẻ non được?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play