Thi Lâm Nguyên cùng Lục Vinh trở về biệt thự.
Thi Lâm Nguyên: "Lục thiếu, biệt thự này của cậu thuộc khu vực rất tốt!".
Lục Vinh cười cười: "Tàm tạm thôi.".
"Ông chủ." Nhìn thấy Lục Vinh, Khương Hoa cung kính chào một tiếng.
Thi Lâm Nguyên trầm ngâm nhìn Khương Hoa: "Đúng là mấy ngày không gặp đã phải lau mắt mà nhìn! Thật không ngờ ông chủ Lục còn thuê cả bảo vệ cơ đấy, bảo vệ này khí độ bất phàm, xem ra là tốn không ít tiền đi!".
Lục Vinh cười cười: "Cũng không bao nhiêu.".
"Cậu định lừa người à, theo tôi biết thì muốn thuê một người như vậy cũng phải tốn hơn một ngàn vạn." Thi Lâm Nguyên nói.
Thẩm Hiên nhìn thấy hai người, nghiêng đầu hỏi: "A Vinh, sao anh lại dẫn ông chủ Thi đến đây?.".
"Ông chủ Thi muốn làm kiểm tra cho em, nếu em đồng ý thì anh ta sẽ giảm giá dược tề cho anh."
Thẩm Hiên cười cười: "Được thôi, vừa lúc em cũng muốn làm kiểm tra.".
"Có thể ăn cơm rồi ạ?". Viên Kiệt chạy ra, nhìn thấy người ngoài thì lập tức tránh đi ngay.
Thi Lâm Nguyên nhìn Lục Vinh: "Ông chủ Lục thật là lợi hại! Cậu và Thẩm Hiên mới đó đã có một đứa con trai lớn như vậy rồi à?".
Lục Vinh cười cười: "Ông chủ Thi thật biết nói đùa, tôi với Thẩm Hiên mới có bao lớn đâu! Đó là con trai của một người bạn, vì một số nguyên nhân đặc biệt nên mới tạm thời ở lại đây.".
Thi Lâm Nguyên gật đầu: "Ra là vậy.".
Thi Lâm Nguyên rút một chút máu để làm kiểm tra cho Thẩm Hiên.
"Gien của Thẩm Hiên bây giờ là cấp C?" Thi Lâm Nguyên hỏi.
Lục Vinh gật đầu: "Đúng, quãng thời gian trước là cấp D, hiện tại đã là cấp C, về sau nói không chừng còn có thể tăng lên.".
Thi Lâm Nguyên hứng thú nhìn Lục Vinh: "Cậu gấp gáp muốn mua dược tề cấp B vì sợ đẳng cấp gien của mình bị bạn đời vượt qua phải không? Muốn chấn chỉnh phu cương hả?".
Lục Vinh liếc Thi Lâm Nguyên: "Trên tay dư tiền, muốn mua thêm một ít đồ nâng cao tình trạng cơ thể không được sao?".
Thi Lâm Nguyên gật đầu: "Nói vậy cũng đúng." Có tiền đương nhiên phải nâng cao tố chất thân thể của mình, kéo dài tuổi thọ.
Thi Lâm Nguyên tiến hành một loạt đo lường để kiểm tra cho Thẩm Hiên.
"Kết quả thế nào?".
"Hết thảy đều bình thường, nhưng đẳng cấp gien của Thẩm Hiên còn có thể biến hoá, tôi hy vọng có thể quan sát trong thời gian dài, sau đó nhất định sẽ không tiếp tục quấy rầy hai vị.".
Lục Vinh nhìn Thi Lâm Nguyên: "Ông chủ Thi, anh đừng quá phận.".
Thi Lâm Nguyên không thèm để ý: "Ông chủ Lục, dù gì cậu cũng là một ông chủ lớn, không thể cứ tính toán chi li như vậy được. Tôi chỉ muốn quan sát tình trạng cơ thể của Thẩm Hiên, thậm chí còn chiết khấu giá dược tề cho cậu nữa.".
"Nhắc mới nhớ, tôi muốn hai lọ dược tề cấp B." Lục Vinh nói.
Thi Lâm Nguyên: "Cậu cần nhiều dược tề như vậy làm gì?".
"Tôi nghe nói dược tề cấp B chưa chắc đã có một trăm phần trăm hiệu quả, lo trước khỏi hoạ mà thôi." Lục Vinh nói.
Thi Lâm Nguyên cười cười: "Nói cũng đúng.".
"Ông chủ Thi, anh có thể làm ra dược tề cấp A không?" Lục Vinh thuận miệng hỏi.
Thi Lâm Nguyên ngẩn ra, lắc đầu: "Xin lỗi, tôi làm không được.".
Lục Vinh thở dài: "Vậy à, tôi nghe nói dược tề biến đổi gien vốn dĩ chỉ có tới cấp B là cùng. Nhưng mấy năm trước có một Đại sư tên là Vệ Quốc Sinh đã nghiên cứu ra được dược tề cấp A, làm cả nước chấn động. Chỉ có điều nguyên liệu điều chế loại dược tề này quá mức trân quý, số lượng vô cùng có giạn, đến bây giờ số người được dùng dược tề cấp A cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.".
Thi Lâm Nguyên cười cười: "Dù có thể làm được số lượng lớn thì nó cũng sẽ bị cấm sản xuất đại trà thôi.".
Lục Vinh khó hiểu: "Có ý gì?".
"Thế giới này nằm dưới sự khống chế của những gia tộc lớn, phần lớn người trong mấy gia tộc này đều có đẳng cấp gien rất cao. Nói cách khác, gien của họ đại diện cho quyền lực, nếu ở đâu cũng có gien giả tiến lên cấp A, vậy thì người có gien cấp A trời sinh sẽ không còn lực uy hiếp, những đại gia tộc kia tuyệt đối sẽ không cho phép tình huống như vậy phát sinh." Thi Lâm Nguyên nói.
Lục Vinh: "Ra là vậy".
"Thực ra cậu đừng nên nóng vội với dược tề cấp A, dùng loại thuốc đó rất nguy hiểm. Có thể nói, dược tề cấp A mà Vệ Quốc Sinh nghiên cứu chỉ là bán thành phẩm, người sử dụng có thể bị phản phệ, chết không chỗ chôn." Thi Lâm Nguyên nói.
Lục Vinh kinh ngạc: "Việc này hẳn là bí mật quốc gia, sao ông chủ Thi lại có thể biết được?".
Thi Lâm Nguyên cười cười: "Thiên hạ không có bức tường nào không lọt gió, tôi cũng có cách riêng để lấy được một vài thông tin nội bộ.".
Lục Vinh: "Ra thế.".
Thi Lâm Nguyên làm xong các loại kiểm tra cho Thẩm Hiên thì rời đi.
Thẩm Hiên nhìn bóng lưng của Thi Lâm Nguyên, chống cằm suy nghĩ.
Lục Vinh thấy Thẩm Hiên rơi vào trầm tư thì hỏi: "Sao vậy?".
Thẩm Hiên chần chờ: "Em cảm thấy ông chủ Thi này không đơn giản.".
Lục Vinh nhìn Thẩm Hiên: "Vậy em nghĩ anh ta thế nào?".
Thẩm Hiên cười cười: "Có thể là anh ta là Dược tề sư.".
"Dược tề sư? Ý em là loại dược tề cấp B mà anh mua là chính là do anh ta điều chế?" Lục Vinh hỏi.
Thẩm Hiên nghĩ nghĩ: "Em thấy cũng có khả năng này, anh có nhớ lần trước chúng ta mua dược tề của anh ta, cuối cùng lại không hiệu quả không? Lúc đó anh ta dẫn bọn mình đến một trung tâm đo lường dưới lòng đất, nhưng em thấy máy móc đo lường chỉ chiếm một phần nhỏ, phần còn lại đều là thiết bị điều chế dược tề.".
Lục Vinh híp mắt: "Nếu anh ta là Dược tề sư, vậy tại sao anh ta lại ở đây?".
Đại đa số Dược tề sư đều sẽ nương nhờ vào một thế lực lớn. Muốn điều chế dược tề phải cần đến một số lượng nguyên liệu khổng lồ, nếu chỉ dựa vào sức của một người, không đầu nhập vào những thế lực hùng hậu thì rất khó có được thành tựu. Muốn bồi dưỡng nên một Dược tề sư có thể tiêu tốn đến hàng trăm ngàn vạn, trong khi đó, dược tề biến đổi gien là một loại thuốc bị quản chế, dù có điều chế ra được cũng không thể tiêu thụ một cách quang minh chính đại, nếu có động tác gì quá mức chắc chắn sẽ khiến cho phía trên chú ý, vậy thì sẽ rất phiền toái.
Thẩm Hiên chống cằm: "Có thể anh ta không thích bị trói buộc bởi những thế lực lớn.".
Giống như Thi Lâm Nguyên đã nói, vì để đảm bảo quyền lực của những thế lực lớn, dù dược tề cấp A có thể được điều chế thành công ở số lượng lớn thì những gia tộc kia cũng sẽ không cho phép chuyện này xảy ra.
"Sao anh lại muốn tận hai lọ dược tề cấp B?". Thẩm Hiên hỏi.
"Thật ra anh muốn dành riêng một phần dược tề để nghiên cứu." Lục Vinh nói.
Thẩm Hiên híp mắt: "Nghiên cứu?".
Lục Vinh gật đầu: "Nghe nói phương pháp điều chế dược tề biến đổi gien được xem là một trong những thứ cơ mật nhất, anh tự hỏi mình có thể nghiên cứu ra được phương pháp này hay không.".
Thẩm Hiên cười cười: "Vậy là phải mua thêm một số thiết bị nghiên cứu rồi.".
Lục Vinh gật đầu: "Đúng vậy".
..................
Lục Vinh nhìn nhìn Thi Lâm Nguyên, có chút phiền muộn hỏi: "Ông chủ Thi, tại sao anh lại tới nữa rồi?".
Từ khi Thi Lâm Nguyên tới đây lần trước thì hắn ta lại cố tình ghé qua thêm vài bận, cái tên này khôn khéo vô cùng, mỗi lần tới đều đem theo một ít lễ vật, không ai lại đánh kẻ đang cười, Lục Vinh cũng không tiện đuổi một người hiểu đủ lễ như thế nghĩa đi chỗ khác.
Sau một lần vô tình dùng cơm tối ở đây, Thi Lâm Nguyên gần như đến điểm danh mỗi ngày.
Thi Lâm Nguyên là một kẻ vô cùng khôn khéo, đem lại cảm giác không thể nhìn thấu, Lục Vinh luôn cảm thấy có chút bài xích với loại người như vậy.
Thi Lâm Nguyên cười cười: "Ông chủ Lục sao lại tỏ ra xa lánh tôi thế? Tôi đến kiểm tra sức khoẻ cho Thẩm Hiên thôi mà.".
Lục Vinh cau mày: "Không phải là anh đã kiểm tra rồi sao?".
Thi Lâm Nguyên nghiêng đầu cười cười: "Ông chủ Lục đừng có hẹp hòi như vậy!".
Viên Kiệt bới một chén cơm, có chút đề phòng nhìn Thi Lâm Nguyên.
Thi Lâm Nguyên cười cười nhìn Viên Kiệt: "Tội dân mà cậu cũng có thể thu nhận, vậy mà sao lại chán ghét tôi đến thế?".
Lục Vinh đột nhiên nhìn chằm chằm vào Thi Lâm Nguyên: "Ông chủ Thi nói gì?".
Thi Lâm Nguyên nắm lấy Viên Kiệt: "Cậu thật lợi hại nha, thuốc giải của Tội dược cũng có thể tìm ra được, còn cho tiểu quỷ này dùng! Nhưng liều lượng không đủ, hệ thống báo động có thể không tra ra được, dấu ấn trên trán cũng đã biến mất, nhưng... nếu dùng một số thiết bị đặc thù thì vẫn có thể kiểm tra được.".
"Liều lượng thuốc giải không đủ?" Lục Vinh hỏi.
Nếu lượng thuốc giải của Viên Kiệt không đủ, vậy chẳng lẽ những người khác cũng chưa được giải hết Tội dược?.
Thi Lâm Nguyên cười cười: "Đúng vậy! Nhưng giải được một nửa cũng đã rất giỏi rồi.".
Khương Hoa và Khương Anh nghe Thi Lâm Nguyên nhắc đến tội dân thì suýt nữa đã xông lên, hai người họ nhìn thấy ánh mắt Thi Lâm Nguyên, âm thầm cảnh giác.
"Lục Vinh, sắc mặt hai bảo vệ của cậu hình như không được tốt lắm nha!" Thi Lâm Nguyên cười híp mắt.
Lục Vinh nhìn Thi Lâm Nguyên: "Anh biết chuyện từ lúc nào?".
Thi Lâm Nguyên: "Hai ngày trước tôi ngẫu nhiên phát hiện ra mà thôi, may mà cậu chưa đưa thằng nhóc này đi học, nếu không thì... hệ thống kiểm tra trong học viện nghiêm ngặt hơn bên ngoài rất nhiều.".
"Ông chủ Thi, rốt cục anh muốn gì?" Lục Vinh đề phòng.
Thi Lâm Nguyên cười cười: "Cậu không cần đề phòng tôi như vậy, nếu tôi muốn hại cậu thì sẽ không ngồi đây nói chuyện với cậu đâu, tôi chỉ cần đi ra ngoài báo cáo thì cậu chết chắc rồi.".
Lục Vinh: "...".
Thi Lâm Nguyên nhìn Khương Hoa và Khương Anh: "Lục thiếu, chúng ta có thể nói chuyện riêng không?.".
Lục Vinh cười cười: "Đương nhiên có thể.".
Thi Lâm Nguyên cùng Lục Vinh và Thẩm Hiên đi vào một gian phòng.
"Ông chủ Thi có ý định gì?" Lục Vinh hỏi.
"Tuy tôi không hiểu rõ con người của Lục thiếu, nhưng tôi cảm thấy cậu có thể lấy được một số linh thảo đặc thù, dù tôi không biết cậu làm điều đó bằng cách nào." Thi Lâm Nguyên nói.
Lục Vinh nhìn Thi Lâm Nguyên: "Ông chủ Thi nói đùa, tôi nào có bản lãnh lớn như vậy.".
Thi Lâm Nguyên cười cười: "Người khác có thể không biết, nhưng tôi là Dược tề sư, ít nhiều cũng có chút hiểu biết hơn người, một loại linh thảo dùng để điều chế thuốc giải của Tội dược sớm đã tuyệt tích, hơn nữa loại thuốc giải này nhất định phải sử dụng trong vòng bảy ngày kể từ khi điều chế, nếu không thì...".
"Ông chủ Lục, những nguyên liệu nấu ăn mà cậu dùng cũng không hề tầm thường".
Thẩm Hiên nhìn Thi Lâm Nguyên: "Ông chủ Thi, rốt cục là anh muốn gì?".
Thi Lâm Nguyên cười cười: "Ông chủ Lục, cậu thấy tôi thế nào?".
Lục Vinh mở to mắt: "Anh đúng là rất dễ nhìn, nhưng tôi đã có A Hiên rồi.".
Thi Lâm Nguyên cười cười: "Tôi không có ý đó, đương nhiên tôi biết ông chủ Lục đối với Hiên thiếu thâm tình tựa biển, nhất định không hề động lòng với người khác, tôi sẽ không tự rước nhục vào mình, tôi thấy Lục thiếu có vẻ hứng thú với dược tề cấp A có phải không?".
Lục Vinh: "Đúng thì thế nào? Anh có thể làm được sao?".
Thi Lâm Nguyên nhìn Lục Vinh: "Thật ra, dược tề cấp A cũng không phải là thành quả nghiên cứu của Vệ Quốc Sinh, là ông ta cướp từ tay sư phụ tôi.".
"Sư phụ tôi một Dược tề sư thiên tài, là bạn học và cũng là bạn tốt của Vệ Quốc Sinh. Sư phụ tôi không thích dựa dẫm vào những thế lực lớn nên vẫn luôn nghiên cứu một mình, trong khi đó Vệ Quốc Sinh lại có gia cảnh giàu có, ông ta đã hỗ trợ sư phụ tôi rất nhiều.".
"Lúc còn trong học viện, sư phụ tôi đã nhiều lần bán thành quả nghiên cứu cho Vệ Quốc Sinh, lấy tiền trang trải cho những nghiên cứu tiếp theo. Cũng vì lí do đó, có rất nhiều thành tựu trong giới Dược tề sư đều được công bố dưới danh nghĩa Vệ Quốc Sinh.".
"Sư phụ tôi một đời theo đuổi đam mê dược tề của mình, xem nhẹ danh lợi, không hề biết đến những âm mưu tính toán của giới hào môn. Sau khi nghiên cứu ra được dược tề cấp A, sư phụ phát hiện nó có tác dụng phụ rất nguy hiểm, có thể dẫn đến tử vong, nên quyết định tiêu hủy.".
"Vệ Quốc Sinh vẫn luôn biết chuyện sư phụ tôi đang nghiên cứu về dược tề cấp A, ông ta phát hiện sư phụ có ý định tiêu huỷ phương thức điều chế. Thế là ông ta nghĩ rằng sư phụ tôi đổi ý, không bán nghiên cứu cho ông ta nữa, mà muốn dùng loại dược tề này tạo nên danh tiếng của chính mình. Có lẽ ông ta đã sống trong hư vinh quá lâu, đâm ra sợ hãi chân tướng bị bại lộ, nhân lúc sư phụ vừa nghiên cứu ra được dược tề cấp A, ông ta đã ra tay sát hại người.".
Lục Vinh kinh ngạc: "Vệ Quốc Sinh Đại sư rất có danh tiếng, thật không ngờ lại là một Lam Thiên Thành thứ hai!".
----------
Edt: Dạo này mình khá là bận nên từ giờ không thể đăng mỗi ngày một chương nữa nhé. Lịch đăng chương mới không cố định nhưng mình sẽ cố gắng hết sức, mong mn thông cảm ❤️