Chương 403:
“Bảo bảo, hôm nay con nhất định phải ngoan ngoãn, đừng ở trước mặt bác con quây mẹ, biệt chưa hả?”
Sau khi xuống xe, Tuyết Lạc vỗ nhẹ bụng mình thì thâm.
Tuyệt Lạc không về Phong gia, mà ngôi ở một lùm cây cách Phong gia không xa, đợi Phong Lập Hân làm xong trị liệu một ngày ở bệnh viện.
Tuyệt Lạc câm trên tay một hộp quà được bọc tinh tê. Nhìn có vẻ quà bên trong không lớn, có lẽ chỉ to bằng năm tay cô.
Nửa tiếng sau, xe cứu thương chuyên dụng của Phong Lập Hân chậm rãi tiên vào tiêu khu, vững vàng dừng trước sân Phong gia.
Mạc quản gia đây xe lăn xuống trước, sau đó là Phong Hành Lãng cần thận ôm lây Phong Lập Hân ra khỏi xe cứu thương.
Người đàn ông đôi xử với anh trai cân thận tỉ mỉ, thật sự rât khó đề liên hệ anh ta với người thô bạo. Hoặc có lẽ trong mặt Phong Hàgh Lãng chỉ có anh trai Phong Lập Hân mà thôi.
Đợi Phong Hàng Lãng đầy xe lăn của Phong Lập Hân vào phong khách, Tuyêt Lạc mới câm món quà trong tay từ trong bụi cây chui ra, một đường chạy bước nhỏ vào sảnh Phong gia.
“Lâm Tuyết Lạc cô lại đến đây làm gì?”
Nhìn thấy Lâm Tuyết Lạc đột nhiên xuất hiện, Phong Hàng Lãng trách măng, Đoán trước Phong Hàng Lãng sẽ thô bạo ngăn cản cô, nên Tuyết Lạc trước đã chuẩn bị sẵn sàng, cô lách qua một cái, tránh khỏi phạm vị cánh tay của Phong Hàng Lãng, cái này gọi là ngã một lân liên biết đaul BÚ đến tặng quà! Tặng xong tôi sẽ ¡I Vừa vận động vừa lo lắng, Tuyết Lạc thở đứt quãng nói.
“Đưa quà cho tôi! Cô có thể đi rồi!”
Phong Hàng Lãng chìa tay đến, cho răng cô đặc biệt đên đề tặng cho anh ta quà xin tha tội.
“Cái này không phải cho anhl”
Tuyết Lạc ôm lây hộp quà lùi vê sau: “Là đề tặng cho anh của anh Phong Lập Hân! Tôi tặng xong sẽ đi! Không cân Phong Hàng Lãng anh đuôi tôi đi!”
Cánh tay duôi ra của Phong Hàng Lãng rõ ràng ngân ra một chút,ngưng trệ ở trong không trung một giây sau đó hơi thu lại.
“Lập Hân, buổi trưa em đã đi chọn một món quà tặng anh, hy vọng anh sẽ thích.”
Tuyệt Lạc quỳ một gôi trước xe lăn của Phong Lập Hân. Từ góc độ này sẽ không giông như bê trên nhìn xuống, mà sẽ là hơi ngắng mặt lên, lo răng Phong Hàng Lãng lại ném mình bệ ngoài, Tuyết Lạc vội vàng mở ra vỏ ỌC.
Tuyết Lạc nghĩ cả một đêm, lại mắt một buôi sáng, dù bản thân vì nguyên do gì mà buôn nôn, đối với người có trái tim tỉnh tế như Phong Lập Hân mà nói đó là một loại thương tồn.
Như lời Phong Hàng Lãng nói, Phong Lập Hân không thê chịu nỗi sự khinh thường và ánh mắt khác thường của người khác, anh ây sẽ cảm thây bản thân là quái vật.
Nhìn thấy Tuyết Lạc đang bóc hộp quả, Phong Hàng Lãng dừng lại động tác mạnh bạo, dường như anh cũng muôn xem xem, người phụ nữ vừa ngôc nghệch vừa không ngọt ngào này có thê tặng anh trai Phong Lập Hân món quà gì.
Phong Lập Hân đeo khẩu trang, lẳng lặng nhìn Tuyết Lạc cỗ gắng bóc hộp quà.
Quà, ít nhiều có thể khiến người khác có được cảm giác mong muốn và vui Sướng.
Như là đã gần nửa năm phong bề và giam câm, hơn nữa quà này còn đặc biệt tặng riêng cho Phong Lập Hân anh. Tâm tình không tự chủ được sẽ có chút chờ đợi.
Lam Du Du thật không ngờ rằng Lâm Tuyết Lạc sẽ quay lại Phong gia. Tối hôm qua, cô ta bị Phong Hàng Lãng không thương tiếc ném ra khỏi Phong gia, ném vào trong màn mưa.
Là dùng khí nào khiên cô ta trong thời gian chuyện xảy ra mới được một ngày lại dám lân nữa nhảy vào nơi đau thương?