Chương 422:

Cô ây là em dâu của anh! Em không chấp nhận cô ấy, anh chấp nhận!”

Phong Lập Hân quyết đoán nói một câu.

“Được rồi Phong Lập Hân, một Lam Du Du anh cũng không biết trị, còn muôn ra tay giúp đỡ đứa ngốc Lâm Tuyết Lạc kia trồn thoát!”

Phong Hàng Lãng nhẹ giọng chế giễu nói. Đúng là nôi nào úp vung nấy!

“Nói chuyện của em, em nhắc Du Du làm gì!” Phong Lập Hân nhẹ trách một câu.

“Anh, em biết anh rất muốn cảm giác ôm nữ yêu tinh Lam Du Du kia ngủ!

Nếu khổng thế này, đêm nay bảo bác sĩ Kim cho cô ta một kim, cho cô ta ngoan ngoãn ngủ một buổi tối với anh! Mặc dù không làm được chuyện này, dùng tay sờ cũng được.”

Phong Hàng Lãng chọc Phong Lập Hân. Đầu tiên thử Phong Lập Hân thích Lam Du Du tới mức nào, thứ hai cũng muôn vơi lửa giận của bản thân.

Phụ nữ ngu dốt Lâm Tuyết Lạc này, vậy mà thật sự dám ly hôn? Nhưng lại đưa đơn đã ký cho Phong Lập Hân?

Cô đây là muốn chống đối sao? Ăn gan hùm gan báo rồi!

“Thằng nhóc thối, anh không dạy em như vậy! Thằng nhóc nhà em càng ngày càng không đứng đắn !”

Phong Lập Hân lại trách nhẹ một câu.

Hai người đàn ông dùng giọng điệu khôi hài nói vê phụ nữ.

“Em không đứng đắn, anh cũng, giả đứng đăn! Rõ ràng chính là muốn ngủ yêu tinh kia, lại còn mang bộ dạng thân sĩI Biết cái gì là thân sĩ không?

Thân sĩ chính là: lòng nhẫn nại của se Sẽ bị bỏ đi thôi!” Phong đi lãng không đứng đắn nói.

“Thằng nhóc thối, nói chuyện em với Tuyết lạc! Em với anh nói lung tung sức lực cái gì!”

Phong Lập Hân tựa hồ bây giờ mới ý thức được: Phong Hàng Lãng lại đang dụ anh nói. Nói chuyện phiếm với HN! lấy anh tiêu khiến.

“Nhanh ký tên đi! Anh còn chờ nói lại với Tuyết Lạc nữal”

Tất nhiên Phong Lập Hân không hy vọng Phong Hàng Lãng thật sự ký vào đơn ly hôn này.

Vì anh đã nhận định Tuyết Lạc là một em dâu tốt, dịu dàng hiền lương, tâm tính đơn thuần. Cũng chỉ có người phụ nữ thuần khiết như vậy, mới có thể chịu đựng mối thù thiêu đốt trong tim Phong Hằng Lãng.

Phong Lập Hân không ngừng bảo Phong Hàng Lãng kí tên lên đơn ly hôn, đây thật ra là một loại thủ đoạn đe dọa.

Phong Hàng Lãng híp mắt nhìn về phía Phong Lập Hân; mà Phong Lập Hân cũng không đôi sắc mặt đón lẫy tầm mắt Phong Hàng Lãng.

Hai anh em giằng co như vậy. Thoạt nhìn như đang đánh cờ!

Không có bắt kỳ gió tanh mưa máu gì, có chỉ là sự quan tâm lẫn nhau trong đói Phong Lập Hân thật sự thực cảm tạ chính mình có thể có được một em trai cùng cha khác mẹ như Phong Hàng Lãng. Anh trước nay chưa từng vì Phong Hàng Lãng là con riêng không quang mình chính đại mà thờ ơ lạnh nhạt với anh! Cũng chưa từng nghĩ địa vị của bản thân sẽ vì sự xuât hiện của Phong Hàng Lãng mà bị đe dọa.

Từ lúc bố Phong mang Phong Hàng Lãng từ trên núi về Phong gia, anh vẫn luôn rất quan tâm bảo vệ tốt người em trai này.

Phong Hàng Lãng lúc nhỏ, là một đứa bé phản nghịch làm người ta giận sôi cả mình!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play