Nhấn vào xem lịch sử chat, mấy phút sau, Ngải Tiếu vừa khóc vừa ra khỏi group.
-Một Vũng Mèo: Tên group đổi xong rồi nè!
-Mike Đồng: Mèo giỏi lắm, tớ không tin làm vậy mà Trú Trú vẫn không xuất hiện:)
-Một Vũng Mèo: Thật ra tớ sợ cậu ấy vì để không viết truyện mà ngay đến lịch sử đen cũng không màng luôn.
-Khấu Đan: Đúng đó, có người trong group này vì để không viết truyện, chuyện gì cũng làm ra được hết.
-Bánh Bao: Cái đứa ngày up hai vạn chữ im mồm!
-Lông Thỏ Bỏ Group Ra Đi: Ủa, sao lại đổi tên group nữa? Nhưng mà lịch sử đen của cậu ấy không phải tụi mình đều biết hết rồi hả, tối ngày cứ gào thét đòi gả cho nữ thần gì đó Ahaha
-Bánh Bao, Khấu Đan, Mike Đồng, Một Vũng Mèo:......
-Mike Đồng: Lông Thỏ, tớ khuyên cậu nên xóa câu này =. =
-Lông Thỏ Bỏ Group Ra Đi: Qué! Lông Thỏ tớ cũng có tôn nghiêm chứ bộ, nói không xóa là không xóa! Mấy cậu rải thức ăn chó sao không thấy xóa đi!
-Khấu Đan: Sao tớ lại thấy phấn khích vậy ta hahaha
-Lông Thỏ Bỏ Group Ra Đi: Nhạn Lai Thời là ai? Group chúng ta có người mới khi nào vậy?
-Mike Đồng: Hmmmmm......Cái này, Nhạn Lai Thời chính là Nhạn Đường mà lúc nãy cậu nhắc đến đó.
-Một Vũng Mèo: Lông Thỏ đọc tin chat riêng đê!
Lông Thỏ Bỏ Group Ra Đi: OAO???
-Lông Thỏ Bỏ Group Ra Đi: OAO! Quá hai phút rồi! Không xóa được nữa!
Nội dung tiếp theo sau là mọi người chế nhạo Lông Thỏ, Lông Thỏ uất ức quyết định tiếp tục ở ẩn, đồng thời đổi tên thành "Lông Thỏ Không Tồn Tại".
Đúng vậy, bắt đầu từ bây giờ cô không tồn tại nữa rồi! Cái người lỡ miệng lúc nãy không phải là cô!
Ngải Tiếu sau khi xem xong, quyết định mặc kệ cái đám bạn chơi khăm mình này.
Cô cứ tưởng giả chết thì sẽ có thể cho chuyện này trôi qua, ai ngờ nữ thần lại không tha cho cô, buổi tối khi chat còn gửi hình qua cho cô.
-Nhạn Lai Thời: [Hình ảnh] Lúc trước em đều như vậy hết hả?
Ngải Tiếu: "......" Không phải, thật ra hiện giờ cô cũng như vậy đó......
-Trú Trú: QAQ AAAA quên nó đi quên nó đi, nhìn không thấy nhìn không thấy!
-Nhạn Lai Thời: Thật ra chị có xem qua friendzone của em rồi.
Ngải Tiếu nhớ đến những lời chia sẻ 'điên rồ' của mình trong friendzone, quyết định lặng lẽ thăng thiên. Còn Nhạn Đường thấy em ấy không trả lời nữa, cười, rồi đánh chữ.
-Nhạn Lai Thời: E hèm, chị sai rồi, bộ truyện sau em muốn viết về gì?
-Trú Trú: Vẫn chưa nghĩ xong, chị muốn xem gì?
-Nhạn Lai Thời: Em viết gì chị cũng thích xem hết.
Ngải Tiếu ôm mặt, cười hihi lên.
-Trú Trú: Nói đại ra một thể loại đi mà~
-Nhạn Lai Thời: Truyện ngọt hiện đại thì sao, rải thức ăn chó suốt bộ truyện luôn.
-Trú Trú: Em nhớ lúc trước khi chúng ta mới biết nhau chị nói muốn xem truyện hiện đại nhẹ nhàng chút.
-Nhạn Lai Thời: Uhm, lúc đó nghĩ mình khi xem thì có cảm giác hòa nhập hơn, bây giờ cảm thấy em dễ thương đến thế, thức ăn chó được viết ra cũng ngọt ngào hơn, độc giả chắc chắn sẽ rất thích~
Thức ăn chó ngọt ngào...... Ngải Tiếu phụt cười một tiếng, đối xử với độc giả như vậy có được không đó?
-Trú Trú: Được thôi, vậy em suy nghĩ đề tài cụ thể xíu.
-Nhạn Lai Thời: Có thể viết câu chuyện về tiểu khả ái 1m5 với nữ thần 1m7, tên truyện chị cũng đã nghĩ xong rồi, tên 'Cô bạn gái nhỏ'.
-Trú Trú:......Còn lâu em mới viết đề tài này! Ai thích thì người đó tự viết đi =皿=!
Nhạn Đường nhìn thấy dáng vẻ em ấy 'xù lông' lên, cười nghiêng ngả ra giường. Mỗi lần mà hiểu em ấy hơn một chút là lại cảm thấy thích hơn bội lần.
Hai người trò chuyện một hồi, Ngải Tiếu nói 'chúc ngủ ngon' với cô ấy, sau đó chạy đi ngủ. Ban ngày suy nghĩ gì là ban đêm sẽ nằm mơ thấy đó, sau khi ngủ cô thấy mình viết bộ truyện mới, nội dung giống như Nhạn nữ thần đã nói, là một bộ truyện dễ thương về sự chênh lệch chiều cao, các độc giả đều bình luận 'moe quá moe quá'.
Sau khi tỉnh dậy cô dụi mắt, cảm thấy đề tài này đúng là đáng sợ thật, có đánh chết cô cũng không viết.
Mét rưỡi cũng có tôn nghiêm của mét rưỡi chứ bộ!
Ngày mới bận rộn lại bắt đầu, bận tới bận lui bận lại đến thứ 6. Sáng thứ 5 Ngải Tiếu có tiết, buổi trưa sửa soạn một tí rồi cùng Nhạn nữ thần đến nhà hàng Đoàn Tử đã đặt sẵn, vì không để cho người ta cảm thấy cô dễ thương, cô cố ý mặc màu đen theo style cao lãnh, sau đó vừa vào phòng là cô vẫn bị mọi người vây xung quanh khen 'dễ thương quá'.
Đặc biệt là Đoàn Tử, nếu không phải có nữ thần chắn lại thì cô ấy chắc chắn nhảy bổ vào cô rồi. Ngải Tiếu trốn đằng sau lưng nữ thần, nghe Ninh Đồ An cảm thán: "Đường Đường đúng là mưu mô thật, nếu lúc trước không phải cậu ấy giành đi xin bản quyền thì người dụ dỗ được tiểu Trú Trú đã là tớ rồi."
"Mơ đi diễm, cho dù là cậu liên hệ trước thì em ấy cũng không thích cậu đâu." Nhạn Đường mỉm cười, "Dù sao mấy năm trước trong group tác giả, em ấy đã đòi gả cho tớ rồi đó."
Ngải Tiếu: "......" Cô đột nhiên muốn bạo hành gia đình ghê.
Hùng Mao và Thanh Ngọc Chiết cười đến không ngừng lại được, cứ nói Nhạn Đường sau khi yêu đương là da mặt ngày càng dày lên. Ngải Tiếu đỏ mặt ngồi bên cạnh nữ thần, khi người ta không nhìn thấy là nhéo mạnh lên tay cô ấy.
Nhạn Đường cúi đầu nhìn dáng vẻ giả bộ giận của em ấy, rõ ràng là muốn biểu hiện ra hung dữ nhưng dáng vẻ này trong mắt cô lại cực kỳ dễ thương, trên tay cũng không thấy cảm giác đau gì.
Hùng Mao và Thanh Ngọc Chiết là người rất dễ nói chuyện, tuy Ngải Tiếu lần đầu gặp bọn họ, nhưng khi trò chuyện lại không cảm thấy xa cách gì. Rất nhanh, thức ăn được bày lên bàn, những món Đoàn Tử gọi ăn đều là ngon, Ngải Tiếu ngoài trò chuyện ra cũng ăn không ít, trong đó có hơn một nửa là Nhạn Đường gắp cho cô.
Đoàn Tử phát hiện được chi tiết này, chua xót nói: "Chậc chậc chậc, sao không ai gắp thức ăn cho tớ vậy ta, người có bạn gái đúng là khác, tự mình ăn thì thôi đi, còn gắp cho bạn gái hoài nữa."
Cô vừa nói xong là Tần Tùng gắp một miếng cá bỏ vào dĩa của cô: "Gắp cho cậu nè, đừng ghen nữa."
Cả đám người này giỏi nhát là trêu chọc, nhìn thấy Tần Tùng gắp thức ăn cho Ninh Đồ An, ai ai cũng nói 'Tùng Tử ghê nha'. Ninh Đồ An đột nhiên đỏ mặt lên, trừng mắt nhìn Tần Tùng: "Có phải gần đây cậu lại bị hối kết hôn nữa không, muốn nhờ tớ làm bia đỡ đạn? "
Tần Tùng lại gắp một miếng cá cho mình: "Tớ cũng đâu phải thiếu bạn gái đâu, nếu muốn cưới thì phải cưới người mình thích kìa."
Mọi người đều cảm thấy câu này có ẩn ý trong đó, Hùng Mao suýt chút nữa làm rớt đũa luôn: "Năng lực đọc hiểu của Trú Đại chắc mạnh hơn bọn tôi, lời của Tần Tùng em cảm thấy có ý gì khác không?"
Ngải Tiếu làm mặt nghiêm túc trả lời: "Từ góc độ tám mà nói, thì em cảm thấy có tin vui đó."
Chuyện tám đầu tiên xuất hiện, tiếp theo sau đó là các chuyện tám khác ùn ùn kéo đến. Mới bắt đầu mọi người còn ngại là do lần đầu tiên đi chơi với Khổ Trú, chủ đề ít nhiều gì cũng khách sáo chút, nhưng mà chuyện tám một khi mà đã có mở đầu là không dừng lại được nữa. Cả bàn tám từ giới cổ phong cho đến giới tác giả, rồi từ giới tác giả qua đến giới lồng tiếng, tám đủ mọi chuyện yêu hận tình thù của thế giới 2D.
Khi Ngải Tiếu nghe chuyện tám đồng thời cũng chú ý đến, mấy chuyện tám này không có đào sâu riêng tư của người khác, chủ yếu là những chuyện thú vị trong giới, kết cuộc đa phần đều là HE, không có những thể loại như trở mặt nhau.
Do phát hiện này, mà độ thiện cảm của cô đối với các vị này tăng lên, trò chuyện cũng nhiều hơn. Ăn xong cơm, 6 người cùng đi hát karaoke, bọn họ đa số đều là dân âm nhạc, cùng nhau hát karaoke giống như là mở liveshow vậy. Hùng Mao thân là họa sĩ nên hát hơi thua mọi người tí, còn Ngải Tiếu dưới sự dẫn dắt của nữ thần đã không còn là ca sĩ nghiệp dư nữa, hát cũng không thấy ngượng miệng.
6 người hát gần đúng 4 tiếng đồng hồ, đến cuối cùng, Ninh Đồ An kêu mọi người chơi xí ngầu, ai thua sẽ bị búng trán. Ngải Tiếu chưa chơi qua, ngồi bên ngoài xem một hồi mới vào chơi, kết quả là thắng liền ba ván.
Ninh Đồ An cứ nói là người mới nên ăn hên, không chịu thua chơi tiếp, bên Nhạn Đường thì hát hò làm nhạc nền, bên bọn họ thì chơi rất hăng máu. Đoàn Tử thua đến bị búng tới cả chục cái, cuối cùng tổng kết lại—— "Tiểu Trú Trú rất dịu dàng với mình, còn Tần Tùng thì không phải là người mà, số lần búng nhiều nhất mà cũng đau nhất nữa."
Tần Tùng cúi đầu nhìn tay mình, anh tưởng mình dùng sức nhẹ lắm rồi chứ......
Hát karaoke đã đời rồi, cả đám người lại chạy đi ăn khuya. Do lần trước bị bài học say rượu nên 'được' người nhà đến đón, Ninh Đồ An khó khăn lắm mới ra ngoài chơi nên quyết định cải tà quy chánh, một chai bia cũng không đụng đến, vừa nghĩ đến ăn tôm hùm đất mà không được uống bia, làm cô thấy rất uất ức.
Ngải Tiếu thích uống nước dừa khi ăn tôm hùm đất, sau khi cô gọi nước dừa thì mấy người không biết uống bia đang không biết uống gì đều gọi nước dừa theo cô. Do đó, bàn của bọn họ cũng được coi là đặc biệt trong tiệm tôm hùm đất, ngoại trừ tôm hùm đất màu đỏ trên bàn thì toàn là dừa với dừa.
Ăn khuya kết thúc, Tần Tùng đưa Hùng Mao, Thanh Ngọc Chiết và Đoàn Tử về nhà, Nhạn Đường lái xe chở Ngải Tiếu về. Trước khi ngủ, Nhạn Đường nắm vài lọn tóc của con sóc nhỏ đang nằm trên giường chơi, hỏi: "Hôm nay chơi có vui không?"
"Vui!" Ngải Tiếu gật mạnh đầu, "Bọn họ đều rất tốt, chơi với bọn họ thấy rất thoải mái."
Nhạn Đường cười rồi sờ mặt em ấy: "Bọn họ chơi với em chắc cũng rất thoải mái, nếu không thì dựa vào tính cách của Lão Tần và Đoàn Tử thì tuyệt đối sẽ không hít chung một bầu không khí với những người họ không thích đâu."
"Nói đến bọn họ, em cảm thấy hai người đó hình như cũng có tin vui......" mắt Ngải Tiếu sáng lên, bắt đầu tám: "Chị không cảm thấy hả?"
Nhạn Đường nói: "Chị cảm thấy Lão Tần có ý với cô ấy, nhưng chuyện này không gấp được. Gia đình bọn họ rất phức tạp, cho dù là hai người yêu nhau thật thì cũng phải trải qua rất nhiều chuyện."
Ngải Tiếu chớp chớp mắt, đột nhiên nghĩ đến một chuyện khó hiểu của lúc trước: "Đúng rồi, nghệ danh của Tần Tùng sao gọi là Tùng Tử Đường? "
Chữ Tùng và chữ Đường đặt cạnh nhau, cô cực kỳ để tâm chuyện này.
Đột nhiên bị hỏi đến vấn đề nhạy cảm, Nhạn Đường nhất thời cứng họng. Cô nên nói sao đây, không lẽ nói lúc trước Tần Tùng không biết giới tính thật của cô đã từng có ý với cô? Nhưng sau này khi cô tỏ rõ giới tính thật, Tần Tùng cũng không nhắc đến chuyện này nữa, anh ta cũng không phải là người gia trưởng cổ hũ, gặp được gái bách hợp là phải bẻ thẳng người ta lại.
Chỉ là nghệ danh đã đặt rồi, anh không có ý đổi lại, dù sao nếu đổi lại thì mới là chuyện đáng ngượng, người ta hỏi anh tại sao lại đổi tên thì anh phải trả lời sao đây?
Sau khi Nhạn Đường trò chuyện với anh ta thì hai người cũng cho qua chuyện này. Sau này Tần Tùng cũng có quen một người bạn gái, ai ngờ cô nương này chỉ để ý đến gia sản của nhà Họ Tần thôi, biết được mình đi theo một người không có ý định thừa kế gia sản liền đòi chia tay, từ đó về sau anh không có quen ai khác nữa, cứ sống buông thả trong thế giới 2D.
Nhưng mà chuyện này Nhạn Đường quả thật không biết nên nói sao với Ngải Tiếu nữa, lỡ như con sóc nhỏ ghen thì sao?
Nhìn dáng vẻ do dự của cô ấy là biết có vấn đề rồi, do đó, cô ấy vẫn chưa nói ra một chữ thì Ngải Tiếu đã 'hứ' một tiếng bắt đầu ghen rồi.
Nhạn Đường: "......" xem ra sau này cô phải đi chuẩn bị bí kíp '100 kế dỗ ngọt bạn gái' rồi.
Tất nhiên, đến cuối cùng cô vẫn thành thật khai báo ra, trong lòng Ngải Tiếu tuy hơi ghen nhưng cũng không đến nỗi không vui. Phần lớn cô ghen vì Tần Tùng quen biết với nữ thần sớm hơn mình, còn có thể cùng cô ấy gầy dựng sự nghiệp, nhưng mà nghĩ lại, cảm giác mình với nữ thần hiện tại ở chung với nhau phấn đấu cho tương lai cũng không tệ.
Thấy thần sắc em ấy cũng không sao, Nhạn Đường cũng yên tâm, hôn nhẹ một cái rồi nói: "Ngủ đi, chúc ngủ ngon."
Có lẽ là do mới uống một chút giấm ghen nên Ngải Tiếu như làm nũng giơ tay qua quàng lấy eo nữ thần. Vốn muốn cho đầu đặt lên vai cô ấy nhưng hai người hiện tại đều đang trong trạng thái nằm, khi tay cô ôm eo nữ thần thì mặt bất đắc dĩ phải dúi sát vào ngực nữ thần.
Ngải Tiếu bị xúc cảm mềm mại này làm cho giật mình, buông tay ra quay người qua ngủ, ai ngờ nữ thần không tha cho cô, giơ tay qua kéo Ngải Tiếu vào trong lòng mình.
Lưng dán sát vào người nữ thần, Ngải Tiếu đỏ mặt, không lên tiếng.
"Ghẹo xong rồi muốn chạy hả? "Nhạn Đường cười ở đằng sau.
Ngải Tiếu cãi bướng: "Không có!"
Nhạn Đường vỗ cái bụng của em ấy: "Không thừa nhận thì sẽ ôm em như vậy luôn."
Nhịp tim đập của nữ thần thuận theo vị trí tiếp xúc thình thịch thình thịch truyền vào người Ngải Tiếu, mặt cô nóng rực lên, cuối cùng thành thật nói: "Được rồi được rồi, em thừa nhận đã ghẹo chị, ngủ thôi."
Nhạn Đường cười, cúi đầu hôn lên tóc Ngải Tiếu, rồi buông ra: "Chúc ngủ ngon."
"Chúc ngủ ngon."
Ngải Tiếu mỉm cười nhắm mắt lại, khi ở chung với nữ thần, nằm mơ chắc cũng sẽ rất ngọt ngào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT