Trong phòng cực kỳ yên tĩnh, chỉ có thể nghe được tiếng thở nhè nhẹ của hai người mà thôi.

Ngải Tiếu móc lấy ngón tay nữ thần nói: "Em sao nỡ phạt chị chứ."

Nhạn Đường nhìn cái tay bọn họ đang nắm với nhau, bắt đầu thành thật khai chuyện biết được thân phận Ngải Tiếu sau khi nói chuyện với Dịch Nhàn, rồi sau đó mình che giấu thân phận tìm Ngải Tiếu học tiếng Nhật.

Ngải Tiếu: "......"

Bạn học Nhạn Đường lặng lẽ cúi đầu, con sóc nhỏ buông ngón tay đang nắm tay cô ra, không nói một câu, chỉ tức giận đùng đùng nhìn cô. Cô mím môi lại, cũng khai ra chuyện giả bộ gặp mặt nhau lần đầu, khai hết từ đầu đến cuối.

Ngải Tiếu lúc nãy còn nói là 'sao nỡ phạt nữ thần' giờ lại 'hứ' một tiếng mạnh, quay người qua dùng lưng biểu thị mình đang tức giận trong im lặng.

"Chị sai rồi......" Nhạn Đường nói nhẹ, ghé sát tai em ấy nói lời xin lỗi—— dùng giọng nói dịu dàng của cô trong thế giới 2D.

Mới đầu Ngải Tiếu nghe cô ấy 'khai' thì thấy có hơi tức giận, giận cô ấy vì đóng kịch lừa dối mình, còn giả bộ làm 'quần chúng vô tội' suốt nữa chứ! Nhưng khi nữ thần ghé sát tai mình nhỏ tiếng xin lỗi thì cô lại cảm thấy không có gì để giận nữa rồi, dù sao thì lúc đó nữ thần che giấu thân phận cũng chỉ vì tiếp cận mình mà thôi. Dựa vào tính cách của mình mà nói, nếu nữ thần bộc lộ thân phận ngay từ đầu thì mình có lẽ đã bị dọa đến không có cách nào cư xử bình thường với cô ấy trong đời thực được, sự phát triển theo từng bước này mới dễ thích ứng hơn.

Nhưng...... nhưng, cô không thể nào dễ dàng tha thứ cho người đã che giấu thân phận lừa dối mình lâu như vậy được! Tất cả những cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên tốt đẹp, không ngờ đều là mưu kế của nữ thần!

Trước giờ cô chưa từng nghĩ qua Nhạn nữ thần nhìn thành thật vậy mà lại mưu mô đến thế!

Cô quyết định bướng bỉnh một lần, dù sao thì giờ trong giới cổ phong và giới tác giả bách hợp đều biết cô với Nhạn Đường về chung một nhà rồi, mình cũng cầm chắc cái thân phận 'kiều thê của nữ thần', cho dù bướng bỉnh thì cô cũng có tự tin hơn!

Do đó Ngải Tiếu lại 'hứ' lên một tiếng, cực kỳ nghiêm túc nói: "Vô ích thôi, chị lừa dối em lâu như vậy, tưởng một câu 'chị sai rồi' là có thể giải quyết được hả? Em tuyên bố, hôm nay chị không có good night kiss đâu."

Cô nghe được tiếng nữ thần cười nhẹ, do đang ở sát bên tai cô, giọng cười nghe rất quyết rũ, cô chút nữa là yếu lòng bởi vì giọng cười này rồi.

Nhạn Đường sau khi cười thì hỏi nhẹ: "Vậy em muốn chị làm gì thì mới tha thứ cho chị đây?"

Con sóc nhỏ nhe răng cửa ra: "Chị muốn có được sự tha thứ của em tất nhiên là phải tự mình nghĩ cách rồi!"

Nhạn Đường trả lời: "Vậy nữ hoàng đại nhân có nơi nào muốn đi không? Mai chúng ta có thể đi chơi."

Khi cô nói đến 'nữ hoàng đại nhân' thì nhấn mạnh hơn xíu, Ngải Tiếu vừa nghe là biết cô ấy đang vào vai tướng quân trong Tướng Sơn. Nhưng mình sao có thể bị dụ dỗ dễ dàng vậy được chứ, chỉ một vai diễn nhỏ nhoi thôi, cô còn lâu mới mắc lừa!

Sau đó một lát sau.....

Ngải Tiếu: "Thành phố bên cạnh mới mở một công viên chủ đề." (Công viên theo chủ đề, khác với công viên giải trí)

"Được, em ngủ đi, chị đi xem đường đi." Nhạn Đường mỉm cười rồi ngồi dậy, Ngải Tiếu nghe được tiếng sột soạt ở đằng sau, quay người qua nói: "Trễ rồi, chị ngủ trước đi, chúng ta có thể đi vào tuần sau."

"Thật ra chị không có ngủ sớm như em." Nhạn Đường giơ tay ra muốn xoa đầu em ấy, nhưng nghĩ đến mình vẫn đang trong thời kỳ 'thành khẩn xin tha thứ' nên rút tay lại, "Em ngủ đi, chị sẽ vặn đèn tối xíu."

Ngải Tiếu do dự nói: "Nhưng chị không ngủ thì em cũng ngủ không được."

"Vậy chị dỗ em ngủ trước rồi mới xem." Nhạn Đường đặt điện thoại xuống, vặn đèn xuống mức tối nhất có thể, "Hát ru em ngủ thì sao hả?"

Ngải Tiếu: "......"

Cái tình tiết hát ru này mất mặt quá!

Nhưng do hiện giờ mình là 'nữ hoàng đại nhân' cần được dỗ ngọt, cô điều chỉnh lại tư thế nằm, quyết định thoải mái hưởng thụ đãi ngộ dành riêng cho cô.

Thấy em ấy nằm ngay ngắn lại, Nhạn Đường mở miệng ra hát ru thật. Giọng cô bình thường rất trong trẻo, nhưng vì để tạo ra không khí cho giấc ngủ, khi hát cô cố ý hạ thấp giọng xuống, giọng hát thư thái thảnh thơi thoát ra khỏi miệng, làm người ta cảm thấy cực kỳ dễ chịu.

Đã 10h hơn rồi, mấy ngày hôm nay bận chuyện giao lưu với nước Nhật, tối nay lại trải qua một buổi giao lưu trên YY, Ngải Tiếu rất nhanh có được cơn buồn ngủ, nằm trong chăn từ từ ngủ thiếp đi. Nhạn Đường gọi tên Ngải Tiếu, thấy không có phản ứng gì, nhè nhẹ cúi đầu xuống hôn lên má em ấy một cái, coi như là bảo vệ được chủ quyền của good night kiss.

Cô lấy điện thoại ra tiếp tục tra thông tin của công viên chủ đề ở thành phố bên cạnh. Công viên chủ đề bao gồm 3 hạng mục lớn là công viên lục địa, công viên dưới nước và công viên điện ảnh, có thể nói là tâm huyết để phát triển ngành du lịch của thành phố đó, nhưng cũng vì vậy mà vé vào cổng phải đặt trước ít nhất một tuần, nếu đi đột xuất thì không mua được vé đâu.

Nhạn Đường suy nghĩ rồi nhấn mở avatar của Đoàn Tử.

-Nhạn Lai Thời: Cậu có quen Hoàng Ngưu không?

-Đoàn Tử: Thánh rải thính, tớ ngay đến cậu còn không quen thì sao quen Hoàng Ngưu được chứ:)

-Nhạn Lai Thời:......

-Đoàn Tử: Cậu tìm Hoàng Ngưu làm gì?

-Nhạn Lai Thời: Mua vé dỗ ngọt bạn gái.

-Đoàn Tử:...... Vậy bai:)

Đoàn Tử quả thật quen biết rất rộng, tuy vẫn tức giận vì hành vi rải thính 'ngông cuồng' của Đường Đường, nhưng nghĩ đến cô ấy vì để dỗ ngọt Trú Đại nên cũng gửi số liên lạc cho cô ấy. Nhạn Đường đặt hai vé, rồi lại tra xem hướng dẫn du ngoạn, cuối cùng cũng thấy buồn ngủ, nằm xuống ngủ bên cạnh con sóc nhỏ.

Sáng sớm hôm sau, Ngải Tiếu tỉnh dậy là vươn vai, rồi chạy đi ôn từ vựng. 6h hơn, Nhạn Đường tỉnh dậy, nhìn thấy em ấy đang thảnh thơi ngồi trên sopha học bài, cô không ngại oán hờn đi làm bữa sáng tình yêu rồi.

Khi ăn sáng nghe được tin lát nữa có thể đến công viên chơi, Ngải Tiếu cuối cùng cũng không cố ý giả bộ ra vẻ đang giận dỗi nữa, bắt đầu phấn khích nói với cô ấy về mỹ thực gần công viên chủ đề đó.

Trước khi gặp mình, cuối tuần nữ thần đều đến công ty tăng ca, cho nên giờ bọn họ đi chơi chắc chắn sẽ làm chậm trễ công việc của nữ thần. Thời gian là thứ rất quý báu, nữ thần nguyện cùng cô chia sẻ khoảng thời gian không nhàn hạ này, cô có thể lấy lý do gì để tiếp tục bướng bỉnh nữa chứ? Điều quan trọng là, cô cũng không phải là giận thật sự.

Sau khi ăn xong, hai người lái xe đến thành phố bên cạnh, 10h là đến được công viên, Nhạn Đường đi tìm người lấy vé, sau đó là đỗ xe dắt Ngải Tiếu vào. Hai người không có dự định vào công viên nước, khi vào cửa thì đi thẳng vào công viên lục địa, sau đó thấy mỗi khu vui chơi đều có rất nhiều người đang xếp hàng, Nhạn Đường đi mua chút đồ ăn vặt, hai người vừa trò chuyện vừa xếp hàng đợi.

Chơi đến giữa trưa, hai người đến trung tâm ăn uống ăn cơm phần chủ đề, phần ăn được trang trí dễ thương làm cho Ngải Tiếu ăn rất là ngon miệng. Buổi chiều bọn họ tiếp tục chơi điên cuồng, khi đi ngang cửa hàng bán đồ lưu niệm, Nhạn Đường muốn mua cho em ấy một con thú bông, nhưng Ngải Tiếu lắc đầu, nói có con thỏ bông là đủ rồi.

Trước khi đến công viên điện ảnh, bọn họ xếp hàng dài để chơi đu quay. Nghe nói nếu ước nguyện khi đu quay đi đến điểm cao nhất thì điều ước sẽ trở thành hiện thực, đợi đu quay lên đến điểm cao nhất, Ngải Tiếu nhắm mắt mau chóng ước nguyện, khi mở mắt ra thì thấy nữ thần cũng đang ước nguyện giống mình.

Cô nhìn nữ thần hỏi: "Chị ước cái gì vậy?"

Nhạn Đường nghiêm túc trả lời: "Ước gì em có thể tha thứ cho chị."

Vành tai Ngải Tiếu đỏ lên, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, bọn họ đang trên vị trí cao nhất nên có thể nhìn thấy được toàn bộ công viên và thành phố bên ngoài.

Cô nhìn các tòa nhà mơ hồ xa xa kia, chậm rãi nói: "Được rồi, ước muốn của chị thành hiện thực rồi đó."

Nhạn Đường cười, sau đó nghiêng người qua hỏi: 'Vậy chị có thể hôn em một cái không?"

Ngải Tiếu không nói chuyện, ánh mắt lại nhìn vào mặt đối phương.

Sau khi xuống đu quay, cô đỏ mặt đi ở phía trước, Nhạn Đường bước sát theo sau. Hai người một trước một sau vào công viên điện ảnh, lúc này đã là 6h tối rồi.

Vào một quán ăn ở gần đó mà Ngải Tiếu mong chờ đã lâu, sau khi ăn xong cô giành trả tiền. Hai người họ không thể nào cứ để Nhạn Đường trả tiền hoài, mấy năm nay viết truyện cũng có được chút tích góp, nếu mà nữ thần đồng ý thì Ngải Tiếu còn có thể nuôi cô ấy trong một khoảng thời gian nữa đó, sao mà có thể cứ để cô ấy tốn tiền hoài được?

Khi về nhà thì đã 10h hơn rồi, tắm xong Ngải Tiếu lên giường nằm. Đợi đến khi Nhạn Đường tắm xong đi ra thì phát hiện em ấy đã ngủ rồi.

Cô sấy xong tóc, nhẹ tay nhẹ chân chui vào chăn, cầm điện thoại nhìn hình bọn họ chụp hôm nay. Trong album có cảnh vật, cũng có hình chụp chung của bọn họ, trong đó đa phần là của con sóc nhỏ gửi qua. Cô chọn hình chụp chung lưu vào album 'con sóc nhỏ', suy nghĩ một hồi, chọn ra một tấm hình nhờ người khác chụp giúp, cài nó làm màn hình bảo vệ.

Nói mới nhớ, cô còn không biết con sóc nhỏ để màn hình bảo vệ là gì...... tuy lén coi đồ của người khác là không tốt lắm, nhưng lòng hiếu kỳ của cô quá mạnh, Nhạn Đường vẫn nhấn mở điện thoại của Ngải Tiếu ra, kết quả phát hiện đằng sau chỗ nhập password là hình của cô lúc đang làm việc.

Thì ra kỹ thuật chụp hình của con sóc nhỏ tốt vậy à, chụp đến mình xinh đẹp đến thế.

Nhạn Đường cười, tắt màn hình, nằm xuống ngủ.

Buổi chiều hôm sau, Ngải Tiếu về trường học, trước tiên tìm bộ trưởng và các phó chủ tịch lấy tài liệu, sau đó là tìm lãnh đạo lo chuyện visa. Buổi tối về phòng, cô thấy group thảo luận Tướng Sơn lại náo nhiệt lên, nguyên nhân là do Đoàn Tử dự tính làm một buổi liên hoan.

Tuy cũng có người không thể chấp nhận Nhạn Đường cùng song ca nhạc cốt truyện bách hợp với một người chưa từng nghe qua bao giờ, nhưng chỉ trong vòng hai ngày ngắn ngủi, Tướng Sơn đã chen chân vào được top 10 của bảng xếp hạng bài hát mới trên các kênh âm nhạc, bình luận trên một app âm nhạc đã đạt trên một vạn. Thành tích rất đáng mừng, là thành quả nỗ lực của mỗi người có mặt trong group này nên Đoàn Tử dự định kêu mọi người cùng nhau đến thành phố S chơi một ngày.

Tần Tùng, Nhạn Đường và Ngải Tiếu tất nhiên là không cần nói rồi, chắc chắn sẽ tham gia. Thanh Ngọc Chiết và Hùng Mao rất có hứng thú với bạn gái của Nhạn Đường tất nhiên là đồng ý liền, còn cái vị lồng tiếng cho nhân vật nữ hoàng, dù sao cũng không thân lắm nên khách sáo nói thành phố S xa quá nên không đi được, chúc bọn họ chơi vui vẻ. Sau khi xác định xong số người, Đoàn Tử lập tức liên hệ khách sạn, nhà hàng và karaoke, thời gian book vào tuần sau.

Tuần mới bắt đầu, Ngải Tiếu vẫn đi học, tan học, ăn cơm, làm thí nghiệm, về phòng như thường ngày, mấy chuyện này nhìn không khác gì mọi khi, nhưng nghĩ kỹ lại thì lại thấy hơi khác. Lúc trước trên đường đi cô toàn là nghe nhạc của nữ thần, còn bây giờ cô trực tiếp gọi điện nói chuyện với nữ thần; lúc trước cô lên lớp chăm chú nghe giảng, tan học thì muốn về phòng viết truyện; còn bây giờ thì là lên lớp chăm chú nghe giảng, tan học thì nghĩ đến hôm nay chừng nào mới gặp được nữ thần.

Cho nên nói, yêu đương làm người ta trở nên sa đọa, năm xưa tác giả Khổ Trú đào hết hố này đến hố khác, bây giờ sau khi kết thúc bộ cũ thì hoàn toàn không nghĩ đến sẽ viết bộ mới.

Các tác giả trong [Trung tâm phát triển phôi thai] lần lượt chỉ trích cô ấy làm biếng quá, đặc biệt là người thích đọc truyện của Khổ Trú như Đồng Đồng đây, mỗi ngày đều vào group gào thét đòi truyện mới.

Ngải Tiếu mỗi lần thấy mấy tin như vậy đều giả chết, cho đến một ngày nọ, group bọn họ lại đổi tên—— [Không vui nên đào lại lịch sử mê gái của Trú Trú]

Ngải Tiếu: "......"

Nếu nhớ không nhầm thì nữ thần cũng đã vào group này rồi.

Cho nên tên group này...... đã phơi bày ra lịch sử mê gái của cô rồi đó có biết không hả!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play