Thời tiết cuối tháng 3, trong phòng không có nóng lắm, nhưng mặt Ngải Tiếu nóng đến kinh người. Cô 'vâng' nhẹ một tiếng, nắm chặt cây viết trong tay.
Nhạn Đường thu tay lại, dịu giọng nói: "Nghỉ ngơi lát rồi tiếp tục đi." Nói xong, cô đứng dậy đi đến tủ lạnh, lại lấy ra một cái bánh kem hình ly khác.
"Em tưởng chỉ có một cái......." Ngải Tiếu hơi kinh ngạc nhìn cái bánh kem Red Velvet. Nhạn Đường cười: "Dỗ ngọt bạn nhỏ chỉ chuẩn bị một phần ăn vặt thôi thì sao đủ chứ."
Bạn nhỏ......
Ngải Tiếu lúng túng, không khách sao trực tiếp ăn cái bánh kem đó.
Nhạn Đường da mặt dày tiến lại gần ăn hai hết hai muỗng, con sóc nhỏ xem ra cũng đã quen với sự vòi ăn của mình rồi, khi cô tiến lại gần còn chủ động đưa cái muỗng qua. Nhạn Đường hưởng thụ sự đút ăn của tiểu khả ái, hoàn toàn không cảm thấy có gì không đúng hết. Trước lạ sau quen, Ngải Tiếu cũng không cảm thấy kỳ quặc nữa, cô nhìn thấy khoảnh khắc nữ thần há miệng ra ăn bánh kem cực kỳ lôi cuốn.
Nữ thần xem ra....... hình như nhìn còn ngon hơn bánh kem nữa?
Ngải Tiếu rùng mình một cái, thu cái suy nghĩ nguy hiểm này lại, ngoan ngoãn ăn bánh kem. Ăn xong cái này, cô thấy thoải mái hơn lúc nãy rất nhiều, khi giảng bài thì cũng tự nhiên hơn. Đợi đến giảng xong phần cuối cùng, cô thở phào, uống một ngụm nước, cẩn thận hỏi: "Đúng rồi, nội dung tuần này em dạy chị có hiểu hết không? Nếu có chỗ nào không hiểu thì cứ hỏi em."
"Em giảng rất tốt." Nhạn Đường nói, cầm lấy cuốn sổ ghi chép lật ra xem. Ngải Tiếu nhìn vào khuôn mặt nghiêng của cô ấy, trong lòng đột nhiên nhớ đến một vấn đề đã bị cô lãng quên.
Nữ thần tại sao lại học tiếng Nhật? Bởi vì cô ấy nói muốn cover thử nhạc tiếng Nhật. Vốn dĩ Ngải Tiếu còn không hiểu tại sao chị hàng xóm của Dịch Nhàn lại đột nhiên muốn học tiếng Nhật, bây giờ thì lại có câu giải thích hợp lý rồi. Nhưng tại sao cô ấy lại muốn cover nhạc tiếng Nhật? Câu hỏi này thì lại chưa tìm được đáp án.
Ngải Tiếu còn nhớ nữ thần lúc trước có hỏi qua mình thích nghe nhạc tiếng Nhật gì, nhất thời lại quên mất sự nghi ngờ, vui mừng lên. Đợi nhạc cốt truyện bận xong, cô nói không chừng còn có thể dạy nữ thần hát bài hát đó...... chỉ nghĩ thôi mà cũng thấy kích động rồi.
Tâm trạng vui vẻ của cô hoàn toàn biểu hiện ra trên mặt, Nhạn Đường nhìn thấy em ấy vậy không biết tại sao cũng vui theo, nhè nhẹ cong môi lên.
Dự tính học hai tiếng đồng hồ giờ lại bị kéo dài thành ba tiếng. Lúc này vẫn chưa đến thời gian ăn tối, Nhạn Đường hỏi Ngải Tiếu lát nữa có bận việc gì không, sau khi có được câu trả lời phủ định, trực tiếp dẫn em ấy vào luyện hát trong phòng âm nhạc của mình.
Giây trước vẫn còn là cô giáo Ngải, giây này lại trở thành học sinh, Ngải Tiếu ngoan ngoãn nghe nữ thần dạy, trong lòng cảm thấy quan hệ của bọn họ ngày càng thú vị.
Luyện hát xong thì cũng sắp đến giờ ăn tối rồi, Nhạn Đường dẫn Ngải Tiếu đi đến một quán Chiết Giang, sau khi ăn xong thì lái xe chở em ấy về trường học.
Ngải Tiếu tạm biệt cô ấy rồi xuống xe, nhìn thấy xe chạy đi mất thì mới vào trường. Trên đường, cô không ngừng suy nghĩ về quan hệ của mình với Nhạn nữ thần, một là quan hệ fans cuồng trên mạng, hai là quan hệ hợp tác làm nhạc cốt truyện, ba là quan hệ học tiếng Nhật, bốn là quan hệ....... ăn uống? Bất luận là trước hay sau khi gặp mặt, cô phát hiện gần đây số lần mình đi ăn cùng nữ thần ngày càng nhiều lên, hơn nữa thời gian tiếp xúc của bọn họ sau giờ học nhìn cỡ nào cũng thấy không giống bạn bè thông thường.
Nhưng, bọn họ ngoại trừ quan hệ bạn bè ra thì còn có quan hệ gì khác nữa không? Ngải Tiếu nhớ tới hồi trưa nữ thần có nói "chị sẽ đớp thính", lúc đó cô còn tưởng hai người còn có quan hệ gì khác nữa.
Cô bị cái suy nghĩ to gan của mình làm hết hồn, nhưng nhớ lại thái độ dịu dàng kiên nhẫn của nữ thần đối với mình, cô vẫn không kiềm chế nổi ôm hy vọng. Nhạn nữ thần với mình đều đang độc thân, hơn nữa còn cong hơn nhang muỗi nữa, điều quan trọng là, theo như cô quan sát, hiện giờ nữ thần ngoại trừ công việc ra thì người tiếp xúc nhiều nhất chính là mình—— thiên thời địa lợi nhân hòa, nói không chừng cô có thể suy nghĩ viễn vong một lần?
Ngải Tiếu căng thẳng mở QQ, muốn chia sẽ cách nghĩ này với bạn bè. Đám bạn đang online hưng phấn xúi giục cô, cứ nói cách nghĩ này của cô khả thi, đang nói chuyện thì Lông Thỏ đột nhiên đổi tên.
-Lông Thỏ Bỏ Group Ra Đi: Trú Trú nhát gan cũng sắp theo đuổi nữ thần rồi, tớ cũng phải đi tìm một chị gái mới được! Núi xanh còn mãi nước biếc chảy dài, chúng ta có duyên gặp lại:)
Trong group, Mike Đồng với Mike Lực là một cặp, Khấu Đan với Mèo Nhát Gan là bạn xoạc tinh thần, Bánh Bao thì có bạn gái lâu năm ngoài đời thực, mình thì cũng bắt đầu theo đuổi nữ thần..... chỉ duy nhất Lông Thỏ, từ Ăn Dưa (ngồi hóng chuyện) biến thành Bỏ Group Ra Đi.
Đây đúng là một câu chuyện bi thương......
Ngải Tiếu trở về phòng, đám bạn trong group bắt đầu thảo luận 'Kế hoạch cám dỗ nữ thần', Đồng Đồng vốn muốn đặt là 'Kế hoạch dùng sắc đẹp dụ dỗ nữ thần', nhưng Khấu Đan với Mèo thì cảm thấy dung tục quá, không phù hợp với Trú Trú đáng yêu. Ngải Tiếu nhìn thấy bọn họ thảo luận ra kế hoạch uống nước vô tình làm ướt áo, kế hoạch trời mưa ở lại qua đêm, kế hoạch ăn mặc hở hang...... tự nhiên thấy muốn banh não.
Kêu cô uống nước cố ý làm đổ lên áo để lộ ra áo ngực dễ thương là cái quái gì?! Trời mưa cố ý không mang dù để mình ướt sũng có phải bị khùng không?! Mặc áo ống quần đùi ngắn còn ra thể thống gì nữa!
Thảo luận đến cuối cùng, Bánh Bao nhịn không nổi đứng ra chỉ trích mấy kế hoạch nông cạn này: Mấy cậu có thể nào đừng kêu Trú Trú của tụi mình ăn mặc hở hang đi cám dỗ có được không! Có biết cái gì gọi là cảnh giới cao của sự cám dỗ không, là dụ dỗ Nhạn Đường khống chế không được bản thân tự mình đi lột sạch Tiểu Trú Trú đó!
[I]-Mèo Dậy Thì: Tốt lắm, không hổ danh là Bánh Bao, vừa mở miệng ra là không cùng đẳng cấp với bọn tớ!
-Mike Đồng: Quả nhiên vẫn là Bánh Bao có nhiều kinh nghiệm nhất!
-Mike Lực: Nhưng mà tớ cảm thấy..... Đồng Đồng tự mình cởi và tớ cởi giúp thật ra cũng giống nhau thôi.
-Mike Đồng: Cút xéo đi cái tên dê xồm này:)
-Mike Lực: Vậy cái người hôm qua thảo luận xxx toys với tớ là ai hả?
-Mike Đồng:......
-Mike Đồng: Trú Trú, nếu cậu cưa đổ được nữ thần thì tớ sẽ tặng cậu cái bộ xxx toys hôm qua mới nghiên cứu √
-Trú Trú:......Tớ không cần!!!
-[Nặc Danh] A: Tớ thích ngón tay hơn.
-[Nặc Danh] B: Ngón tay tất nhiên là tốt rồi, nhưng lâu lâu dùng toys thì cũng không tệ.
-Mèo Dậy Thì: Hai đứa nặc danh kia, có ngon thì lộ mặt đi rồi nói tiếp. (QQ có chức năng ẩn tên mình đi khi trò chuyện, hai đứa nặc danh chắc hai thím thảo luận toys ở phía trên:)))
-Trú Trú:...... Lông Thỏ đợi tớ với, tớ cũng muốn rời group [Bái bai]
Ngải Tiếu sắp bị mấy người này làm xấu hổ chết đi được, nhưng nghĩ đến lời Bánh Bao nói, cô đột nhiên nảy sinh ra vài phần hưng phấn.
Nhưng...... cô cúi đầu nhìn cái chân ngắn của mình, rồi lại nhìn 'bức tường thành vững chãi' của mình, chán nản ngẩng đầu lên. Cô còn nhớ những lời nữ thần nói sau khi xem xong phim lần trước, cho nên cô ấy chắc thích những mỹ nữ ngự tỷ giống trong bộ phim đó...... còn thân hình học sinh tiểu học của mình, nữ thần mà khống chế không nổi lột sạch mình mới là lạ đó.
Cái dũng khí theo đuổi nữ thần mới được vùng lên được chút xíu là đã vụt tắt, Nhạn nữ thần hôm nay còn kêu cô là 'bạn nhỏ' nữa mà, chắc là xem cô như con nít thật rồi. Còn cái bánh kem của lần trước, nói không chừng là xem cô giống như Dịch Nhàn vạy.
Ngải Tiếu phiền muộn gõ đầu mình, chuyện đúng là ngày càng gay go, mai thứ 3 không có tiết dạy tiếng Nhật, cả ngày không gặp được nữ thần rồi...... đang suy nghĩ thì điện thoại rung lên hai tiếng, có người gửi tin nhắn qua.
-Nhạn Lai Thời: Mai em không có tiết trống hả?
-Trú Trú: Vâng......
-Nhạn Lai Thời: Buổi tối có thời gian không? Có cần phải viết truyện gì không.
Ngải Tiếu nhớ đến đống bản nháp mình đã lưu sẵn, lập tức đánh chữ: Có thời gian, em có lưu bản nháp rồi.
-Nhạn Lai Thời: Vậy tối tan học có muốn đến studio luyện hát không?
-Trú Trú: Dạ được <( ̄︶ ̄)>
-Nhạn Lai Thời: Mấy giờ tan học, chị đến đón em.
Tinh thần đang sa sút liền tiêu tan trong chớp mắt, Ngải Tiếu vui vẻ nhìn câu nói này, tưởng tượng thành cốt truyện—— nếu nữ thần là bạn gái mình, mỗi ngày tan học đón mình đi ăn cơm hẹn hò, sau đó......
E hèm, cô gạt bỏ suy nghĩ này qua một bên, đánh chữ trả lời.
-Trú Trú: Buổi chiều có tiết thực nghiệm chắc sẽ được về sớm, 5h được không?
-Nhạn Lai Thời: Mấy giờ cũng được hết~ Chị đợi em trước cổng trường, ban đêm trời lạnh, nhớ mặc thêm áo khoác.
-Trú Trú: Hay là em trực tiếp mặc áo blouse đi luôn nha~
-Nhạn Lai Thời: Được, quyết định vậy đi ha.
-Trú Trú:...... Không! Em nói đùa thôi.
-Nhạn Lai Thời: Chị thì cho là thật đó, Trú Đại không được nói mà không giữ lời.
Ngải Tiếu bị tính khí trẻ con của nữ thần chọc cười rồi, cùng cô ấy trò chuyện một hồi lâu thì mới phản ứng ra, bọn họ chỉ mới tạm biệt nhau cách đây không lâu thôi.
Đối với người này thì gặp mặt bao nhiêu cũng không đủ hết? Cô cười, giơ tay lên sờ đỉnh đầu của mình —— đây là chỗ hôm nay nữ thần đã xoa lên đó.
Cho nên không đội nón vẫn có lợi hơn, ít ra khi xoa đầu thì không cần cách một lớp nón.
Này hôm sau Ngải Tiếu giống như được tiêm thuốc kích thích vậy, 5h hơn mở mắt ra bắt đầu làm vệ sinh cá nhân, chạy bộ xong vừa ăn sáng vừa học bài, nhất định phải làm cho tối nay phải thật rảnh. Tiết học buổi chiều kết thúc, cô chạy đi tắm rửa thay đồ, sửa soạn cho mình thật thơm phức, đeo túi nhỏ đi về phía cổng trường.
Trước khi ra cửa cô có nói với Hoàng Tiểu Duyệt là tối nay chắc về trễ xíu, kêu cô ấy đừng lo lắng. Sơ Lốc Duyệt cau mày lại liền, cảm thấy Ngải Tiếu không chỉ đơn giản là ra ngoài không thôi, nhìn cái biểu cảm háo hức kia kìa, càng giống lén lút đi gặp tình nhân hơn.
Ngải Tiếu nhìn thấy cô ấy đang tính mở miệng ra, liền giành nói trước 'Tớ bị trễ rồi' chạy đi mất, cửa phòng đóng lại, làm Hoàng Tiểu Duyệt nuốt lại lời mình muốn nói.
Trốn được nhất thời, không trốn được cả đời. Cùng lúc với thở phào thì Ngải Tiếu cũng thấy căng thẳng lên, lỡ như mình có 'tư tình' với nữ thần thật thì sao bây giờ, cô làm sao ăn nói với Tiểu Duyệt đây? Cô suy nghĩ một hồi, cuối cùng mới phát hiện cái vấn đề chả có ý nghĩ gì giống như 'thi vào Thanh Hoa hay là thi vào Bắc Đại' vậy.
Đi đến cổng trường, Ngải Tiếu lên xe tự nhiên hơn lần trước. hai người vẫn chưa ăn cơm tối, Nhạn Đường dẫn cô bé đi ăn rồi mới đến studio.
Nhờ đến lát nữa phải luyện hát, lần này Ngải Tiếu không dám ăn nhiều như lần trước. Vào studio, cô vốn cứ tưởng mọi người đã tan ca hết rồi, kết quả là nhìn thấy nguyên cả studio ai ai cũng dùng ánh mắt hóng hớt nhìn mình.
Ngải Tiếu: "......" cô muốn về nhà T-T.
Nhạn Đường liếc mắt nhìn Tần Tùng đang kéo cửa sổ lá lên nhìn ra ngoài, rồi lại nhìn con sóc nhỏ tay chân luống cuống nhưng lại giả bộ bình tĩnh bên cạnh mình, bất lực nói: 'Xin lỗi, chị không biết studio hôm nay tăng ca hết toàn bộ, nếu em không quen thì tụi mình có thể quay về."
Lần trước đến đây thì trong studio chỉ có vài người thôi, Nhạn Đường dẫn em ấy vào văn phòng của mình, người ngoài tất nhiên không rõ tình hình bên trong. Nhưng lần này, do ban ngày cô có nói với Tần Tùng là tối nay sẽ dẫn Khổ Trú đến đây, không ngờ anh ta lại kêu mọi người ở lại hóng chuyện với anh ta......
Cái ông này rảnh hơi thiệt.
Nhạn Đường đi qua chắn lại ánh mắt của Tần Tùng nhìn Ngải Tiếu, nhân tiện cắt đứt luôn cái suy nghĩ muốn dùng điện thoại chụp lén của anh ta. Ngải Tiếu chú ý được điều này, nhỏ tiếng nói: "Em, em không sao. Nhưng....... em có phải là gây phiền phức cho chị không, đồng nghiệp của chị có suy nghĩ lung tung không?"
"Chị đã come out với bọn họ từ sớm rồi, yên tâm." Nhạn Đường quay đầu qua nhìn Tần Tùng đang gác chân lên bàn chờ xem phim, liền nói với Ngải Tiếu: "Chị vào đó một lát là ra ngay."
Nói xong, cô dẫn Ngải Tiếu vào nơi làm việc của mình, trước khi vào, cô còn cố ý căn dặn mấy đồng nghiệp đang lót dép hóng trong văn phòng, để tránh mấy ông thô lỗ này làm con sóc nhỏ sợ. Sắp xếp xong, cô ra ngoài tìm Tần Tùng.
Còn Ngải Tiếu ở trong phòng nhìn cái đám người đang nhìn mình chằm chằm này, nhất thời thấy nhức đầu quá.
Chu mi nga....... tại sao bọn họ khi nhìn mình, hai mắt đều phát sáng lên vậy!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT