Sáng sớm hôm sau cô thức trước,nhìn người đàn ông nằm bên cạnh,anh ngủ rất say,cô ngắm nhìn anh, thật đáng ghét tối qua anh làm cô mệt chết bây giờ vẫn còn đau nhức cả người.
Cô vừa nghĩ vừa sờ sống mũi cao thẳng của anh, bất ngờ anh nắm tay cô ôm cô vào lòng,mắt vẫn nhắm nghiền nói.
" Chồng em đẹp trai lắm đúng không? Tối qua em sờ hết rồi mà. Ngủ thêm chút nữa đi lát anh cho sờ tiếp."
“ Ai thèm chứ " Cô ôm anh nũng nịu nói.
1 lúc sau.....
" Trình Khiêm."cô gọi anh
" Sao em "Anh trả lời nhưng mắt vẫn nhắm,tay ôm chặt cô hơn.
" Nếu sau này em lỡ lừa anh chuyện gì đó.. em nói là lỡ thôi nha...Thì anh có tha thứ cho em không?"Cô ôm anh hồi hộp chờ anh trả lời.
" Trừ phi anh tự nguyện để bị lừa. Chứ sao em lừa anh được, hửm.."
" Em nói là nếu như mà....anh mau trả lời đi.Trình Khiêm"
" Anh cho phép em lừa anh, được chưa? Em đừng nghĩ nhiều nữa, ngoan để anh ôm một chút."
Trình Khiêm biết cô đang nói gì. Nhưng anh không quan tâm vì anh đang hạnh phúc ôm được thế giới trong tay ( thế giới có nghĩa là cô)
Sở Nghiên đưa tay lên khoe chiếc lắc trên tay và nói nhỏ: " Mình và anh ấy chính thức yêu nhau rồi "
" Có phải hai người đã động phòng rồi không? " Minh Minh tò mò.
"Ừm " sở nghiên gật đầu không chút ngượng ngùng.
Cô bạn thân Tô Ngọc của Sở Phi ngồi bàn kế bên nhận ra Sở Nghiên nghe cuộc nói chuyện của hai người.
" Nghiên Nghiên...theo như cậu kể anh ấy yêu cậu như vậy thì cậu nên nói sự thật cho anh ấy biết đi,chứ trong tình yêu không nên giấu giếm bí mật hay lừa gạt gì " Minh Minh góp ý.
" Biết là như vậy,nhưng mình không biết bắt đầu nói từ đâu, không lẽ nói hết với anh ấy."
" Thì cậu cứ nói sự thật, vì bị chị gái cắt tóc vì ghét chị ta,anh ấy lại là người chị ta thích nên cậu gài bẫy chuốc say anh,bắt anh chịu trách nhiệm. Rồi Kết hôn,sau khi kết hôn xong cậu nhận ra mình đã yêu anh ấy. Nên nói ra xin anh tha thứ.” Minh Minh nói rõ.
Sở Nghiên nhìn xung quanh ra hiệu cho minh minh nói nhỏ thôi.
"Chuyện này để nói sau đi...tình cảm mới bắt đầu mình không muốn nói ra, vả lại chỉ có cậu và mình biết, có ai biết nữa đâu mà sợ. Trừ phi cậu phản bội mình "
" Mình làm sao có thể. Mình chỉ lo cho cậu thôi. Người ta nói Không có gì là bí mật giấu mãi " Minh Minh giải thích.
" Đựơc rồi, mình chỉ nói đùa thôi mà " Sỡ Nghiênh cười.
Tô Ngọc bạn thân của Sở Phi bên này ngồi nghe và quay video lại, cô ta cười nhếch môi:“ Thì ra là như vậy. Đúng là hồ ly tinh "
Về Sở Phi khi gặp Tô Ngọc xem đoạn video, cô không nói gì.
" Cậu đem video này cho anh ta xem rồi cho luôn ba mẹ anh ta xem để họ biết cô con dâu họ ghê gớm cỡ nào. Thật là tức quá mà. " Tô Ngọc tức giận nói.
" Mình biết rồi,mình cám ơn cậu,mình có công việc phải đi trước đây, bữa khác nói chuyện tiếp nhé." Sở Phi nói rồi cầm điện thoại rời đi.
Hôm nay là sinh nhật Trình Khiêm, Sở Nghiên mua đồ về mở video hướng dẫn làm bánh kem,cô vừa xem vừa làm theo,cuối cùng chiếc bánh cũng xong nhưng không được đẹp mắt lắm,cô ghi chữ:" Chúc mừng sinh Nhật ông xã "
Cô lấy điện thoại chụp lại gửi cho Trình Khiêm.khoe với anh là cô đích thân làm nhưng không thấy anh trả lời.
Hôm qua anh nói hôm nay anh sẽ rất bận có thể sẽ về rất muộn.Cô không muốn sinh nhật anh trôi qua như vậy,cô quyết định sẽ mang bánh kem đến doanh trại dành cho anh sự bất ngờ. Cô chọn váy trắng thật đơn giản để mặc,dù sao ở đó cũng là nơi làm việc của anh,không thể tuỳ tiện được.
Vì đường đi không quen nên Sở Nghiên lái xe cả gần tiếng mới đến nơi.
Quân đội không phải ai muốn vào là vào được phải có giấy thông hành, cô xuống xe cầm bánh kem đi đến nhờ anh lính gọi dùm thiếu tá Trình Khiêm vì cô không gọi được cho anh.
Anh lính biết cô là vợ thủ trưởng Trình Khiêm nên chào hỏi gọi cô là:" Chị dâu " được biết Trình Khiêm đang họp nên cô đành đứng chờ anh.
Đúng lúc trung uý Sở Phi đi qua thấy Sở Nghiên đứng ngoài cỗng. Cô ta đi ra gặp Sở Nghiên vừa chạm mặt nhau Sở Nghiên lịch sụ chào cô.
" Chào chị.....Lâurồi không gặp "
" Cô đến đây làm gì?" Vừa hỏi Sở Phi nhìn chiếc bánh kem trên tay Sở Nghiên.
" Do tôi nhớ chồng quá,chịu không nổi nên đến đây gặp anh ấy. không được sao? ”
" Cô thích nói dối người khác nhỉ. Nếu để mọi người biết bộ mặt xấu xa của cô sẽ như thế nào?" Sở Phi nói.
Sở Nghiên không hiểu ý chị ta muốn nói gì.
" Đúng..... tôi xấu xa lắm..vì vậy chị đừng mơ tưởng đến người đàn ông của tôi nữa nếu không....." Lời nói Sở Nghiên bị lời nói của Sở Phi cắt ngang.
" Nếu không cô định làm gì..?"
Sở Phi giật chiếc bánh kem trên tay cô ném xuống đất. Sở Nghiên bất ngờ mở to mắt nhìn chiếc bánh kem trong hộp không còn hình dáng ban đầu, cô hít sâu kiềm chếtức giận nhưng vẫn quát lớn.
" Chị điên rồi sao? Chị có biết tôi mất bao nhiêu thời gian để làm chiếc bánh kem này cho anh ấy không? Chị quá đáng lắm rồi "
Sở Phi cười khổ nói: " Một cái bánh kem thì có là gì.Vậy cô có biết,tôi mất bao nhiêu thời gian tình nguyện bên anh ấy không?”
" Tôi không biết, cũng không muốn biết " Sở Nghiên nói rồi định đi qua thì Sở Phi kéo tay cô lại hai chị em dằn co nhau.
cảnh này trong mắt binh lính lại là đánh nhau. Cậu ta chạy đi báo cho Trình Khiêm.
Trình Khiêm vừa họp xong, về văn phòng cầm điện thoại thấy rất nhiều cuộc gọi nhỡ của Sở Nghiên và thấy hình ảnh cô gửi cho anh chiếc bánh kem: " Chúc mừng sinh nhật ông xã " Anh mỉm cười định gọi lại cho cô thì cậu lính vào báo cáo với anh là chị dâu tức là vợ anh đang đánh nhau với trung uý Sở Phi ngoài cổng. Anh lo lắng đến mức như cơn gió lao nhanh ra ngoài chạy về hướng cỗng,bao nhiêu binh lính chào anh,anh cũng không để ý.
Ngoài cổng các binh lính đứng nhìn hai chị em dằn co.
" Chị buông tôi ra, tôi không có gì để nói với chị " Sở Nghiên bực mình nói.
Sở Phi cầm chặt tay cô: " không được. Đợi Trình Khiêm ra,chúng ta nói chuyện rõ ràng,tôi sẽ cho anh ấy biết mặt thật của cô.”
Trình Khiêm chạy đến thấy hai cô gái dằn co,anh đến ngăn cản và ôm lấy Sở Nghiên.
" Có chuyện gì vậy em? "
Sở Phi nhìn anh ôm Sở Nghiên,cô cười mà trong lòng đầy sự chua xót.
"Em không biết, chị ấy làm bánh kem của em vỡ nát hết rồi. "
" Chúng ta bình tĩnh nói chuyện, chị em với nhau đừng hành động như vậy,để người khác nhìn thấy không hay. Ở đây lại là doanh trại " Trình Khiêm nói xong anh quay lại ra lệnh đám binh lính,nghiêm và phạt họ chạy 3 vòng sân vì tụ tập.
Sau đó đến nói chuyện cùng Sở Nghiên và Sở Phi.
khi Sở Phi cho Trình Khiêm xem đoạn clip, Sở Nghiên đứng cạnh bên hai tay siết chặt,cô không coi nhưng nghe tiếng cô nhận ra của mình và Minh Minh.
Chuyện tưởng chừng không có ai biết thì giờ đã biết.Cô định sẽ tìm một ngày thích hợp nói cho anh biết nhưng không ngờ ngày đó đến sớm như vậy. Cô lo sợ đến mức chân sắp đứng không vững, lúc này cô chỉ nhìn và quan tâm thái độ trên gương mặt anh. Nhưng anh không có biểu hiện gì cũng không nói gì, khiến cô càng lo lắng.
Hạnh phúc của cô chỉ vừa mới bắt đầu thôi mà. Liệu anh có bỏ qua cho cô chuyện này không? Cô thật sự rất sợ,rất sợ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT