Thông qua bước chân này Hạ Hạ dám chắc võ công người này cũng phải dạng vừa gì thậm chí còn hơn Hạ Tình.
Trong hoàng cung thì tỉ lệ có thích khạc rất nhỏ lại cộng thêm thanh danh của nguyên chủ vốn được gọi là phế vật nếu như muốn cho người ám sát thông thường cũng chẳng có người thật sự mạnh gì. Vì đối phó với phế vật như nguyên chủ như vậy cũng đủ rồi.
Hạ Hạ lắng tai nghe thì nghe được bước chân đó dừng ngay cửa chính. Chủ nhân của nó giống như đang do dự xem có nên vào hay không.
Nếu là thích khách ai lại đi cửa chính chứ? Vậy thì đám án chỉ có một, boss nhà cô đang đứng trước cửa và đang phân vân có nên vào hay không.
Hạ Hạ thả nhẹ bước chân đi đến cửa sau đó bất ngờ mở cửa ra không ngạc nhiên khi thấy Tống Minh đang đứng đó.
Tống Minh vốn đang phân vân nên gõ cửa hay không thì cửa bất ngờ mở ra. Hắn theo bản năng mặc dù cũng chẳng phải gọi là bản năng nữa mà không biết vì sao lại muốn chạy đi.
Dù nhạt nhưng thế nào thì cũng không đến mức không thấy trừ phi thiên đạo nơi này bài xích những thứ vốn không thuộc nơi này.
Mặc dù bị bài xích nhưng chiếc vòng này gắn liền với linh hồn cô nếu cô xuyên vào được thế giới này thì nghiễm nhiên chiếc vòng cũng có thể xuất hiện được. Chẳng qua nó mờ đi một chút thôi.
Sợ rằng chiếc vòng này sau này chỉ có cô thấy và thêm vài thế giới nữa boss cũng không nhờ năng lực của chiếc vòng mà nhất kiến chung tình cô được.
Hai chiếc vòng này là vòng cặp gắn kết linh hồn của cô và nếu hai người đeo chiếc vòng này nếu đã có tình cảm với nhau nó sẽ sinh ra sự cộng hưởng làm cho tình cảm diễn biến nhanh hơn.
Giống như những thế giới trước boss nhất kiến trung tình cô vậy nhưng mà xem ra sau này cô đành phải tự xử dụng năng lực của mình yêu boss của cô một lần nữa rồi.
Hạ Hạ ngước nhìn lên thì thấy đôi tai Tống Minh đã nhiễm đỏ nhưng mà vẫn không có rút tay ra thậm chí còn là mười ngón đan xen nhau.
Hạ Hạ cười nhẹ một cái.
Cái tính này vẫn chưa bỏ được!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT