Tống Minh nghĩ nghĩ một lúc nói: "Nàng ở đây một chút, ta đi một lát lại quay lại."
Hạ Hạ không hiểu nhìn theo hướng Tống Minh vừa đi.
Boss nhà cô đây là định làm gì?
Thời gian đợi cũng không lâu lắm, Tống Minh trở lại với một bộ y phục khác. Thì ra lúc nãy là đi thay long bào.
Lúc còn mặc long bào uy nghiêm toát ra rất lớn bây giờ thay một bộ y phục khác nhìn cũng không che được khí chất người là vương của Tống Minh. Chỉ khác là bây giờ cả người Tống Minh mang theo một tia ôn nhu nhìn lại giống câu "công tử như ngọc" nhưng mà cũng không kém phần uy nghiêm.
Hạ Hạ hỏi: "Người định đi đâu sao?"
Hoàng đế thay long bào ngoại trừ lúc ngủ ra chính là đi ra ngoài hoàng cung thôi.
Tống Minh gật đầu khinh công lên mái trước sau đó nhìn Hạ Hạ như không hiểu vì sao Hạ Hạ không lên theo.
Hạ Hạ nhìn Tống Minh thần sắc hắn đúng là không biết thật nghĩ lại cũng đúng là hoành đế sao lại quan tâm mấy người tép riu cơ chứ.
Hạ Hạ nói: "Hoàng thượng người còn nhớ vị cô nương tại gia yến nói ta phế vật không?"
Tống Minh đã khinh công xuống nghe vậy nhíu mày giọng nói mang theo sự tức giận nhưng mà vì có Hạ Hạ nên mới đè sự tức giận đó xuống, hắn nghiến răng từng chữ nói: "Có, nhớ!"