Tạ Đạo Vi không nghĩ đến mẫu thân nàng sẽ đột nhiên hỏi vấn đề này, hơi hơi sửng sốt một chút, phản ứng lại, người đầu tiên hiện ra trong đầu nàng là Mạc Nhàn. Nếu Mạc Nhàn là nam, nàng có thể thoải mái hào phóng nói ra tên Mạc Nhàn, không vấn đề gì, nhưng Mạc Nhàn lại là nữ, lựa chọn này hiển nhiên mẫu thân nàng sẽ không tiếp thu.
"Còn không có." Chần chờ một lát sau, Tạ Đạo Vi mới trả lời Tạ Cẩn Ngưng.
Một thoáng chần chờ của Tạ Đạo Vi kia, làm Tạ Cẩn Ngưng có chút hoài nghi, chưa bao giờ thấy Vi Nhi để bụng nam tử nào, nhưng cố tình Vi nhi lại chần chờ như vậy, chẳng lẽ trong lòng Vi nhi đã chọn được người, chỉ là người đó không thích hợp sao? Bất quá nếu Vi nhi cảm thấy người đó không thích hợp, khẳng định là không thích hợp, cho nên Tạ Cẩn Ngưng cũng liền thoải mái, không quá để ý.
"Nếu không có người nào vừa ý, thì chọn trong tam đại gia tộc, người không cần quá xuất sắc cũng không nên quá kém, đầu tiên là Quân gia, đến là Vương gia, cuối cùng là Sở gia." Tạ Cẩn Ngưng nói, Quân gia thế lực mạnh nhất, tất nhiên là lựa chọn liên hôn tốt nhất, còn Sở gia, vốn đã là quan hệ thông gia, không cần thiết thân hơn nữa, nếu lại liên hôn, sẽ chọc nghi kỵ cho triều đình.
"Tháng sau nhất định phải chọn hôn phu sao? Vi nhi còn muốn đợi một chút, nữ nhi cũng hy vọng có thể giống như mẫu thân, tìm một người lưỡng tình tương duyệt làm bạn." Kỳ thật Tạ Đạo Vi cũng không muốn thành thần, chỉ là tìm cớ kéo dài, thầm nghĩ, chỉ cần chờ mẫu thân sinh hạ hài tử, nếu là nữ hài, như vậy hôn nhân của nàng có thể tự do hơn rất nhiều.
"Mẫu thân có từng hối hận khi thành thân với phụ thân?" Tạ Đạo Vi lại hỏi.
"Ngươi không thể tưởng tượng được loại thống khổ này, Tạ gia có thuốc tốt nhất thiên hạ, lại không cứu được trượng phu của mình, nhìn chàng chết đi trong lòng mình..." Tạ Cẩn Ngưng cười khổ nói.
"Nếu là nam tử như phụ thân, ta sẽ nguyện ý." Ngữ khí Tạ Đạo Vi kiên định nói.
Tạ Cẩn Ngưng thấy Tạ Đạo Vi kiên trì như vậy, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì, nàng chưa bao giờ biết trong lòng nữ nhi lại còn có kiên trì như thế, chỉ là nữ nhi đi tìm một người như Sở Phi Nhiên ở nơi nào.
"Ngươi đã mười tám, đi đâu tìm nam tử như phụ thân của ngươi được?" Tạ Cẩn Ngưng hỏi.
"Cho ta thời gian một năm, nếu không có, thì đến lúc đó tính cũng không muộn." Tạ Đạo Vi chỉ muốn kéo dài đến lúc mẫu thân sinh hạ hài tử, sau đó lại tính toán tiếp.
"Ta chỉ sợ đến lúc đó, ngươi không chọn hôn phu, triều đình sẽ đến chỉ hôn." Lúc trước sở dĩ nàng nhặt Mạc Tử Sinh về, cũng là vì không muốn triều đình nhúng tay vào chuyện Tạ gia, ban hôn cho mình.
"Hiện giờ triều đình vì việc đoạt trữ vị mà tranh đến người chết ta sống, hẳn là tạm thời không ra tay quản đến Nam Triệu đâu." Tạ Đạo Vi nói.
"Chỉ mong là như vậy, nếu ngươi kiên trì, ta liền cho ngươi thời gian một năm, đến lúc đó ngươi còn chưa chọn được, mẫu thân sẽ chọn cho ngươi." Tạ Cẩn Ngưng hạ lệnh.
"Vâng." Tạ Đạo Vi nhẹ giọng lên tiếng, thầm nghĩ, đến sang năm, mình mới là gia chủ Tạ gia, đến lúc đó, mẫu thân sợ là không can thiệp được. Nếu mẫu thân muốn mình kế nhiệm gia chủ, như thế, nàng liền không phải là một gia chủ không có thực quyền.