Từ khi thấy được hy vọng cho tương lai xong, Mạc Nhàn đã đặc biệt có được mục tiêu, tập võ cũng càng để tâm hơn lúc trước nhiều, nàng biết, nàng phải lên làm gia chủ trước, sau này mới có quyền lực lựa chọn gia chủ đời kế tiếp, hơn nữa, khi thật sự bận bịu, sẽ làm thời gian càng trôi nhanh hơn một chút.
Bất quá dù vừa bận vừa mệt, Mạc Nhàn đều sẽ bớt thời gian viết thư gửi cho Tạ Đạo Vi và Bạch Thuật.
Có đôi khi, nghị lực xác thật dễ dàng đả động nhân tâm, suốt một năm Mạc Nhàn gửi thư cho Bạch Thuật, Bạch Thuật nhìn chồng thư thật dày chưa được mở ra, đối với nghị lực của Mạc Nhàn, vẫn là có chút xúc động. Vì thế vào một ngày không tệ sau một năm Mạc Nhàn gửi thư, Bạch Thuật rốt cuộc cũng viết thư trả lời cho Mạc Nhàn nói về tin tức thường ngày của Tạ Đạo Vi.
Mạc Nhàn nhận được thư trả lời của Bạch Thuật, sắp vui đến điên rồi, tuy rằng chỉ ngắn ngủn mấy dòng, nhưng nội dung bên trong đều có liên quan đến Tạ Đạo Vi, Mạc Nhàn đọc đi đọc lại tin này, cũng không biết đọc bao nhiêu ần, đại khái cũng sắp thuộc lòng luôn rồi.
Mạc Nhàn ở Bắc Nguy hơn một năm, đã quen thuộc tướng sĩ Bắc Nguy nhiều, trên bàn tiệc so tửu lượng đánh bại mấy tướng sĩ xong, cơ hồ không có ai không phục nàng.
Hôm nay là ngày mừng tiết khánh, Bắc Nguy săn thú chúc mừng, khó có khi Quân Tiếu Cẩn thả nàng thoải mái một ngày. Người Bắc Nguy thích uống rượu, trong yến tiệc chúc mừng, tuyệt đối không thiếu được rượu mạnh. Mặc kệ là nam nhân hay nữ nhân, đều có tửu lượng rất mạnh, cho nên yến tiệc không bao lâu, đã bắt đầu so tửu lượng. Nam nhân so với nam nhan, nữ nhân so với nữ nhân, nguyên bản Mạc Nhàn đang lẫn trong đám nữ nhân, uống uống mấy ly nhỏ là được, nhưng bên bàn nam nhân lại không muốn thiếu nàng.
"Thế nữ sao lại trốn bên bàn đàn bà thế này, đi đi, đến bên bàn nam nhân mới đúng!" Lúc này một đống tướng sĩ vây lại đây, muốn kéo Mạc Nhàn đến bàn tiệc của họ.
Mạc Nhàn nghe, thật muốn khóc không ra nước mắt, người ta là đàn bà luôn có được không, mấy người kêu nàng là thế nữ xong lại không xem nàng là nữ nhân, rõ ràng người ta là cô nương dịu dàng xinh đẹp mà bị mấy người đối đãi như hảo hán tử là thế nào?
Mạc Nhàn chỉ có thể bị bắt đến bàn nam nhân so tửu lượng.
"Ta là nữ tử mà!" Mạc Nhàn lại nhắc lại, nàng bị cầu ái một chút cũng không vui vẻ, thầm nghĩ, nam nhân Bắc Nguy không xem mình là nữ nhân còn chưa tính, nữ nhân cũng không xem mình là nữ nhân, tâm đau quá!
"Ta biết, nhưng ta không thèm để ý, ta thích ngươi, không liên quan gì tới giới tính của ngươi." Thiếu nữ mỹ lệ thành khẩn nói.
Mạc Nhàn biết, thiếu nữ này coi trọng mình, đại khái thật sự sẽ không có quan hệ với giới tính, có lẽ vì võ công mình tốt, tửu lượng mình cũng tốt.
Lúc này, một đám nam nhân thô lỗ không ngừng huýt sáo trêu chọc Mạc Nhàn, hiển nhiên cũng không quan tâm đến thân phận nữ nhân của Mạc Nhàn.
"Nhanh chóng đưa về phòng, động phòng ngay và liền!" Đám nam nhân kia ồn ào nói.
Mạc Nhàn biết đám người này một chút cũng không khoa trương, nàng đã gặp không ít trường hợp, nam nhân cầu ái nữ nhân, nếu nữ nhân đồng ý thì bị nam nhân khiêng vào phòng, sau đó một đám nam nữ ở ngoài nghe lén. Nam nữ đều không rụt rè, phong tục ở đây cũng quá mạnh bạo khiến da đầu Mạc Nhàn tê dại.
"Nhưng ta đã có người yêu thích!" Mạc Nhàn thấy giới tính không ngăn được thiếu nữ này, chỉ có thể nói cho nàng biết trong lòng mình có người.
"Ta nghe nói, nhưng là ta không ngại, ta nguyện ý chia sẻ ngươi với nàng." Thiếu nữ bám riết không tha nói, hiển nhiên đã chuẩn bị đầy đủ, dù sao Mạc Nhàn cũng đã từ chối mấy nữ nhân cầu ái rồi.
"Nhưng nàng sẽ để ý, mà ta cũng chỉ thích nàng, trong lòng ta sẽ không chứa được người khác." Mạc Nhàn thành khẩn nói, thầm nghĩ, nàng có thể làm Tạ Đạo Vi thích mình đều phải che chăn trộm cười rồi, để Tạ Đạo Vi chia sẻ mình với người khác, cái này không phải là bánh chưa ăn được mà phải uống rượu thiu sao, quả thật là nằm mơ rồi!